Chương 48

Vương Tuệ Lệ vừa nói xong, ông cụ Hứa hướng ngay sự tức giận của mình vào bà ta.

Ông cụ Hứa và ông cụ Lâm quen biết nhau, cho nên sau đó đã gọi điện qua kể lại những chi tiết không có ở video trên mạng cho ông nghe.

Ông ta nghe ông cụ Lâm nói hôm trước con dâu nhà mình đυ.ng phải con gái của nhà họ Cố ở trên đường nhầm người ta là ăn mày, bà ta tiến lên đá người ta, cháu gái cũng học theo tiến lên bắt nạt người ta!

“Cha, con thật sự bị oan! Con thật sự không biết đó là con gái của nhà họ Cố! Khi gặp cô nhóc ấy trên đường, quả thực cô nhóc đang ăn xin, trên người bẩn thỉu, ăn mặc rách rưới, trong tay cầm một cái bát đang xin tiền người qua đường!

Vương Tuệ Lệ bị mắng máu chó phun đầy đầu, cảm thấy ấm ức nhịn không được lớn tiếng phản bác.

Với lối ăn mặc chuẩn ăn mày như vậy có đánh chết bà ta cũng không tin đây là con gái của nhà giàu số một, ai ngờ vận rủi này lại xảy đến với bà ta, đúng là bây giờ có mọc thêm vài chục cái miệng cũng không thể giải thích rõ ràng được!

Ông cụ Hứa nghe vậy muốn giơ quải trượng đánh bà ta, nhưng sau khi giơ cao tay trên không trung rất lâu thì dừng lại, mắng chửi vài câu rồi ném quải trượng qua một bên.

“Đều cút hết cho tôi! Dẫn theo Huyên Huyên tới nhà họ Cố xin lỗi! Không gặp được bọn họ thì mấy người cứ quỳ gối ở cửa. Một ngày không gặp được thì quỳ hai ngày! Một ngày nào đó họ sẽ cho các người vào!”

Hứa Hải Phong nghe thấy ông cụ Hứa nói vậy thì mặt mũi trắng bệch, che cái đầu bị thương mở miệng nói: “Cha điên rồi sao? Cha đây là muốn dồn chúng ta vào chỗ chết!”

Vương Tuệ Lệ cũng không thể tin tưởng được nói: “Cha, cha bắt cả nhà chúng con phải quỳ ở trước cửa nhà họ Cố, không nói tới việc không ăn không uống Huyên Huyên không chịu nổi, cho dù có chịu đuợc thì chuyện này sẽ được đưa tin ngay lập tức, thể diện của nhà họ Hứa chúng ta sẽ mất hết!”

“Mặt mũi của nhà họ Hứa đã sớm bị các người ném hết rồi! Làm gì còn mặt mũi nữa! Cút đi! Cút hết đi cho ông đây!”

Ông cụ Hứa nghe vậy thì lửa giận công tâm, mặt mũi đỏ bừng mắng, mắng đến khi hết hơi, mí mắt trợn ngược, tức tới mức hôn mê bất tỉnh!”

“Cha!”

“Cha! Cha làm sao vậy?”

“……”

Hai vợ chồng Hứa Hải Phong còn muốn nói gì nữa, nhưng nhìn thấy ông cụ Hứa ngất xỉu thì không còn quan tâm tới điều gì nữa, vọt tới hét lớn!

“Ông già này! Ông đừng làm tôi sợ huhuhu!”

Bà cụ Hứa tính cách mềm yếu, từ lúc gia đình con trai về thì vẫn luôn đứng ở bên cạnh khóc không nói gì, lúc này nhìn thấy chồng ngã cuống đất mới đứng dậy, lảo đảo chạy tới bên cạnh ông ta, càng khóc to hơn.

Cả nhà họ Hứa đều choáng váng khóc lóc, nhà cửa loạn thành một nồi cháo, cũng may bảo mẫu nhìn thấy tình hình không ổn vội vàng gọi tài xế, bế ông cụ lên xe đưa tới bệnh viện.

Hứa Hải Phong vừa đưa ông cụ Hứa đi bệnh viện , vừa chăm sóc mẹ già, đồng thời còn phải ứng phó với đối tác muốn giải trừ hợp đồng ở trên wechat với điện thoại, bận đến mức sứt đầu mẻ trán.

Mà bên phía viện điều dưỡng Tề Sơn, lại là một khung cảnh rất yên bình.

Ba cha con Hứa Quốc Hưng đã ở trong bệnh viện dọn dẹp các phòng khác xong, bởi vì lo lắng Hà Thanh Thù một ngày trải qua quá nhiều cảm xúc thì tinh thần không được ổn định, nên ba người thay phiên nhau canh chừng ở cửa và nghỉ ngơi ở phòng cách vách.

Hà Thanh Thù dẫn Viên Viên đến phòng lớn, có con gái tâm trạng của bà vui vẻ chưa từng có, sau khi ăn xong bữa tối bà còn tự dọn dẹp, dịu dàng giúp con gái đánh răng rửa mặt, thay quần áo ngủ.

"Viên Viên, sắp đến giờ chúng ta đi ngủ rồi, mẹ có thể đọc truyện cho con nghe trước khi đi ngủ được không?~"

Sau khi thu dọn xong mọi thứ, Hà Thanh Thù ôm con gái lên giường, lấy một cuốn truyện tranh thiếu nhi trên bàn đầu giường, âu yếm xoa đầu con gái rồi hỏi.