Chương 10-1

Mấy hôm nay công ty nhận được một đơn đặt hàng lớn, là một công ty bảo hiểm cũng khá nổi tiếng muốn lên thị trường, bộ phận của cô phụ trách việc này, mỗi ngày đều bận rộn đến chân không chạm đất, ăn cơm đều là vội vàng múc hai muỗng liền để xuống.

Lan Dịch làm tổng giám đốc, càng là thần long thấy đầu không thấy đuôi, chỉ thỉnh thoảng nghe thấy tiếng máy bay trực thăng của anh, bản thân anh cũng không có xuất hiện ở văn phòng.

Cuối cùng, sau kết thúc việc này, cô thật vất vả không cần tiếp tục tăng ca, bạn cùng phòng tốt bụng làm cho cô một bàn đồ ăn nói là khao cô một chút, ngay cả trong nhà cho cô ấy gửi tới măng mùa xuân đều lấy ra, làm cô rất cảm động.

Sau khi giúp bạn cùng phòng thu dọn xong, cô liền tắm nước nóng thư giãn, còn đắp mặt nạ, sự hưởng thụ nho nhỏ sau một thời gian bận rộn đặc biệt thoải mái, lúc này cô đột nhiên nhận được tin nhắn của Lan Dịch.

Tiểu ngu đần: Ở đâu? Nhà anh có tiệc, tới chơi không?

Cô: Ở nhà đắp mặt nạ, khuya rồi không muốn ra ngoài.

Tiểu ngu đần: Chỉ có một mình em gái họ của anh là nữ, em đến nói chuyện phiếm với em ấy đi.

Cô có thể tưởng tượng ra giọng điệu bá đạo thường ngày của anh, cô liền không trả lời anh, sau khi rời khỏi khung chat thì thấy được tin nhắn của bạn trai cũ cặn bã gửi tới. Gần đây anh ta bắt đầu chăm chỉ không ngừng gửi dự báo thời tiết cho cô, hỏi han ân cần, cô rất ít trả lời, nhưng anh ta không nhụt chí, vẫn tiếp tục gửi tin nhắn.

Lan Dịch chờ một lúc thấy cô vẫn chưa trả lời, liền chờ không kịp mà gọi điện thoại tới, cô vừa bắt máy, anh liền lớn tiếng nói: "Xuống lầu!"

Cô giật nảy mình, chạy vội tới cửa sổ phòng bếp, liền thấy chiếc xe Pagani Huayra của anh đậu ở ven đường, đèn trước vẫn sáng, điện thoại của cô lại reo lên, đương nhiên vẫn là Lan Dịch, anh nói: "Anh đã nhìn thấy đầu của em, thay quần áo xuống nhanh lên rồi xuống lầu." Là giọng điệu không cho phép cự tuyệt, cô bất đắc dĩ mà đồng ý, nói dối với bạn cùng phòng có một cái báo cáo có chút vấn đề nhỏ phải lập tức đến công ty xử lý, đêm nay không biết khi nào mới trở về không cần chờ cô, bạn cùng phòng đồng tình sâu sắc với cô một phen.

Lan Dịch mặc một cái áo sơ mi trắng đơn giản và quần jean, anh lười biếng tựa người vào xe, xung quanh có rất nhiều người đi ngang qua đều thì thầm nói nhỏ, thậm chí có người còn lấy điện thoại di động ra chụp ảnh xe của anh.

Nhìn thấy cô tới, còn mặc cái váy Versace mà anh đã tặng lần trước đó, anh cười rạng rỡ, hất cằm về phía cô nói: "Lên xe." Sau khi cô ngồi lên xe chỉ nghe thấy tiếng động cơ vang lên, anh nhanh chóng lái xe rời đi.

Vẫn là biệt thự trên đỉnh núi của anh, trong sảnh yến hội ở tầng một có mấy người đang đánh bida, cũng có người đang chơi điện tử, trên bàn có một đống chai rượu rỗng hoặc vơi một nửa, chỉ có một cô gái tóc ngắn đứng trong góc nói chuyện điện thoại, có thể là em gái họ của Lan Dịch.

Nhìn thấy Lan Dịch dẫn cô đi vào, tất cả mọi người đều lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, người đang chơi GTA đều quên cử động ngón tay, cô nhìn thoáng qua màn hình, phía trên hiển thị anh ta đã bị đánh chết. Cô cúi đầu nhìn chính mình một chút, quần áo giày túi xách đều không có gì không ổn a, tóc cũng chải qua, chẳng lẽ việc cô không trang điểm làm bọn họ kinh ngạc?

Một chàng trai có mái tóc nhuộm một túm màu đỏ phản ứng nhanh nhất, tiện tay kéo qua một cái ghế nhìn liền biết rất mềm mại nói: "Đây là chị dâu đi, chị dâu lại đây ngồi đi."

Cô có chút xấu hổ, đang muốn mở miệng nói cô không phải chị dâu, Lan Dịch liền tự chủ trương nói: "Em ấy không ngồi, chơi bida với anh một lát đi." Anh cầm lấy cây cơ từ trong tay một chàng trai đeo kính đưa cho cô, một chàng trai tóc quăn khác cũng đưa cây cơ đang cầm cho anh, còn chỉ vào cô nói: "Lan gia, người anh dẫn tới... Ưʍ... Là phụ nữ đi?"

Lan Dịch gõ anh một cái, nói: "Anh nói cái gì vậy, anh bị mù sao?" Chàng trai tóc quăn ngượng ngùng sờ sờ cái ót, nói: "Đây là lần đầu tiên Lan gia anh dẫn phụ nữ đến a, lúc trước em cứ nhiên còn tin vào lời đồn anh là gay." Lan Dịch không để ý tới anh ta, cô lại bật cười ra tiếng, Lan Dịch mà là gay sao? Chàng trai tóc quăn thật sự đã nhận thầu điểm cười một năm của cô.

"Em đánh mở màn hay là anh đánh?" Lan Dịch cầm phấn tăng sát cọ xát phần đầu cây cơ hỏi, cô mỉm cười nói: “Em không biết đánh bida."

Lan Dịch lắc đầu cười nói: "Không biết lúc học đại học em đều đang làm gì."

Nói xong liền đến gần cái bàn, nói: "Sau khi đánh bi cái mở màn, dùng bi cái đánh vào bi khác, nếu như em đánh trúng bi trơn trước thì em chính là bên bi trơn, nếu không thì chính là bên bi sọc, sau khi đánh xong tất cả các bi bên phía mình lại đánh bi số 8 vào lỗ liền thắng, em hiểu không?"

Cô sợ anh cảm thấy cô ngốc, liên tục gật đầu nói: "Đánh một chút em liền biết luật chơi."

"Được." Lan Dịch trả lời ngắn gọn rồi đánh mở màn, cô cúi người, cây cơ nhắm ngay bi cái, lại đột nhiên cảm giác được Lan Dịch dựa vào người cô, cầm tay cô nói: "Tư thế của em không đúng, đánh trúng liền gặp quỷ, được rồi, anh dạy em đánh."

Hơi thở của anh phả vào tai cô làm cô không vô thức đỏ mặt, mấy người bạn của anh đều đang ở một bên nhìn xem, cô còn bắt gặp chàng trai tóc đỏ và chàng trai tóc quăn cách không trao đổi ánh mắt với nhau.

Sau khi học xong cô lên tay rất nhanh, bi trơn bị cô đánh đến không sai biệt lắm, còn Lan Dịch lại phát huy không tốt lắm, không đánh vào mấy cái bi sọc không nói, thậm chí có mấy lần còn đánh bi cái vào lỗ, không duyên cớ rơi xuống phía sau cô một mảng lớn.