Chương 2.1: Y hướng Từ Uyên Thanh.

Ngươi muốn ta…… Gϊếŧ ai?”

Y lặng lẽ ngắm nhìn nhành hoa đào trong tay, trong lòng tự hỏi nên gϊếŧ bản thân như thế nào đây.

Y rõ ràng đã ngã xuống dưới đại trận Tru Ma, vì sao lại vô cớ xuất hiện ở đây.

“Gϊếŧ Từ Uyên Thanh!” Ma tu hắc y nói.

“Gϊếŧ ai?” Y hỏi.

“Gϊếŧ Từ Uyên Thanh!”

“Gϊếŧ ai?” Y hỏi lại.

“Gϊếŧ Từ Uyên…”

Ma tu hắc y không kiên nhẫn nói tiếp. Là hắn ta triệu hồi ma thần, ma thần nên nghiêm túc nghe lời hắn ta, chứ không phải giống như bây giờ, hỏi đi hỏi lại vấn đề vô nghĩa này.

Trong mắt ma tu hắc y hiện lên sự điên cuồng, ngay khi hắn ta định xông về phía trước, thân thể đột nhiên đau đớn khiến suy nghĩ của hắn ta bừng tỉnh. Hắn ta cúi đầu nhìn, nhành hoa đào nhiễm máu, càng thêm mỹ lệ động lòng người.

Một nhành hoa đào sao có thế gϊếŧ người được?

Y cầm nhành hoa đào đâm vào thân thể tên ma tu ồn ào này.

Sự vật càng đẹp, càng là vũ khí gϊếŧ người sắc bén.

“Ngươi ngươi ngươi…”

“Vì sao…”

Ma tu hắc y đến chết cũng không hiểu.

Y rút tay về, khuôn mặt không chút để ý đã thay đổi.

Y hỏi tổng cộng ba lần.

Hỏi muốn gϊếŧ ai.

Gϊếŧ Từ Uyên Thanh.

Trong mắt tên ma tu này, y cùng Từ Uyên Thanh là hai người hoàn toàn khác nhau.

Y trước kia chưa từng nhìn thấy tên ma tu này.

Nói cách khác… Hắn ta đã gặp qua một Từ Uyên Thanh khác bên ngoài.

Đây vốn dĩ là một việc khiến người ta không thể tin tưởng được.

Nhưng mà trong lòng y giờ phút này có chút hồi hộp, cảm giác như vận mệnh đang sắp đặt điều gì đó, y đột nhiên nhớ ra tình cảnh quen thuộc này. Trong trí nhớ xa xăm, y nhớ lúc Từ Uyên Thanh mới vào Thiên Diễn Tông không lâu, có đi rèn luyện một lần, đã từng tới rừng hoa đào này.

Linh mạch.

Ma thần.

Tế đàn.

Triệu hoán.

Những điều này là khởi đầu cho những biến cố sau này.

Trong lần rèn luyện này, Từ Uyên Thanh lấy một địch mười, bị thương nặng. Sau đó hắn về Thiên Diễn Tông dưỡng thương, trong quá trình dưỡng thương, Thiên Diễn Tông chủ… cũng chính là sư tôn trên danh nghĩa của hắn ngoài ý muốn phát hiện được hắn có tiên linh mạch.

Theo tiên sử ký viết lại, nếu là người có tiên linh mạch thì khi tu hành sẽ không gặp bình cảnh, chắc chắn sẽ phi thăng.

Thiên Diễn Tông tông chủ vì tiên linh mạch, lặng lẽ giấu giếm việc này, ủ mưu ba năm, rốt cuộc vào ngày hắn sinh nhật hai mươi tuổi thì động thủ.

Cùng một ngày, Từ gia gia chủ bẻ gãy kiếm cốt của hắn.

Người thân nhất và người hắn kính trọng nhất đều phản bội hắn, Từ Uyên Thanh rơi xuống cực uyên.

Ngày hôm ấy, lúc hắn chết là đêm khuya, còn nửa khắc nữa sẽ qua ngày sinh nhật…

Từ Uyên Thanh chết vào ngày sinh nhật hai mươi tuổi.

Tâm ma của hắn ra đời lúc hắn vừa tròn hai mươi tuổi.

Hoàn cảnh của cực uyên, cung cấp nuôi dưỡng tâm ma trưởng thành.

Tâm ma chính là y - bò ra từ cực uyên, trở lại Tu Tiên giới, mất gần một trăm năm.

Y từ Hỗn Loạn thành gϊếŧ đến Tiên Diễn Tông và Từ gia, chỉ mất hai năm.

Ngọn nguồn của hết thảy những sai lầm này, đều bắt đầu từ hôm nay.

Tâm trạng trong lòng y vốn dĩ đã tĩnh lặng lại bắt đầu sôi trào.

Y bây giờ hình như… Có thể sửa lại sai lầm đó…

Y vội vàng xoay người đi theo hướng ra bên ngoài rừng hoa đào.

Y nhớ rõ từng chỗ mai phục, y có thể thừa dịp Từ Uyên Thanh chưa đuổi tới, giải quyết trước những phiền phức này.

Không bao lâu, y gặp một tên ma tu đang định quay trở lại báo tình hình.

Khi chính diện đối mặt, hắn ta ngẩn ra, mặt lộ vẻ ngoài ý muốn thất thanh kêu: “Từ Uyên Thanh! Ngươi sao có thể…”

… Xuất hiện ở chỗ này…

Chỉ tiếc, tên ma tu này còn chưa nói xong, y đã ra tay.

Gió thổi hoa rơi, một mảnh hoa đào nhiễm máu lung lay, rơi xuống mặt đất. Y hơi rũ lông mi, mắt nháy cũng không nháy một cái, mặt vô cảm rút nhành hoa đào ra.

Nhành đào nhuốm máu không còn đẹp.

Y rũ mắt, liếc nhìn linh mạch mờ nhạt hiện lên trên cổ tay. Một mạt hồng dọc theo linh mạch lan sâu vào cánh tay trên làn da trắng tuyết, giống như một vết bỏng bất thường được tạo ra sau khi bị phỏng do nước sôi.

Y nghĩ thầm, hoá ra trận pháp Tru Ma cũng không phải vô dụng, vẫn có chút tác dụng. Ngay cả khi thời gian đảo ngược thì những vết thương do Tru Ma đại trận gây ra vẫn không thể hồi phục.

“Từ Từ Từ…”

Y gặp được tên ma tu thứ ba, đối phương chỉ nghe thấy âm thanh đâm thủng da thịt từ thân thể truyền đến, sau đó…

Liền không còn sau đó.

“Từ Uyên Thanh!”

Y gặp được tên ma tu thứ tư, đối phương phản ứng khá nhanh, gần như vừa chạm mặt y liền ra tay.

Y giải quyết xong tên ma tu này, cuối cùng liếc mắt nhìn hắn ta ôn hoà nói: “Đôi mắt không cần, có thể đưa cho người khác.”

Nơi này mỗi tên ma tu khi thấy y đều sẽ kêu một tiếng “Từ Uyên Thanh”

Mỗi lần y giải quyết một tên ma tu là lại vận dụng sức mạnh thêm một lần, linh mạch ở cổ tay y bị mở ra lại càng ngày càng đau hơn.

Vốn dĩ ban đầu chỉ giống như bị bỏng rát ửng đỏ, nay đã biến thành màu đỏ tươi như máu, nhìn qua cũng sẽ thấy huyết mạch dường như đang lưu động, thần bí mà yêu dã.

“Từ Uyên Thanh!”

Đối diện là hai gã ma tu đang cầm pháp khí, đang hướng tới y đánh tới.Y vẫn như cũ, rũ mắt nhìn linh mạch ở cổ tay. Tay áo nhẹ phất lên, che đi vết thương trên cổ tay y. Nhành đào diễm lệ đâm vào thân thể ma tu, ngón tay thon dài đang nắm lấy nhành đào dừng lại một chút, sau đó đột nhiên buông ra.

Vào lúc máu tươi bắn ra, một tia máu bắn ra dính vào ngón tay chưa kịp thu lại của y.

Ngay lập tức, nhành đào và tên ma tu đó cùng nhau bị huỷ diệt hoàn toàn.

Y nhìn ngón tay nhiễm máu tươi, nhíu nhíu mày.

Y phản ứng chậm hơn trước kia.

Nếu là trước kia, y tuyệt đối sẽ không để máu của người khác vấy bẩn thân thể y.

Bẩn.

Suy nghĩ này gần như xuất hiện trong nháy mắt, y nâng bàn tay còn lại, dùng lòng bàn tay hung hăng chà lau những giọt máu vương trên đầu ngón tay.

Sau một hơi thở, y lại đột nhiên dừng lại.

Y nhắm mắt, cố gắng xem nhẹ máu trên đầu ngón tay, m xoay người dựa theo trí nhớ tiếp tục đi đến nơi mai phục của ma tu.

Khi gϊếŧ tên ma tu thứ bảy, y bẻ thêm một nhành đào khác. Cuối cùng nhành đào này bị huỷ trong tay y.

Thời điểm tên ma tu đối diện xông đến, y ngước mắt nhìn hắn ta. Y giơ tay, kiếm ý vô tận từ bàn tay y bắn ra, khiến hắn ta tan thành từng mảnh nhỏ.

Máu bắn ra tràn ngập như mưa phùn.

Khi y thu tay lại còn có một ít huyết dính trên tay.

Không phải máu của y, y đều sẽ cảm thấy bẩn.

Y nhịn xuống xúc động muốn lau đi, xoay người lướt qua.

Khi gặp được tên ma tu thứ tám, y không đợi đối phương mở miệng mà ra tay trước giải quyết đối phương.

Tên thứ chín, tên thứ mười.

Còn có hai tên ma tu.

Còn có…… Hai người.

Y im lặng nói.

Y dựa theo ký ức đi tìm, nhưng không gặp được hai tên ma tu đó, liền biết hai tên đó có lẽ đã biết kết cục của những người khác nên đã dời đi. Y đứng dưới tán cây hoa đào tự hỏi, gió nhẹ thổi qua, cánh đào bay theo gió lướt qua vương nhẹ lên người y. Một lúc lâu sau, sau khi đi vòng quanh, y lại quay trở lại tễ đàn.

Nhìn từ xa, tế đàn sau khi bị huyết tế lộ ra vẻ thần bí và quỷ dị.

Khi y đến gần, lẫn trong gió là một tiếng vang cực kỳ nhỏ - phát ra từ trên cây.

Một thanh trường đao lạnh lẽo xé gió lao đến cực nhanh.

Trong làn gió những cánh hoa đào nát tan phủ xuống đất.

Y hơi nghiêng đầu, đôi mắt đen nhánh nhìn chằm chằm người lao đến. Tu vi Nguyên Anh, cao thủ dùng đao, lại nghe mệnh lệnh của một tên ma tu tu vi chỉ đến Kim Đan.