Chương 26

“Ừ, bây giờ anh gọi điện thoại cho người bên khu nghỉ dưỡng chuẩn bị, nhân lúc hai ngày chờ kết quả, có thể mời nhà thiết kế thương hiệu và người phụ trách tới biệt thự một chuyến, dựa theo sở thích của Viên Viên để chuẩn bị quần áo đông xuân.” Cố Minh Sâm sắp xếp rất có trật tự.

Thân thể của Viên Viên trong vòng một đêm có thể tự lành, trong bệnh viện nhiều ánh mắt không thể ở lại, trước mắt biệt thự phía tây thành phố chính là sự lựa chọn tốt nhất, vừa vặn cũng có thời gian để cho người tới trang trí lại căn phòng của em gái ở nhà cũ, nên chuẩn bị toàn bộ đồ vật kỹ càng.

“Cậu cả, mấy ngày này tôi không thể đi theo cậu, tôi nhờ Tiểu Chu dẫn mấy người tới đây giúp đỡ cậu và cậu hai một tay!” Bác Lưu đứng bên cạnh nghe vậy, thấy Cố Minh Sâm đã quyết định đi biệt thự phía tây thành phố, tiến lên mở miệng nói.

Mặc dù mấy ngày nay ông ấy đi theo Cố Minh Sâm làm việc, nhưng bình thường ở nhà cũ có rất nhiều chuyện cần ông ấy phải quản lý, hôm qua đã không trở về, nếu đợi ở bên ngoài thêm ba ngày nữa, những người khác trong nhà họ Cố sẽ hoài nghi.

“Không cần phiền vậy đâu, để Tiểu Chu đi với cháu là đủ.” Cố Minh Sâm khoát tay áo nói.

Mặc dù hai năm nay biệt thự và khu nghỉ dưỡng không có ai ở, nhưng họ vẫn thuê người tới quản lý mỗi ngày, chỉ cần bọn họ đến thì có thể ở lại, không cần mang quá nhiều người.

“Đi thôi Viên Viên! Anh trai dẫn em qua biệt thự phía tây thành phố, chỗ đó có phòng riêng cho em, là do anh tư của em tự tay thiết kế, có một căn phòng công chúa rất đẹp!”

Đồ trong phòng bệnh phải mang đi không quá nhiều, mấy người nhanh chóng thu dọn rồi xuất phát, Cố Tinh Quân nhân lúc anh cả đang vươn tay ra thì anh nhanh tay ôm lấy em gái, trùm tấm chăn lên, dường như anh sợ bị anh cả đoạt mất nhanh chân vội chạy ra cửa.

“Từ lúc nào mà Tinh Quân lại ấu trĩ giống em ba vậy? Đi, chúng ta tới thang máy phía tây, tranh thủ đến lầu một trước, chặn người lại!”

Cố Minh Sâm vươn cánh tay bị vồ hụt, mặt bỗng lạnh xuống, nhanh chóng đưa mấy người bác Lưu tới cửa trước, nhanh chân chạy tới thang máy.

Bác Lưu và đám vệ sĩ nhìn cậu cả ngây thơ tranh giành em gái, không dám trêu chọc, họ bất đắc dĩ thở dài trong lòng, nhanh chân đuổi theo.

Mà lúc ba anh em đang ngồi trên xe tới biệt thự phía tây thành phố, lúc này trong biệt thự đang diễn ra một buổi tiệc tối.

Diện tích của biệt thự phía tây thành phố rất lớn, bên trong được trang trí theo phong cách Âu cổ, đại sảnh và sân sau tầng một đã được trang trí, tuyệt đối không kém những bữa tiệc trong khách sạn.

Lúc mấy người Cố Minh Sâm tới, tiệc tối vừa mới bắt đầu không bao lâu, trong ngoài biệt thự ăn uống linh đình, quần áo lụa là, trông vô cùng náo nhiệt!

“Xảy ra chuyện gì vậy? Ba tôi cho người khác mượn biệt thự lúc nào vậy?”

Cả đoàn người đi tới cửa đều ngây người, vẫn may Cố Minh Sâm kịp phản ứng, nhìn thấy trợ lý của ba anh đang đứng ngay cửa ra vào nói chuyện với cậu chủ nhà họ Từ, anh xuống xe đi lên phía trước hỏi.

Sân bãi ở phía tây thành phố rất lớn, cho người quen mượn để tổ chức tiệc tùng cũng có, nhưng đều vì trả ân tình, một năm cũng có ít nhất một lần.

“Cậu cả, sao cậu lại tới đây, sân bãi không phải cho mượn, bữa tiệc đêm nay do chủ tịch Cố tổ chức, chủ tịch Cố và ông cụ đều đang ở bên trong!” Tiểu Trần trợ lý của Cố Quốc Hưng nhìn thấy Cố Minh Sâm lập tức tiến lên đón.

“Ba tôi tổ chức? Vậy sao ba tôi không nói cho tôi?” Cố Minh Sâm nghe vậy nhíu mày nói.

“Chủ tịch Cố tổ chức bữa tiệc không phải vì lý do khác, vẫn giống như trước đây vì kết giao nhân mạch tìm hiểu tin tức của cô chủ nhỏ, những ngày gần đây cậu và cậu hai đi tìm manh mối từ bọn buôn người ở nước Hoa, không có thời gian về nhà, chủ tịch Cố không muốn tạo thêm gánh nặng cho các cậu nên mới không nói chuyện tổ chức bữa tiệc cho cậu biết.” Tiểu Trần giải thích.

“Bảo ông ấy đừng bận rộn nữa, chỗ tôi đã có manh mối quan trọng, tôi tin rất nhanh sẽ có tin tức.” Cố Minh Sâm nghe vậy có chút bất đắc dĩ thở dài nói.

Từ sau khi em gái mất tích, ba anh ấy thường xuyên tổ chức đủ loại tiệc tùng, không chỉ mời những người quyền quý, những người khác từ nhiều lĩnh vực khác cũng được mời đến các bữa tiệc khác.

Những người này đến từ năm sông bốn biển, mỗi lần mở tiệc Cố Quốc Hưng đều hạ mình đi chào hỏi từng người, nhờ bọn họ giúp đỡ ông tìm tung tích của con gái nhỏ.

Biện pháp này hoàn toàn chính xác có tính khả thi nhất định, nhưng không nói đến việc mệt mỏi, người có nhiều tâm tư bất chính sẽ lấy tin tức giả để bám víu vào nhà họ Cố!

Cho nên Cố Minh Sâm không đồng ý cách mở tiệc của Cố Quốc Hưng, đây cũng là nguyên nhân ba anh ấy giữ bí mật việc tổ chức tiệc ở biệt thự phía tây thành phố.

“Cậu cả cậu nói thật sao? Đã có tin tức của cô chủ nhỏ?!” Vốn dĩ lúc giải thích Tiểu Trần còn thấy hơi chột dạ, nhưng nghe Cố Minh Sâm nói vậy, lập tức quên hết những chuyện này, kích động mở miệng hỏi.

“Ừ, anh đi nói cho ba tôi biết, sau này đừng mở loại tiệc này nữa, hôm nay bảo ông ấy về nghỉ ngơi sớm đi, tôi còn có việc, tôi đi trước đây.” Lúc đầu Cố Minh Sâm còn muốn vào thăm Cố Quốc Hưng, nhưng nghĩ đến Viên Viên còn ở trong xe, anh ấy liền dừng bước, quay người chuẩn bị trở về.

“Người đâu mau tới đây! Con nhỏ ăn mày này muốn ăn trộm bánh ngọt! Mau gọi người tới đuổi tên trộm nhỏ này đi!”

Nhưng không đợi Cố Minh Sâm đi đến trước xe, trong biệt thự đột nhiên vang lên một trận ồn ào, anh ấy vô thức quay đầu nhìn lại, sau đó thấy em gái nhà mình chẳng biết đã chạy ra khỏi xe từ lúc nào, một đám trẻ nhỏ ngăn cô nhóc ở cửa biệt thự, cô bé cầm đầu giống như hung thần ác sát, giơ tay lên muốn tát vào mặt Viên Viên!