Chương 3: Bắt đầu cuộc sống mới

Thư Thư Mộc ở giường thứ hai, trước tiên cậu thu dọn quần áo và đồ dùng cá nhân hằng ngày, sau đó chuẩn bị đi mua chăn nệm. Vốn dĩ cậu muốn chờ bạn cùng phòng trở về để chào hỏi một câu, xem xem ở cửa hàng nào bán rẻ một chút. Nhưng đợi mãi mà vẫn không có ai đến, nếu đợi thêm nữa thì trời sẽ tối mịt, cậu sợ cửa hàng đóng cửa, buổi tối phải ngủ trên vạc giường, bèn tự mình ra ngoài mua chăn nệm.

Hỏi hết mấy anh chị khóa trên nhưng hầu như không ai biết, bọn họ đều mang từ nhà lên, đa số còn lại là nhờ dưới quê mua rồi gửi lên.

Mấy cửa hàng nội thất trông cứ như một tiệm spa vậy, Thư Thư Mộc cảm thấy đồ vật bên trong hẳn là rất đắt, nên muốn hỏi có nơi nào rẻ hơn hay không.

Đàn chị nói: "Trong trung tâm mua sắm và cửa hàng đồ nội thất chắc cũng không khác gì nhau, nhưng ở cửa hàng nột thất thì có nhiều sự lựa chọn hơn, hay là em đến cửa hàng nột thất mua đi, hoặc là có thể mua trên mạng? Có điều tối nay cần dùng gấp thì không được."

"Mua trên mạng là sao ạ?" Thư Thư Mộc hỏi.

Bất quá hỏi xong cậu liền hối hận, bởi vì biểu tình của đàn chị vô cùng khó tin: "Em không biết mua trên mạng là gì sao?"

Dứt lời, cô cũng kịp phản ứng thấy mình có chút không phải phép, vội vàng nở một nụ cười trừ: "Chắc là bình thường em ít khi tiếp xúc với mấy thứ này, còn mấy cô gái thì thích mua sắm nên biết, mua trên mạng tức là mua sắm trực tuyến, em có thể mua tất cả những gì em cần trên các nền tảng có liên quan trên mạng, có thể tiết kiệm thời gian đến nơi và tương đối thuận tiện. Đương nhiên cũng có mặt không tốt, không nhìn thấy vật phẩm nên chất lượng không được đảm bảo. Mấy cái này đều là sự lựa chọn cá nhân."

Cậu cảm thấy đàn chị đang bảo vệ lòng tự ái yếu ớt của cậu, thậm chí còn có chút oán hận phần quan tâm này, nếu không cậu có thể ngang nhiên ghét bỏ đàn chị, nhưng sau khi cô làm ra vẻ mặt như vậy, cứ như là muốn bù đắp.

Đàn chị mặc một chiếc váy trắng lung lay tràn ngập tiên khí, trang điểm nhẹ nhàng, là cô gái xinh đẹp nhất mà cậu từng gặp. Cậu cảm thấy đàn chị và mấy nữ minh tinh trên ti vi không có gì khác nhau. Buổi tối, nằm trong chiếc chăn mỏng mua được ở siêu thị, cậu một mực nhung nhớ không cách nào quên được đàn chị.

Cô tên là Pháp Kỳ, tên đặc biệt, người cũng đặc biệt. Những sự oán giận và sự xinh đẹp của cậu đối với cô đan xen vào nhau, cuối cùng hợp nhất trở thành một chấp niệm sâu đậm.

Thật tuyệt nếu cô có thể trở thành bạn gái của cậu, để cậu trong sự bỡ ngỡ khi vừa mới đặt chân lên thành phố, cảm thấy kinh ngạc với sự xinh đẹp của các cô gái thành thị, sau đó nói chuyện yêu đương.

Thật là một chuyện vinh dự biết bao khi có một người bạn gái mang nét Tây xinh đẹp như vậy.

Mặc dù thân thể cậu có chút khuyết điểm, nhưng cái này không quan trọng, cậu vẫn có những thứ của đàn ông nên có. Cậu cũng là một thanh niên làm thơ có ý chí.

Thư Thư Mộc không nghĩa ra Pháp Kỳ có lý do gì mà lại không chọn cậu.

Bạn cùng phòng vẫn chưa về, cậu ngủ một mình trong căn phòng ký túc xá bốn người ở, lần đầu tiên hưởng thụ không gian lớn thế này, cậu cảm thấy hết thảy đều vô cùng tốt đẹp.