Chương 4: Cười đến hèn hạ

Phượng Thiên Việt nghe xong, sắc mặt càng thêm khó coi.

“Không, không phải” Liên Tự Nguyệt lắc đầu, đôi mắt phẫn nộ nhìn về phía Liên Thi Nhã, Cửu vương gia Phượng Vân Tranh kể từ ngày nàng bị đày vào lãnh cung vẫn luôn ở trên triều đình cầu xin cho nàng, phản đối việc phế hậu, cùng với các đại thần khác yêu cầu Hoàng đế trả lại cho nàng quyền chấp chưởng hậu cung. Xem ra, đây chính là lý do khiến cho Liên Thi Nhã cùng cữu cữu của nàng ta muốn nhất tiễn song điêu, đem nàng cùng Phượng Vân Tranh cùng lúc diệt trừ.

“Lấy lại đây” Phượng Thiên Việt tức giận đoạt lấy phong thơ kia, càng xem sắc mặt càng thêm khó coi.

“Hoàng thượng, đôi giày này còn thêu tên…”Cung nữ đem đôi giày trong tay dâng lên, đôi giày kia thêu rành rành hai chữ “Vân. Nguyệt”

“Ngươi! Tiện nhân, chẳng trách lão cửu bao năm không thành gia lập thất, thì ra là vì ngươi, vì ngươi mà trên triều, hắn không tiếc âm thầm liên hệ với nhiều đại thần muốn bức ép trẫm. Hóa ra là ngươi và hắn đã sớm có gian díu! Ngươi quả nhiên tính xấu không đổi! Trẫm bảy tháng trước sủng hạnh ngươi 1 lần, chỉ 1 lần làm sao có thể mang thai long chủng? Hiện tại, xem ra cái thai này chính là nghiệt chủng của ngươi và Phượng Vân Tranh”

“Không, đây đều là Liên Thi Nhã vu oan, hãm hại ta! Ta cùng Cửu vương gia trong sạch! Ta từ trước đến nay chưa bao giờ có suy nghĩ phản bội ngươi” Liên Tự Nguyệt lớn tiếng minh oan, Liên Thi Nhã làm việc quả thật rất kín kẽ, không chút sơ hở, Phượng Thiên Việt rõ ràng không hề tin tưởng nàng.

Lúc này, Hồng Liên bò đến phía chân Phượng Thiên Việt, run rẩy nói “Hoàng thượng, nô tỳ có thể làm chứng, nương nương thời gian còn tại vị Trường Xuân Cung đã cùng Cửu vương gia tư thông, tháng trước nương nương còn lệnh cho nô tỳ đưa tin cho Cửu vương gia. Hồng Liên không dám lừa gạt Hoàng Thượng, mong Hoàng Thượng minh giám”

“Hồng Liên! Ngươi vốn bị phụ mẫu bán đi làm nô tỳ hạ đẳng, bổn cung thương tiếc ngươi, liền mua ngươi mang theo bên người nhiều năm như vậy, bổn cung có chỗ nào không phải với ngươi, tại sao ngươi lại liên thủ cùng Liên Thi Nhã hãm hại ta, nàng ta đã hứa hẹn với ngươi những gì để ngươi chấp nhận làm kẻ bán chủ cầu vinh! Ngươi máu nói đi” Liên Tự Nguyệt lạnh giọng chỉ trích, Hồng Liên sợ tới mức cúi đầu, không dám đối diện với nàng.

“Tiện nhân, chuyện đã tới nước này, ngươi còn cưỡng từ đoạt lý, muốn kéo Hoàng quý phi chết chung sao! Người đâu, lập tức mổ bụng ả tiện nhân này ra cho trẫm”

“Ha ha ha” Liên Tự Nguyệt đột nhiên ngửa mặt lên trời cười dài, nước mắt đều rơi xuống “Phượng Thiên Việt, hôm nay Liên Thi Nhã rắp tâm hãm hại ta, ngươi không tra, không khảo đã liền định tội ta rồi! Ngươi lòng lang dạ sói, muốn chính tay gϊếŧ chết đứa con của mình. Ngươi không thử nghĩ xem, ta đã vì ngươi hy sinh những gì, sao lại có thể phản bội ngươi!”

“Câm miệng!” Phương Thiên Việt giận dữ nói “Các ngươi còn chờ đợi gì, còn không ra tay đi, muốn trẫm chém đầu các ngươi hay sao?”

Thị về cùng thái y không do dự nữa, tất cả đều biết rõ, vị Hoàng hậu nương nương trước mắt thanh danh khi còn ở nhà mẹ đẻ đã không tốt, mới đầu vào cung, bọn tô tài không ai phục nàng, nhưng thời gian dài chung sống, ai cũng biết rằng Hoàng hậu tính tình trời sinh đôn hậu, hiền đức, đối với bá tánh yêu thương như con, đối với hạ nhân từ bi bác ái, dần dần bọn nô tài trong cung đều yêu thích nàng.

Mãi đến sau này, Hoàng quý phi vào cung

Khi mới vào cung, Hoàng quý phi trước mặt tỷ tỷ của nàng luôn giữ thái độ khiêm tốn, mãi đến khi được Hoàng Thượng sủng hạnh, thái độ giữa hai tỷ muội mới trở nên gay gắt. Hoàng quý phi quỷ kế đa đoan, luôn biết cách lấy lòng Hoàng Thượng. Hoàng hậu nương nương tính tình cũng thay đổi, bắt đầu chống trả, nhưng đến cuối cùng, vẫn là thủ hạ bại tướng dưới tay Hoàng quý phi, rơi vào kết cục như ngày hôm nay, thời gian trôi qua mới chỉ có 1 năm mà thôi.

Không chỉ bởi vì Hoàng quý phi tâm tư kín đáo, mà còn bởi sau lưng nàng là cữu cữu- Đại tướng quân Tiêu Chấn Hải, hiện giờ Đại tướng quân nắm giữ trong tay binh quyền của Đại Chu, quyền khuynh triều dã, Hoàng quý phi lại càng không để Hoàng hậu nương nương vào trong mắt.