Chương 41: Đánh nhau

Phong Trần Kiếm tôn: "Khụ..."

Vân Từ Tiên tôn: "Khụ..."

Hệ thống: "..." Nghe cô nói kìa, chắc chắn là song tu chứ không phải tam tu đấy chứ? Thật lo cho lưng của ký chủ quá!

Nghe hai người cùng ho khan, biểu cảm có phần kỳ lạ, Ngu Tinh Vũ mới nhận ra trong lúc gấp, mình đã không nói rõ ràng.

Song tu, song tu, hóa ra không chỉ mình nàng suy nghĩ lung tung!

Nàng nhanh chóng giải thích: "Không phải, đệ tử không có ý đó! Đệ tử chết cũng không dám mơ tưởng đến sư tôn của mình. Ý đệ tử vừa nói là có thời gian học kiếm pháp và đao pháp từ hai vị sư tôn!"

Phong Trần Kiếm tôn cười khẽ, trước đây không biết trong lòng ai còn muốn khi sư diệt tổ, muốn làm nghịch đồ, giờ lại nói chết cũng không dám.

"Con là đệ tử của vi sư, phải tuân theo sự sắp xếp của vi sư, dù con đã bái Vân Tiên tôn làm sư nhưng hắn cũng chỉ là Nhị sư tôn của con, vi sư cho phép con học đao pháp, nhưng phải là sau khi học kiếm pháp."

Chưa để Ngu Tinh Vũ nói gì, Vân Từ bên cạnh cười đã nói: "Nhị sư tôn? Sao bản tôn phải đứng thứ hai."

"Bản tôn nhớ Kiếm tôn nhận đệ tử còn có thể đẩy lên trước, khiến Tinh Nhi có thêm một sư tỷ, vậy sao bản tôn không thể xếp trước Kiếm tôn."

Ngu Tinh Vũ sững sờ, trong lòng không khỏi kêu lên.

[Vân Từ Tiên tôn quả không hổ là Đao tu! Quá mạnh mẽ! Quan trọng là lời này rất có lý! Thật quá yêu thích!]

Phong Trần Kiếm tôn: "..." Nghịch đồ! Khuỷu tay chìa ra ngoài, sớm muộn gì cũng bị con chọc tức chết!

"Vân Từ, ngươi đang khıêυ khí©h bản tôn."

Vân Từ Tiên tôn: "Ừ, đúng là khıêυ khí©h, nếu phải phân Đại sư tôn và Nhị sư tôn thì rõ là bản tôn phải đứng đầu."

Phong Trần Kiếm tôn: "Muốn chết! Thái Uyên!"

Ngu Tinh Vũ kinh ngạc, Thái Uyên là kiếm bản mệnh của Phong Trần, y định ra tay với Vân Từ rồi!

Một luồng kiếm quang lóe lên, chém tới.

Vẻ mặt Vân Từ vẫn bình thản, tay phải nắm lấy chuôi đao sau lưng, lưỡi đao mang khủng khϊếp mang theo tiếng gió rít chém về phía kiếm Thái Uyên.

"Keng!"

Tiếng kim loại va chạm vang lên, khiến tai Ngu Tinh Vũ đau nhức, đầu càng đau hơn.

Nàng vội vàng khuyên ngăn: "Hai vị sư tôn bình tĩnh, đều là lỗi của đệ tử, làm hai vị sư tôn nổi giận, nhưng đệ tử có cách giải quyết chuyện này!"

Nghe vậy, Phong Trần và Vân Từ tạm thời dừng tay, đồng thanh nói: "Nói."

Ngu Tinh Vũ: "..." Sao ai cũng dữ thế này.

"Đệ tử kính trọng hai vị sư tôn, hai vị sư tôn đều là Đại sư tôn của đệ tử! Sau này đệ tử có bái ai làm sư, thì họ sẽ là Nhị sư tôn, Tam sư tôn của đệ tử!"