Chương 10-2

"Anh thấy em có thông minh không." Sau khi cô đánh bi đen số 8 vào lỗ liền quay đầu đắc ý nhìn Lan Dịch, như một đứa trẻ đang cầu khích lệ, hầu kết của Lan Dịch bỗng nhúc nhích một cái, anh còn chưa lên tiếng, chàng trai tóc đỏ liền cười nói: " Chỉ có chị dâu mới có thể trị Lan gia."

Khi cô lại một lần nữa muốn mở miệng giải thích cô không phải là chị dâu, em gái họ của Lan Dịch liền đi tới, cười nói: "Ở đây náo nhiệt quá."

Lan Dịch nhìn về phía em gái họ nói: "Anh đưa Hiểu Vũ đến chơi với em, mấy người các em tự mình chơi đi."

Cô nhìn một cái liền nhận ra, em gái họ của Lan Dịch là Lan Duyệt, một nữ diễn viên khá nổi tiếng, gần đây bạn cùng phòng của cô đang mê bộ phim mới của cô ấy. Khuôn mặt của cô ấy rất tinh xảo, nhỏ nhắn. Cô không chút nghi ngờ rằng mặt của cô ấy còn muốn nhỏ hơn bàn tay cô.

Lan Duyệt rất thân thiết đi tới chỗ cô, nắm lấy tay cô, lôi kéo cô đi đến bên quầy bar nói: "Chị là Hiểu Vũ đúng không? Vừa rồi anh họ nói sẽ giới thiệu một người cho em, em còn tưởng rằng anh ấy muốn giới thiệu bạn trai cho em không chứ."

Cô nhớ tới lời nói của chàng trai tóc quăn vừa rồi, nhịn không được tò mò hỏi: "Chuyện anh ấy là gay là như thế nào vậy?" Lan Duyệt kêu cô ngồi xuống ghế, chính mình đi đến phía sau quầy bar, nói: "A, chuyện đó hả, mấy người bọn họ đều là bạn học thời đại học, nghe nói anh họ không gần nữ sắc, một số người nói là anh ấy bị hòa thượng nhập vào người, một số người khác lại nói anh ấy là gay, chuyện này buồn cười chết em."

"Này, không được nói lung tung với em ấy!" Lan Dịch vừa đánh bida vừa hô to với bên này, Lan Duyệt đưa tay lại gần miệng làm thành cái loa, nói: "Biết anh đau lòng chị dâu rồi." Lan Duyệt lại hỏi cô: "Vì phim mới em còn học pha chế rượu đó, chị dâu muốn uống cái gì?"

Cô có chút do dự nói: "Chị... Uống cái gì cũng được......" Lan Duyệt lập tức sảng khoái nói: "Vậy để em pha chế cho chị một ly sở trường của em nha, chị thích vị chanh không?"

"Được, rất thích." Cô khẽ gật đầu, nhìn Lan Duyệt thuần thục mở ra cái này lại rót cái kia.

Pha chế xong, Lan Duyệt từ phía dưới quầy bar lấy ra một cái bình rượu dính chút tro bụi, sau khi mở ra liền làm động tác "Xuỵt", nhỏ giọng nói với cô: "Rượu này là bảo bối của anh ấy, đều không cho em đυ.ng vào, chúng ta thử một chút nha, lát nữa chị dâu nhớ nói giúp em với." Nói xong, Lan Duyệt lại rót cho cô một ly.

"Anh đã nhìn thấy hết rồi! Anh liền biết trong đầu em không có ý tốt gì." Lan Dịch lại hô to với bên này, Lan Duyệt cười khan vài tiếng, nói: "Em chỉ là muốn cho chị dâu nếm thử mà thôi." Lan Dịch lắc đầu đầy bất đắc dĩ, sau đó lại tập trung đánh bida.

Cô uống một ngụm, quả nhiên là rượu ngon, vị đầu, vị giữa, vị cuối đều khác nhau, sau khi rượu trôi xuống cổ họng, dư vị của rượu vẫn còn sót lại trên đầu lưỡi, cô liếʍ môi một cái. Trong khoảng thời gian cô nhìn chăm chú vào Lan Dịch, một mình anh liên tục đánh vào lỗ bốn năm cái bi trơn, chàng trai đeo kính mắt đang đánh với anh buồn bực chán nản đứng ở một bên nhìn xem, nếu Lan Dịch không thất thủ anh ta liền không có cơ hội ra sân.

"Quả nhiên là rượu ngon, chậc, đồ keo kiệt, đồ tốt chỉ giữ lại cho chính mình mà." Lan Duyệt uống một ngụm, lại rót đầy cho mình. Cô cũng đưa ly tới để cô ấy rót thêm cho cô.

Không nghĩ tới cô ấy còn nói rất nhiều, không hề có cái giá của đại minh tinh. Khi đang trò chuyện, cô vô tình phát hiện phía dưới quần áo của cô ấy có một sợi chỉ lộ ra, liền chỉ vào nơi đó hỏi: "Có cái kéo sao? Chị cắt chỉ giúp em."

Lan Duyệt cúi đầu nhìn rồi nói: "Thật sự có chỉ thừa, quả nhiên đồ rẻ tiền thì không có hàng tốt!" Lan Duyệt ở quầy bar tìm một vòng cũng không tìm được cái kéo, đang muốn dùng tay bứt chỉ thì cô ngăn lại, nói: "Hình như trong phòng Lan Dịch có, chúng ta đi qua đó đi." Cô nhớ khi anh mở ngăn kéo lấy cái thẻ để vào chung cư đưa cho cô, cô có nhìn thấy một cái kéo nhỏ.

Không ngờ sắc mặt của Lan Duyệt đột nhiên thay đổi, nhỏ giọng nói: "Em không dám vào phòng của anh ấy, anh ấy tức giận lên thì rất đáng sợ, ngay cả quản gia và ba mẹ của anh ấy đều không được phép vào phòng của anh ấy, vì điều này còn từng sa thải mấy người quản gia."

Cô sững sờ, lần trước anh dẫn cô vào phòng ngủ của anh ấy một cách rất tự nhiên lại trực tiếp a, không nghĩ tới là không cho người khác vào, Lan Duyệt cười đến vẻ mặt mập mờ nói: "Chị dâu tất nhiên là không giống với chúng ta rồi, nói đến a, hôm nay anh ấy mới không vận một đám cua say từ Hàng Châu về, nhìn đều không cho em nhìn một chút." Lan Duyệt nhìn cô một cái, nghịch ngợm nói: "Chị dâu đói bụng không, chúng ta ăn khuya đi."

Vốn là không đói lắm, nhưng lại vội vàng tới đây lại uống chút rượu làm cô cũng có chút đói bụng, cô cười ngượng ngùng, thừa nhận nói: "Thật sự là có chút đói bụng."

Lan Duyệt lập tức vô cùng vui vẻ hô to với Lan Dịch: "Anh họ, chị dâu đói bụng, nói muốn ăn cua say." Lan Dịch đứng thẳng lên, nhìn cô rồi lại nhìn nhìn Lan Duyệt, lập tức hiểu rõ chuyện gì đã xảy ra, anh liếc mắt nhìn Lan Duyệt một cái, gọi điện thoại làm quản gia ôm một thùng cua say lên, Lan Duyệt lập tức làm ra tư thế chiến thắng với cô.

Trong lúc chờ cua say tới, Lan Duyệt từ phía sau quầy bar đi ra, thừa dịp cô đang uống rượu không phòng bị, nhanh chóng vén tóc cô lên, cô suýt chút nữa liền sặc rượu, bởi vì cô ấy nhìn thấy mấy cái dấu hôn đỏ thẫm trên cổ cô.

"Hóa ra anh họ dũng mãnh như thế a." Lan Duyệt ý vị sâu xa nói, "Liền em nói nhiều!" Lan Dịch không biết từ lúc nào liền xuất hiện ở phía sau cô, nắm lấy tay cô, dẫn cô đi đến chỗ ghế sô pha ngồi xuống, mặt cô đỏ đến có thể nhỏ ra máu. Lan Duyệt "Ôi ~" một tiếng, đi theo phía sau hai người lại đây, những chai rượu đã được dọn dẹp sạch sẽ, hiện tại trên bàn chỉ có cua say.

Sau khi ăn xong món cua say cực kỳ mới mẻ tươi ngon, Lan Dịch kéo cô đứng dậy, nói: "Hiểu Vũ buồn ngủ rồi, chúng ta đi ngủ trước, mấy người ở đây chơi đi."

"Lan gia, lúc này mới mấy giờ a." Trong miệng của chàng trai tóc đỏ Ngô Vân Liên vẫn còn ngậm chân cua nói, Lan Dịch không để ý tới anh ta, chỉ ôm eo cô nói: "Được rồi, anh không uống rượu đúng không, tối nay Pagani Huayra của tôi cho anh mượn lái một chút, anh đưa bọn họ về nhà đi." Nói xong liền ôm cô xoay người rời đi, Ngô Vân Liên ở phía sau hưng phấn kêu: "Cuối cùng anh cũng bỏ được cho tôi lái chiếc xe kia——"

Tiếng kêu của anh ta bị tiếng đóng cửa của Lan Dịch át đi, sau đó, cô đi theo anh đi vào phòng ngủ của anh, nơi trong miệng Lan Duyệt nói là "Không cho phép người khác đi vào".