Chương 31

Viên Viên nằm ở trên vai Cố Minh Sâm, được vỗ về dỗ dành, từ từ bình tĩnh lại, nhìn thấy ông chú xa lạ trước mặt cứ quanh quẩn bên mình, cô nhóc bối rối ngẩng đầu nhỏ lên, lẩm bẩm lặp lại lời nói của ông: "Cha?"

Cố Quốc Hưng thấy Viên Viên cuối cùng cũng có phản ứng với lời nói của mình, đôi mắt đỏ bừng vì hưng phấn, gật đầu mạnh mẽ nói: "Đúng ! Cha! Viên Viên, ta là cha của con!"

Viên Viên nghe vậy cũng không tin ngay, mà quay đầu nhìn Cố Minh Sâm, thận trọng hỏi:” Anh cả, ông ấy là cha của Viên Viên sao?”

Cố Minh Sâm thấy em gái không còn sợ hãi nữa thì cúi người đặt cô nhóc xuống, gật đầu nói: “Đúng vậy, đây là cha của chúng ta, Viên Viên có muốn tới ôm cha không?”

Cố Quốc Hưng nghe được lời nói của con trai, lập tức ngồi xổm xuống, cố gắng kiềm chế vẻ hưng phấn trên khuôn mặt, dang rộng hai tay.

Viên Viên thấy anh trai gật đầu thì quay đầu nhìn Cố Quốc Hưng đang nhìn cô đầy mong đợi, ngập ngừng bước về phía trước một bước.

Cố Quốc Hưng nhìn thấy con gái bước tới thì vô cùng kích động: “Viên Viên tới đây, tới chỗ cha!”

Viên Viên vốn có chút sợ hãi người trước mặt, nhưng nhìn đôi mắt đỏ hoe đẫm nước mắt của ông, cô nhóc đột nhiên không còn sợ hãi nữa.

Vì vậy, đôi chân ngắn nhỏ nhắn nhanh chóng chạy tới trước mặt ông, vươn đôi bàn tay nhỏ nhắn ra đòi ôm: “Cha.”

Cố Quốc Hưng nghe thấy tiếng “Cha” này, không nhịn được mà nghẹn ngào, ôm con gái vào lòng, giọng nói run run: “Cha ở đây! Cha ở đây!”

Hình ảnh “Người giàu nhất nhận ra người thân” gây chấn động Trung Quốc diễn ra ngay trước mắt, mọi người xung quanh vô cùng kích động, mỗi một người đều lấy di động ra chụp ảnh và quay video.

“Cảm động quá! Tôi nhìn mà cũng muốn khóc!”

“Không phải sao? Tổng giám đốc Cố và thiên kim quả là một giọt máu đào hơn ao nước lã, vừa này cô nhóc còn bị ông ấy dọa sợ, bây giờ đã chủ động ôm ông ấy rồi!”

“Tôi cảm thấy rất đúng đắn khi đến đây, còn có thể chứng kiến cảnh tượng nhà họ Cố nhận người thân!”

“…”

Bầu không khí bên trong biệt thự tràn ngập niềm vui, tràn ngập những lời bàn luận và âm thanh vui mừng. Gia đình Hứa Hải Phong thì đứng đó hoàn toàn bị người nhà họ Cố phớt lờ, đứng yên tại chỗ không nhúc nhích, muốn cười cũng không cười nổi, trong lòng đau khổ vô cùng.

Cố Quốc Hưng ôm Viên Viên hồi lâu, khi tách ra, cuối cùng cũng liếc mắt nhìn người nhà họ Hứa: "Viên Viên, nói cho cha biết, vừa rồi bọn họ có ức hϊếp con không?"

Cố Quốc Hưng vừa nói xong, tất cả mọi người có mặt ở đây đều hướng sự chú ý về phía ba người nhà họ Hứa, Hứa Giai Huyên sợ hãi quay người nhào vào vòng tay của Vương Tuệ Lệ. Hai vợ chồng Hứa Hải Phong không thể tránh né được, chỉ có thể đối mặt trực diện với cái nhìn của nhà họ Cố.

Viên Viên gật đầu, chỉ vào mẹ con Vương Huệ Lệ nói:

"Ngày hôm qua Viên Viên vô tình đυ.ng phải dì này, nhưng không chạm vào quần áo của dì ấy. Viên Viên đã xin lỗi trước nhưng hai người bọn họ vẫn không chịu để Viên Viên đi.”