Chương 15: Giàu Nhanh! Muốn Simp Chết Chàng

Ngu Tinh Vũ nhìn hệ thống, muốn nói cậu cũng thật có chí khí, còn là đệ nhất nữ kiếm tu toàn tiên môn, cũng thật là dám nghĩ.

Hệ thống cũng là người có chí tiến thủ, càng nhìn càng giống fan não tàn của Ngu Tinh Vũ.

Lúc này nó như bị tiêm máu gà, mở trang web cửa hàng điểm tích lũy ra trước mặt Ngu Tinh Vũ.

"Ký chủ xem đi, trong cửa hàng có năm loại phẩm chất đại đao, theo thứ tự là hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm, cực phẩm, tuyệt phẩm, điểm bây giờ của ký chủ là 750, xin ký chủ tự lựa chọn mua sắm!~”

Ngu Tinh Vũ nhìn số điểm được ghi dưới năm loại phẩm chất, khóe môi khẽ giật.

Đao hạ phẩm 100 điểm, đao trung phẩm 500 điểm, thượng phẩm 1200 điểm, cực phẩm 2500 điểm, tuyệt phẩm 6666 điểm.

Giỏi lắm, cậu cũng thật sự trâu bò, sao cậu không đi cướp luôn đi!

Nếu không phải nhẫn trữ vật của nàng chỉ có kiếm, không có đao thì có đánh chết nàng cũng sẽ không mua ở cửa hàng điểm tích lũy này.

Cũng có thể thấy điểm của nàng ít đến đáng thương, nàng nên simp Thẩm Chước nhiều hơn một chút, kiếm thêm điểm từ trên người hắn mới phải!

"Ta có thể đổi linh thạch lấy điểm được không? Ta thật sự không muốn chạy ra ngoài mua đao."

Hệ thống: "..." Giỏi lắm, từng nghe nói dùng điểm đổi linh thạch, chứ chưa từng nghe nói dùng linh thạch đổi điểm.

Hệ thống: "Điểm có thể đổi 1:100 lấy linh thạch cực phẩm, nếu dùng linh thạch cực phẩm đổi lấy điểm thì có cảm giác lỗ vốn quá đi!"

Ngu Tinh Vũ nghe vậy, đồng tử liền chấn động.

Đỉnh đầu nàng như bất chợt xuất hiện hai chữ to: Giàu rồi!

Trong giới tu tiên, lương bổng hàng tháng của đệ tử thân truyền cũng không quá 100 linh thạch thượng phẩm, tức là một tháng cùng lắm cũng chỉ có một viên linh thạch cực phẩm.

Tỷ lệ đổi của hệ thống là 1:100 linh thạch cực phẩm.

Nàng chỉ cần thè lưỡi liếʍ Thẩm Chước một cái là có thể được 200 điểm, tức là...

"Hệ thống, 200×100 là bao nhiêu?"

Hệ thống: "..." Môn toán của ký chủ chắc là do giáo viên thể dục dạy chứ gì??!

"Trả lời ký chủ, là 20.000!"

Ngu Tinh Vũ sốc đến nỗi hồn bay đi đâu mất rồi, mẹ nó, cứ như trúng số năm trăm triệu ấy.

"Simp Thẩm Chước một lần là sẽ có hai mươi nghìn linh thạch cực phẩm?! Phản diện chó chết cũng thật quý giá! Bảo ta chết trên người hắn cũng được, mẹ kiếp nói lộn, là simp chết hắn cũng được!"

Hệ thống: "..." Ta hoài nghi cô đang nói mấy lời tục tĩu, nhưng ta không có bằng chứng...

Hệ thống: “Nhưng mà ta không khuyên ký chủ dùng điểm đổi lấy linh thạch đâu, vì trong cửa hàng điểm có rất nhiều thứ không thể mua được ở bên ngoài!”

“Đương nhiên, ta cũng không khuyên ký chủ dùng linh thạch đổi lấy điểm, quá lỗ.”

Ngu Tinh Vũ liên tục gật đầu, hệ thống chó chết này nói không sai.

Đại đao tuyệt phẩm kia chính là thần khí!

Thần khí đấy! Giới tu tiên cũng không có nhiều! Trừ cái đó ra, quả thật còn rất nhiều thứ tốt mà bên ngoài không mua được.

Dựa theo tỷ lệ dùng linh thạch đổi điểm này, 100 linh thạch cực phẩm mới có thể đổi được 1 điểm!

Cho dù nhẫn trữ vật của nàng có hàng vạn linh thạch cực phẩm thì cũng chỉ đủ đổi được 100 điểm!

Thôi đi! Cho dù não nàng bị úng nước cũng sẽ không đổi đâu.

Đừng nói đến đổi, nàng thậm chí còn không có ý định mua đại đao ở cửa hàng, nàng cũng không phải kẻ ngu!

Đại đao trung phẩm cần 500 điểm, tức là năm mươi nghìn linh thạch cực phẩm đấy!

Đừng nói đến năm mươi nghìn linh thạch cực phẩm, chỉ cần hai mươi nghìn linh thạch thượng phẩm thôi cũng đủ cho nàng mua một cây đao thượng phẩm ở Vạn Phẩm Các của môn phái rồi.

"Đi, đi mua đại đao ở Vạn Phẩm Các!"

Hệ thống: "..." Ký chủ cũng biết tính toán đấy.

Vạn Phẩm Các nằm ở phía tây nam nội môn, lầu cao sáu tầng.

Mấy thứ được bán trong cửa hàng thường là mấy thứ cần thiết cho đệ tử tông môn hàng ngày.

Các loại công pháp bí tịch, đan dược pháp khí, phù lục trận pháp, thậm chí cả linh mộc để xây nhà cũng có.

Những vật phẩm cấp cao hơn thì được bày bán ở các tầng cao hơn, như những vật phẩm được bày bán ở tầng một hai đều là những vật phẩm phổ biến nhất mà có giá cả chất lượng thấp.

Dù là đệ tử nội môn, thậm chí là đệ tử thân truyền thì cũng không phải ai cũng có tiền.

Chẳng hạn như phần lớn đệ tử thân truyền trong kiếm tu đều không có tiền.

Nhưng Ngu Tinh Vũ thì khác, vì có người cha trâu bò như vậy nên dĩ nhiên nàng không phải là kiếm tu mang chữ "nghèo".

Vừa bước vào Vạn Phẩm Các, Ngu Tinh Vũ đã nhìn thấy nữ đệ tử đang ngồi ở trong quầy.

Nói chính xác hơn thì là đệ tử thân truyền.

Trong môn phái, ngoại trừ nàng không thích mặc "đồng phục" ra, các đệ tử còn lại đều mặc trang phục của môn phái.

Trang phục của đệ tử ngoại môn, đệ tử nội môn và đệ tử thân truyền khác nhau.

Vậy nên chỉ cần nhìn trang phục của nữ đệ tử đó là nàng đã có thể biết nàng ta là đệ tử thân truyền chứ không phải là Tần chưởng sự của Vạn Phẩm Các.

Nữ đệ tử kia nhìn thấy Ngu Tinh Vũ cũng rất bất ngờ, chỉ là giây tiếp theo, trong đáy mắt đã ánh lên vẻ lạnh lẽo không mấy thiện cảm.

Nhưng nàng ta lại cười hì hì nói: "Ban nãy ta còn không biết là ai, hóa ra là Ngu tiểu sư muội tới, thật trùng hợp! Tần chưởng sự có việc đi ra ngoài, đúng lúc ta đến mua đồ nên nàng ấy nhờ ta ở lại trông chừng một lát.”

"Không biết tiểu sư muội muốn mua gì? Ta lấy cho muội."

Ngu Tinh Vũ bừng tỉnh hiểu rõ, hoá ra là đệ tử thân truyền đang trông chừng cửa hàng.

Đương nhiên, tất cả mọi thứ trong Vạn Phẩm Các đều được ghi chép trong danh sách, bên trong lầu các còn được bố trí Tức Ảnh Thạch, thời hiện đại gọi là camera.

Bất kể đệ tử nào trông coi cửa hàng thì chưởng sự cũng đều không cần lo lắng sẽ thiếu đồ.

Chỉ là sao nàng lại thấy nữ đệ tử thân truyền này có vẻ quen mắt thế nhỉ, nhưng lại không nhớ ra là ai.

Vì Thiên Lan Tông là môn phái có nhiều đệ tử nhất nên đệ tử thân truyền không đến hơn một ngàn thì cũng có đến bảy tám trăm, sao nàng có thể nhận ra từng người một được.

Nhưng đều là hồ ly ngàn năm, nữ đệ tử thân truyền này lại chơi trò mèo gì đó trước mặt nàng, thật sự tưởng nàng không nhìn ra được trong mắt nàng ta ẩn chứa ý xấu ư?

Đừng quên nàng là diễn viên, việc giỏi nhất chính là diễn kịch, kỹ thuật diễn của vị nữ đệ tử thân truyền này có hơi kém một chút.

[Hệ thống, nàng ta là ai vậy?]

Hệ thống: “Kiểm tra thân phận - Người này tên là Lâm Thiển, là tam đồ đệ của Thiều Hoa Tiên Tôn ở Vọng Hà Phong.”

“Ký chủ uống đan dược đánh Lâm Tịch trọng thương, nàng ta là nhị đồ đệ của Thiều Hoa Tiên Tôn, cũng là sư tỷ và là đường tỷ của Lâm Thiển.”

Hay lắm, Ngu Tinh Vũ hiểu ra rồi.

Cũng chẳng trách nàng thấy Lâm Thiển có vẻ quen mắt, hóa ra là đường muội của Lâm Tịch, hai người cũng có vài nét giống nhau đó.

Sở dĩ ánh mắt Lâm Thiển không thiện cảm là vì nàng uống đan dược rồi đánh đường tỷ của nàng ta bị thương nặng.

Chuyện này cũng thật xấu hổ, ai bảo lúc nàng xuyên đến đây cũng đã uống đan dược rồi đánh người khác bị thương chứ.

Chuyện này không trách được nàng, nhưng nàng còn phải giữ nguyên thiết lập nhân vật độc ác, hoàn toàn không có cách nào giải thích.

“Ngươi là đồ đệ của Thiều Hoa Tiên Tôn, là đường muội của Lâm Tịch, ngươi đối xử nhiệt tình với ta như vậy là vì quan hệ giữa ngươi và Lâm Tịch không tốt, hay là vì ngươi muốn âm thầm hại ta?”

Lâm Thiển đột nhiên sững sờ.

Nàng ta không ngờ đến Ngu Tinh Vũ luôn không coi ai ra gì lại nhận ra nàng ta! Còn nhìn thấu suy nghĩ của nàng ta.

Không chỉ nhìn thấu suy nghĩ của nàng ta mà còn nói thẳng ra.

Vì thế nên nàng ta cũng không cần giả vờ nữa: “Ngu Tinh Vũ, ngươi uống đan dược làm đường tỷ của ta trọng thương, ngươi thật hèn hạ!”

“Nhưng bây giờ thì hay rồi, thiên kim giả tu hú chiếm tổ như ngươi không còn ai chống lưng nữa! Tốt nhất là ngươi đừng rơi vào tay ta, nếu không thì ta sẽ cho ngươi biết thế nào là lễ hội… Phi, lễ độ!”

Ngu Tinh Vũ khinh thường nở nụ cười, tỏ vẻ không coi Lâm Thiển ra gì: “Nếu có người quyến rũ đạo lữ của ngươi, ta hỏi ngươi, ngươi có muốn xử lý nàng ta hay không?”