Chương 1-1

Cô nghĩ, có lẽ cô là người duy nhất trên thế giới này bởi vì bạn trai nɠɵạı ŧìиɧ mà chia tay thay đổi công việc đi.

Bạn trai, à không, hiện tại hẳn là bạn trai cũ của cô, ngày anh ta nɠɵạı ŧìиɧ vẫn còn in sâu trong tâm trí cô, rõ ràng đã trôi qua hơn một tuần, cô lại vẫn chưa quên được điều đó, đã đến công ty mới, cũng vẫn là dáng vẻ ngơ ngơ ngác ngác.

Công việc này là công ty liên hệ sớm nhất với cô trong những công ty cô đã nộp hồ sơ xin việc, là một ngân hàng đầu tư thành lập không bao lâu, lại ở trong vài năm ngắn ngủi nhảy lên trở thành ngân hàng dẫn đầu ngành, làm khi cô thu được lịch hẹn phỏng vấn còn cảm thấy có chút khó tin, cô còn nhớ kỹ hôm phỏng vấn hai mắt cô sưng đỏ, sắc mặt tái nhợt, sau khi HR tùy tiện hỏi cô mấy vấn đề chuyên nghiệp liền bắt đầu hỏi cô làm sao vậy, cuối cùng cuộc phỏng vấn biến thành cô và chị HR tâm sự, nguyên bản cô còn tưởng rằng nhất định sẽ thất bại, nhưng không nghĩ tới ngày hôm sau cô liền nhận được thông báo tuần sau đi làm.

Cô tới công ty này được mấy ngày, liền bắt đầu bận tối mặt tối mày, bận rộn một chút cũng tốt, mỗi ngày đều mệt đến làm cô không rảnh quan tâm chuyện khác, cũng sẽ không còn nhớ tới nam nhân cặn bã kia.

Hôm nay, bầu không khí trong văn phòng có chút không giống bình thường, mọi người có vẻ khẩn trương hơn so với bình thường, bầu không khí này làm thần kinh của cô không tự chủ được mà căng thẳng theo, mãi cho đến buổi chiều, cô mới biết được nguyên nhân tại sao.

"Hiểu Vũ, lát nữa khi chào đón tổng giám đốc, em liền đứng ở phía sau chị là được." Chị Lâm cùng bộ phận nói với cô, hóa ra đội hình lớn như vậy là vì chào đón tổng giám đốc trở về.

Nghe nói ngân hàng đầu tư này là do vị tổng giám đốc tuổi trẻ này một tay thành lập nên, còn làm tới trình độ có thể sánh vai với JPMorgan Chase, nghĩ đến vị tổng giám đốc tuổi trẻ kia hẳn là một cái máy móc làm việc lãnh khốc đến không có nhân tình đi.

Cô không có suy nghĩ nhiều, một nhân viên nhỏ mới vào công ty như cô làm sao có cơ hội nhìn thấy tổng giám đốc. Nhưng khi cô đứng ở trong đám đông, xa xa liếc nhìn mặt tổng giám đốc, liền ngây ngẩn cả người, khuôn mặt đó rất là quen thuộc!

Trong trí nhớ của cô hiện lên điều gì đó, không biết có phải là do cô nhìn chằm chằm anh quá lâu hay không, mà anh cũng quay mặt nhìn qua, cô giật mình, vội vàng rủ mắt cúi đầu, cố gắng tránh tiếp xúc với ánh mắt của anh. Chỉ thấy anh hơi dừng lại một chút, nói gì đó với trợ lý, sau đó tiếp tục đi đến phòng làm việc của anh.

Thấy anh đi rồi cô thở phào nhẹ nhõm, đang muốn trở về chỗ ngồi của mình để theo dõi chỉ số Hang Seng thì chị Lâm đi đến trước mặt cô, vẻ mặt lo lắng nói với cô: "Cái kia... Tổng giám đốc Lan kêu em đến văn phòng làm việc của anh ấy..."

Nghe thấy lời này đầu của cô có chút hoang mang, cô? Đến văn phòng Tổng giám đốc? Cô chỉ là một nhân viên nhỏ bé mới vào công ty, sao có thể đáng giá tổng giám đốc một ngày trăm công ngàn việc để bụng a, quản lý bộ phận và chị Lâm đều nhìn cô với ánh mắt tràn ngập đồng tình, còn thay phiên an ủi cô, nói có lẽ là tổng giám đốc muốn hỏi một chút tiến độ công việc, làm cô không cần lo lắng.

Nhưng mà mấy ngày nay cô đã nghe nói rất nhiều tin đồn liên quan tới vị tổng giám đốc này, cái gì mà thiết diện vô tư, lãnh khốc vô tình, không có một câu tốt đẹp, kêu người tới văn phòng làm việc không phải muốn thăng chức thì chính là muốn xui xẻo, cô còn chưa lập được thành tích nào, cái trước là không có khả năng, chẳng lẽ là sắp bị sa thải? Có lẽ lúc ấy chị HR tuyển cô vào làm quá tùy ý đi.

Với tâm trạng thấp thỏm bất an, cô đi vào văn phòng tổng giám đốc, một mình anh liền chiếm nguyên một tầng, nghe nói là vì anh không thích quá nhiều người, ngay cả trợ lý của anh cũng đều làm việc ở tầng dưới văn phòng của anh.

Trong văn phòng trải đầy những tấm thảm thủ công tinh xảo, đi lên không hề phát ra chút tiếng động nào, toàn bộ văn phòng được trang trí đơn giản mà hào phóng, đồ nội thất trong văn phòng cũng đều là Hermes điệu thấp xa hoa. Cho dù hôm nay bị sa thải, cô có thể ngồi trên cái ghế sô pha này một chút cũng là đáng giá, cô rất không có tiền đồ mà nghĩ.