Chương 8: Nhật ký của Tạ Uẩn?

Nàng nắm chặt trang giấy, còn tưởng bản thân nhìn nhầm. Sau đó, nàng nhanh chóng lật xem toàn bộ các trang, tin chắc nữ chính trong cuốn sổ tay này tên là Tang Yểu.

Nàng vốn tưởng rằng chỉ là trùng tên, mãi về sau nàng lại phát hiện dường như chủ nhân cuốn tự truyện này tên là Tạ Uẩn.

Tạ Uẩn……

Hẳn là không khéo đến mức như vậy chứ?

Ngón tay Tang Yểu run rẩy lật mấy trang tiếp theo. Những trang này còn tính là tương đối bình thường, đơn giản chỉ ghi chép lại một chút ký sự và tự thuật tình cảm.

…… Một chút cũng không bình thường, đây nào phải tự thuật. Đây chính là thư tình, cảm xúc phong phú đến mức người đọc phải nghẹt thở.

Tang Yểu càng nhìn mặt càng đỏ, mỗi một câu đều là câu nói của Tạ Uẩn, thêm vào đó, mỗi lần Tạ Uẩn gặp nàng đều ghi chính xác địa điểm. Hơn nữa, còn có rất nhiều chi tiết mà ngay cả nàng cũng chưa từng chú ý.

Như vậy thì cũng thôi đi, thậm chí còn có những hình ảnh hương diễm mà bọn họ từng gặp mặt trong tưởng tượng của hắn.

Càng nhìn càng sốc.

Càng nhìn càng khó tin!

“……”

Nàng vừa xấu hổ vừa tức giận. Hiện tại, đầu óc nàng choáng váng, cả người đỏ bừng như một quả cà chua nhỏ.

Nàng đóng quyển bút ký lại lần nữa, ngón tay hơi run run.

Nàng không thể đọc được một chữ nào trong này. Hiện tại trong đầu nàng chỉ có khuôn mặc lạnh lùng đến cực điểm của Tạ Uẩn.

Đợi một lúc lâu, nàng siết chặt cuốn bút ký với những nét chữ cứng cáp trong tay. Sau đó, nàng đột nhiên nàng ý thức được một việc. Hình như bản thân đã phát hiện một bí mật kinh khủng.

…… Thì ra Tạ Uẩn thích nàng.

Nhưng hắn giấu rất sâu. Trước đó, nàng không phát hiện bất cứ manh mối nào.

Hết thảy giống như một giấc mộng.

Không đúng, ngay cả nằm mơ Tang Yểu cũng không dám mơ chuyện lớn như vậy. Nếu không phải có bằng chứng rõ ràng ở đây, nàng một chút cũng không tin Tạ Uẩn lại cất giấu những ý tưởng cuồng nhiệt với nàng như vậy.

Cuốn bút ký trong tay giống như một củ khoai lang phỏng tay. Tang Yểu nắm chặt cuốn sách. Bởi vì nắm rất chặt nên lòng bàn tay bắt đầu xuất hiện vết đỏ, đầu nàng gần như choáng váng.

Những ký ức có quan hệ với Tạ Uẩn bắt đầu không tự chủ được tràn mạnh vào tâm trí.

Số lần bọn họ gặp mặt cũng không nhiều. Đều là con cháu thế gia, nàng và Tạ Uẩn gặp nhau đều ở các loại cung yến.

Tạ Uẩn là một người khiến người ta khó rời ánh mắt. Nàng ngồi ở vị trí cách hắn rất xa, lặng lẽ nhìn hắn. Nhưng ánh mắt nàng dưới ánh nhìn của tất cả mọi người thì cũng không có gì khác biệt.

Ký ức về hắn rất ít ỏi. Bởi vì nàng và Tạ Uẩn quả thật là hai người có quăng tám sào cũng không tới.

Sự khác biệt giữa các thế gia lâu đời chính là một vùng trời không thể vượt qua. Ngay cả Tang Yểu không quan tâm đến chính trị trong triều thì mưa dầm thấm đất từ nhỏ, nàng cũng biết rõ uy danh hiển hách của Tạ thị ở Kinh Thành.

Thân là đích trưởng tử của Tạ gia, từ nhỏ Tạ Uẩn đã được mọi người chú ý. Vô số danh sư, đại nho đều ca ngợi hắn thiên tư thông minh, có gia phong của tổ tiên. Mà bản thân Tạ Uẩn cũng không hổ với thiên tư của hắn, không sa vào ham mê nhục sắc, một lòng chỉ có gia tộc.

Xưa nay, hắn làm việc như sấm rền gió cuốn. Năm hai mươi tuổi hắn đã đạt được thành tựu mà người bình thường 40 tuổi cũng khó có thể đạt được.

Mặc dù Tang Yểu luôn nói bản thân không thích Tạ Uẩn. Nhưng nàng cũng không thể không thừa nhận, Tạ Uẩn quả thật là thiên chi kiêu tử.

Là một thiên chi kiêu tử tính tình không tốt lắm. Tang Yểu lại yên lặng bổ sung ở trong lòng.

Nàng còn nhớ rõ lần đầu tiên nàng chính thức nói chuyện với Tạ Uẩn là rất nhiều năm trước.

Khi đó, tuổi nàng còn nhỏ. Lần đầu tiên nàng tiến cung tìm tỷ tỷ, kết quả bởi vì một chút ngoài ý muốn mà lạc đường ở trong cung. Nàng gặp được mấy vị công chúa và hoàng tử đang chơi đùa với nhau. Bọn họ nhiệt tình giữ Tang Yểu lại, yêu cầu nàng phải chơi cùng bọn họ. Một mặt, nàng không dám từ chối. Mặt khác, nàng cũng ham chơi nên cứ như vậy đồng ý.

Kết quả, trò chơi bọn họ chơi cũng không phải một trò chơi thú vị gì. Chính là ném thẻ vào bình rượu.

Khác biệt chính là, phải buộc chiếc bình đồng nặng nề vào một người nào đó. Sau đó, để người đó chậm rãi đi lại, trong lúc di động thì ném mũi tên.

Thật bất hạnh, Tang Yểu chính là kẻ xui xẻo bị trói kia.

Dáng người nàng mảnh khảnh, chiếc bình đồng gần như cao bằng nửa người nàng, bị trói chặt vào người nàng như vậy. Nàng còn phải chật vật đi lại thành một đường, vừa vụng về vừa xấu hổ.

Nàng muốn từ chối nhưng trước mặt nàng đều là cành vàng lá ngọc, căn bản không có chỗ cho nàng từ chối.

Nàng cực kỳ sợ hãi, vừa khóc vừa chậm rì rì đi, lo lắng mình sẽ bị bắn thành một con nhím.

Đúng lúc đó, Tạ Uẩn xuất hiện. Khi đó hắn đã một thiếu niên nổi tiếng tuấn lãng và chính trực. Khi hắn đi ngang qua nơi này, đám tiểu hài tử vừa rồi còn xôn xao lập tức im bặt.

Lúc đó Tang Yểu đã khóc thành một con mèo nhỏ. Nàng ôm chiếc bình đồng nhìn về phía Tạ Uẩn, nước mắt đầy mặt.

Tạ Uẩn dừng bước chân lại ở bên cạnh nàng, ánh mắt lướt qua mọi người. Sau đó nhìn nàng nói: “Ngươi là Tang Yểu à?”

Tang Yểu gật đầu.

Hắn nói: “Tỷ tỷ ngươi đang tìm ngươi, đi theo ta.”

Tạ Uẩn cứu nàng, nhờ có Tạ Uẩn, cuối cùng nàng mới không bị bắn thành một con nhím nhỏ.