Hai người cùng đi ra khỏi phòng. Trong rừng rậm tươi tốt, ít người đi tới.
Nhưng mà cách đó không xa, Tang Yểu, người đã đi được một quãng đường lại đang xách váy quay trở lại.
Chủ tớ hai người cùng nhìn qua, không hẹn mà cùng dừng bước chân lại.
Không lâu sau, thân ảnh màu hồng cánh sen vừa mới rời đi hùng hổ lại dừng lại ở trước mặt hai người.
Thiếu nữ đi tới đi lui nên hơi thở phì phò, gương mặt trắng nõn như tuyết có chút hồng nhạt. Dải lụa choàng trên vai cũng rơi xuống cánh tay, ánh mắt có chút né tránh.
Bầu không khí có vài phần xấu hổ. Tang Yểu cố nến sự xấu hổ của mình, giả vờ bình tĩnh hỏi: “Ra…… Ra khỏi cung đi đường nào vậy?”
……
Sau một lúc yên lặng.
Tịnh Liễm quan sát khuôn mặt Tạ Uẩn. Sau đó hắn mỉm cười hiền lành, lớn mật mở miệng nói: “Thì ra Tang tiểu thư đang muốn xuất cung, đúng lúc công tử nhà ta cũng muốn hồi phủ. Không bằng, chúng ta đi cùng đường đi?”
Tạ Uẩn không lên tiếng phản đối.
Tang Yểu thật sự không biết đường đi. Nàng chưa từng tới nơi này, nghe vậy thì ừm một tiếng.
Sau đó nàng đi một vòng, tránh Tạ Uẩn, đi ở bên cạnh Tịnh Liễm.
Chỉ là động tác này của nàng ít nhiều cũng có phần cố tình.
Giấu đầu lòi đuôi.
Tạ Uẩn hờ hững liếc nhìn, không thèm đếm xỉa gì đến nàng.
Ba người lặng lẽ đi dạo, ngay từ đầu còn rất bình thường nhưng đến khi ra đến Ngự Hoa Viên, cung nhân bắt đầu nhiều lên.
Đặc biệt là hôm nay còn là thiên thu yến. Trong cung có rất nhiều đại thần vẫn còn ở lại. Tang Yểu vừa đi tới, cảm thấy có rất nhiều ánh mắt dừng ở trên người nàng.
Từ trước đến nay, Tạ Uẩn không gần nữ sắc. Mọi người đã sớm thói quen bộ dáng lạnh lùng của hắn. Nhưng hôm nay, đi cùng bên cạnh hắn là một tiểu cô nương minh diễm, động lòng người.
Càng kỳ quái chính là, Tạ Uẩn tựa hồ còn là trạng thái ngầm đồng ý, cũng không có ý lộ ra chút bất mãn nào.
Tang Yểu khó xử đến mức thậm chí nàng có thể nghe thấy một số người đang lén thảo luận. Nhưng Tạ Uẩn thoạt nhìn không có chút phản ứng nào. Nàng càng ngày càng khó chịu, sau khi nhìn lén Tạ Uẩn vô số lần. Nam nhân cuối cùng không nhịn được mở miệng: “Nói.”
Tang Yểu đuổi kịp bước chân hắn, nhỏ giọng nói: “…… Ngươi có phát hiện, rất nhiều người đang nhìn chúng ta không.”
Tạ Uẩn: “Còn không phải là bởi vì ngươi à.”
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Tang Yểu xụ lại, không vui: “Liên quan gì tới ta chứ.”
Đương nhiên là có liên quan. Ai bảo nàng đi gần hắn như vậy. Hắn lại ngửi thấy mùi hương kia rồi.
Khi Tạ Uẩn đang muốn mở miệng, một vị tiểu thái giám vội vàng chạy tới, ánh mắt nhanh chóng lướt qua mặt Tang Yểu. Sau đó dừng lại ở bên người Tạ Uẩn, nói:
“Tạ đại nhân, Lý thượng thư mời ngài tới Văn Uyên Các một chuyến.” Hắn dừng một chút, lại bổ sung nói: “Tạ các lão cũng ở đó.”
Nếu nhớ không nhầm, Văn Uyên Các hình như ở ngay trong cung.
Có vẻ như Tạ Uẩn không thể dẫn nàng ra khỏi cung.
Nàng đứng ở phía sau Tạ Uẩn, nàng đột nhiên nhớ ra rằng vị Lý thượng thư này chính là phụ thân của Lý Dao Các.
Nàng nhìn bốn phía xung quanh. Nơi này thật ra không ít cung nữ, thái giám. Đợi lát nữa, nàng tùy tiện hỏi một người chỉ đường cho nàng là được rồi.
Tạ Uẩn rời đi theo tiểu thái giám nhưng hắn mới bước đi được hai bước lại dừng lại.
Tiểu thái giám nói: “Tạ đại nhân?”
Tạ Uẩn mím môi quay đầu liếc mắt nhìn Tang Yểu. Tang Yểu cảm thấy ánh mắt này của hắn là ghét bỏ nàng ngốc.
Ngay sau đó nàng nghe Tạ Uẩn nói: “Ngươi, dẫn nàng ra khỏi cung.”
Tiểu thái giám sửng sốt một chút sau đó cung kính đáp lời: “Tuân lệnh.”
Sau khi Tạ Uẩn rời đi thì chỉ còn hai người Tang Yểu và tiểu thái giám.
Tang Yểu nói: “Không có việc gì. Ngươi chỉ đường cho ta là được, ta sẽ tự mình đi ra ngoài.”
Tang Yểu sinh ra với một khuôn mặt hình trứng ngỗng diễm lệ, khác với vẻ mảnh mai phổ biến hiện tại. Thân hình nàng tương đối đầy đặn, yểu điệu, làm cả người nàng thoạt nhìn vô cùng mềm mại, đáng yêu. Đồng thời, làm giảm bớt tính công kích của khuôn mặt diễm lệ.
Cũng bởi vì nguyên nhân như vậy mà càng khiến người ta không thể rời mắt khỏi vẻ đẹp của nàng. Nhưng người né tránh du͙© vọиɠ, cũng tránh hết hết thảy vẻ đẹp liên quan đến du͙© vọиɠ.
Tiểu thái giám thường xuyên hầu hạ ở bên người Lý thượng thư, biết được chuyện của Tạ Uẩn và Lý Dao Các cho nên trong lòng cũng không thích Tang Yểu.
Hắn thầm nghĩ, có lẽ nàng dựa vào vẻ đẹp riêng để hấp dẫn sự chú ý của Tạ Uẩn.
Lấy sắc hầu người là điều không có mặt mũi nhất.
Trong lòng hắn có vài phần coi thường, hỏi: “Tiểu thư là……”
Tang Yểu thành thật trả lời: “Ta là Tang Yểu.” Sợ vị tiểu công công này không biết, lại bổ sung thêm: “Phụ thân ta làm việc ở Hình Bộ.”
Tiểu thái giám gật đầu, không có hứng thú với chuyện này. Hắn lại nói: “Tiểu thư và Tạ đại nhân là bạn bè sao?”
Tang Yểu nói: “Không phải. Ta chỉ bị lạc đường ở trong cung, Tạ…… đại nhân tốt bụng, dẫn ta ra ngoài.”
Thì ra nàng dùng loại thủ đoạn này, không trách được Tạ Uẩn không từ chối được. Nếu nàng nhất định muốn đi theo, Tạ Uẩn cũng không có biện pháp gì.
Hắn cười nhẹ, nói: “Tiểu thư quả thật rất thông minh.”
Tang Yểu hơi nhíu mày, không rõ lời này là có ý gì nhưng cũng không cản trở nàng không thích giọng điệu tiểu công công này nói chuyện với nàng.
“…… Ngươi chỉ cần chỉ đường cho ta là được rồi.”