Chương 44: Chuyện ngươi làm sai rất nhiều

Từ trong phòng, hai thị nữ dáng người mảnh khảnh đi ra, bước chân uyển chuyển nhẹ nhàng đi lên đón: "Tiểu thư đã trở về?"

Nam Hi gật gật đầu, lướt qua A Kim, đi đến bên cạnh A Man, hơi hơi nghiêng đầu nhìn về phía khuôn mặt sưng đỏ của nàng.

A Man cắn môi, cúi đầu thấp hơn nữa, khí sắc trên mặt không tự chủ được mà hiện lên vẻ khẩn trương.

"A Man." Nam Hi mở miệng, "Mặt ngươi sao lại thế này?"

A Man bụm mặt quỳ xuống, trong tiếng nói mang theo vài phần sợ hãi: "Là, là nô tì sai, tay chân nô tì vụng về..."

"Tiểu thư." A Kim xoay người lại, cười mở miệng, "A Man tay chân thô kệch, làm cái gì cũng đều không tốt, nô tì chờ lát nữa lập tức tống cổ nàng ta đến phòng bếp làm việc, người đừng tính toán với nàng ta..."

"Ai nói ta muốn tính toán với A Man?" Nam Hi đổi ánh mắt, lạnh lùng nhìn A Kim, "Cẩm Lan Uyển này của ta, từ khi nào đến lượt ngươi chỉ đạo làm việc?"

A Kim sắc mặt biến đổi, liền quỳ xuống, ngữ khí có chút bất an: "Tiểu thư, có phải nô tì làm sai cái gì hay không? Tiểu thư bớt giận, nô tì nhất định sửa! Nô tì về sau nhất định sẽ hầu hạ tiểu thư thật tốt..."

"Chuyện ngươi làm sai rất nhiều." Nam Hi lạnh lùng nói, "Trước tiên cứ quỳ ở đây mà suy nghĩ."

Dứt lời, cũng không đợi A Kim nói cái gì, ánh mắt lại trở xuống nhìn đến trên người A Man: "Ngươi đứng lên trước."

A Man bất an đứng lên.

"Cẩm Lan Uyển chỉ có một chủ tử, đó chính là ta." Nam Hi ngữ khí nhàn nhạt, "Trong viện này, người các ngươi phải nghe theo chỉ có một, đó chính là ta. Những người khác không có quyền vênh mặt hất hàm sai khiến ngươi, về sau nếu ngươi còn tiếp tục sợ hãi rụt rè, để mặc người khác khi dễ, ta sẽ bán ngươi ra ngoài."

A Man sắc mặt trắng nhợt, cắn cánh môi: "Dạ."

"Yên tâm yên tâm, đại cô nương lương thiện, sẽ không đem ngươi đi bán đâu." Ngân Nguyệt vỗ vỗ bả vai A Man, "Bất quá về sau ngươi phải học cách cứng rắn một chút, đừng để người khác khi dễ trên đầu còn không dám phản kháng, không phản kháng ai cũng dễ dàng khi dễ ngươi, phản kháng lại nói không chừng về sau nàng ta cũng không dám... Người à, đều là khinh thiện sợ ác, bắt nạt kẻ yếu, ngươi càng sợ nàng ta, nàng ta càng cảm thấy ngươi mềm yếu dễ bắt nạt."

A Man bất an mà nhìn vào mắt Ngân Nguyệt, cảm thấy nàng như đang đang bảo vệ mình, sau đó nàng nhịn không được lại đưa mắt nhìn A Kim còn đang quỳ trên mặt đất, nhấp môi không nói.

A Kim là người do Cố Thanh Thư đưa cho Nam Hi làm thị nữ, ở Cẩm Lan Uyển vẫn luôn xem chính mình là nhất đẳng đại nha hoàn, địa vị cao hơn toàn bộ hạ nhân ở đây. Mặt khác, mấy thị nữ đều biết tiểu thư nhà mình thích Cố Thanh Thư, cho nên đối với A Kim vẫn luôn nhường nhịn, vì vậy A Kim mới càng ngày tạo thành tính cách ương ngạnh cuồng vọng.

Nhưng A Kim trước kia đặc biệt rất biết cách lấy lòng người, mỗi lần ở trước mặt đại tiểu thư vẫn luôn biểu hiện ra bộ dạng ngoan ngoãn thật sự, thông minh lanh lợi, hoạt bát nói ngọt, cho nên rất được lòng Nam Hi.

"Trước kia vì ta nể mặt Cố Thanh Thư nên đối với ngươi mới khách khí ba phần, nhưng không phải để ngươi có thể bò lên đầu ta tác oai tác quái."

Nam Hi nhìn A Kim, "Bên cạnh ta không cần ngươi hầu hạ. Bất quá mới vừa rồi ngươi đánh A Man một cái, cho nên quỳ ở đây hai canh giờ để giáo huấn ngươi. Quỳ xong rồi thì trở về bên cạnh Cố công tử nhà ngươi, về sau đừng xuất hiện trước mặt ta."

Nói xong lời cuối cùng, lại là trực tiếp trả nàng về chỗ cũ.

A Kim biến sắc, không dám tin tưởng mà nhìn Nam Hi, "Đại tiểu thư, nô tì... Nô tì là do Cố công tử đưa đến đây..."

"Cho nên để ngươi trở về, có gì không ổn sao?" Nam Hi lạnh lùng nhìn nàng, "Bên cạnh ta không cần ngươi."