Mama mỹ nhân liền sửng sốt, sau đó lập tức che miệng cười nói: "Ai nha, đứa nhỏ này thực là chọc người ta yêu thích mà."
Nghe thấy mẹ mình nói thích Bạch Nhiên, Lyga vốn vẫn nhíu chặt lông mày lúc này mới thả lỏng, khóe miệng hơi hơi cong lên, rất có cảm giác tự hào.
Mama mỹ nhân chú ý tới trang phục của Bạch Nhiên, liền cảm thấy hài lòng hơn, ngón tay thon dài chỉ chỉ vào vật cài ở trên tóc Bạch Nhiên, nói: "Nó thật xinh đẹp."
Bạch Nhiên sửng sốt, vội vàng lấy xuống: "Cái này xin tặng cho mama xinh đẹp, diện mạo của con bình thường, không thích hợp dùng nó."
Mama mỹ nhân cũng không có tỏ ra ngại ngùng, liền nhận lấy, sau đó cài lên tóc của mình, sau đó nữa, Bạch Nhiên liền nhìn thấy ở chỗ mama mỹ nhân đứng, biến thành một mỹ nữ ngực to, cũng phải cỡ cup F trở lên, mái tóc hơi xoăn màu vàng bồng bềnh vô cùng nữ tính.
Bạch Nhiên hỗn độn trong gió...
Vừa rồi vẫn còn là nam, hiện tại lại biến thành nữ, chuyện này là sao???
Lyga nâng trán, giải thích: "Mẹ là lưỡng tính, cho nên không có việc gì liền thích đổi tới đổi lui cho vui mà thôi."
Lúc này Bạch Nhiên mới hiểu được, nhưng lại không rõ lắm, lưỡng tính... Hồ ly cũng có thể như vậy sao?
Vậy có phải giống như song tính nhân mà cậu đã từng thấy qua trên TV trước kia không nhỉ, nhưng cũng may mama mỹ nhân có thể biến thân, bằng không...
Lyga nhỏ giọng giải thích thêm: "Cho dù biến thành nữ, nhưng mẹ vẫn có tiểu kê kê, tuy rằng không có công dụng gì hơn, nhưng mẹ lại rất tự hào vì điều đó."
Mama mỹ nhân lại coi trọng chiếc đồng hồ bỏ túi mà Bạch Nhiên đang cài trên áo, sau khi tán thưởng một tiếng, Bạch Nhiên liền lấy xuống, mười phút sau, cây thông Noel Bạch Nhiên liền trụi lủi, hắn chỉ còn độc bộ lễ phục trên người, nhưng phụ kiện trang sức đính kèm đều biến mất.
Trấn lột Bạch Nhiên xong, tất nhiên là phải trấn lột tiếp Eve, lúc thì biến thành nam, lúc thì biến thành nữ, mama mỹ nhân cười đến run rẩy cả người.
Bạch Nhiên kéo góc áo Lyga, nhỏ giọng hỏi: "Mama mỹ nhân có vẻ như rất hài lòng với em thì phải."
Lyga cười hì hì nói: "Đúng vậy."
Chỉ chốc lát sau, Bạch Nhiên liền phát hiện, mama mỹ nhân đối với những món trang sức mà bọn họ mang trên người cũng rất vừa lòng, cho nên nhân tiện đánh một dấu đạt tiêu chuẩn cho bọn họ.
Tâm tư của mama hồ ly mẹ rất khó đoán, cho nên không cần đi đoán làm gì.
Mama hồ ly thu lễ vật đến vui vẻ, đúng lúc này, một thiếu niên tóc ngắn màu bạc bước vào, một cô gái hơi thấp bé đi sát theo phía sau, lên tiếng hô: "Bà nội."
Nụ cười trên mặt mama hồ ly liền biến mất, nghiêng đầu nhìn cô gái nhỏ kia.
Cô gái nhỏ kia có máu tóc dài màu nâu, dáng người thực nhỏ gầy, không có tai thú, cũng không có đuôi, trên cổ chỉ đeo một chiếc vòng cổ gắn một viên kim cương màu xanh ngọc, mama hồ ly nhíu mày, biến thành nam.
"Samo, cô ta không có lông, thật khó nhìn." Samo, chính là đứa con thứ hai của Bayrou, cháu của mama hồ ly.
Cô gái nhỏ lần đầu tiên đi gặp người lớn liền bị mama hồ ly thoáng cái biến thành nam, chốc lát liền biến thành nữ làm cho hoảng sợ, ngay sau đó liền bị chê là khó coi, gấp đến độ bật khóc, vô số giọt nước mắt rơi xuống đất, sau đó liền biến thành những hạt trân châu to.
Ánh mắt mama hồ ly liền thay đổi, lại biến thành nữ, nói: "Khóc tiếp đi."
Cô gái nhỏ: "..."
Bạch Nhiên gặp qua rất nhiều người tham tài, nhưng chưa từng thấy qua ai tham tài như vậy...
Lyga ở bên tai Bạch Nhiên giải thích: "Mẹ rất thích ăn diện."
Samo ôm cô gái nhỏ vào lòng, nói với bà nội mình: "Bà nội, đừng làm cô ấy sợ, cô ấy là công chúa biển sâu, không có lông là điều bình thường."
Mama hồ ly căn bản không thèm để ý đối phương là công chúa, trực tiếp ra lệnh: "Khóc tiếp, ta muốn làm mấy cái vòng cổ trân châu." Cuối cùng, lại bổ sung thêm một câu: "Đúng rồi, nhớ khóc đều đều một chút, trân châu có độ lớn càng đều nhau càng tốt."
Samo thở dài.
Người một nhà rốt cuộc cũng đến đông đủ, quản gia cho bọn họ tự phân chia phòng cho mình, mama hồ ly một mình chiếm trọn lầu hai, trừ phòng ngủ của hắn ra, các phòng khác đều dùng để chất đống trang sức thu được, có thể suy ra, nhiều năm như vậy, mama hồ ly được không biết bao nhiêu lễ vật nha, cho nên trách không được hàng năm đều muốn họp mặt gia đình một lần.
Phòng rất lớn, còn có bồn tắm mát xa loại lớn mà Lyga rất thích, vừa vào cửa, Lyga liền ôm lấy vợ mình, đặt lên giường, dùng đầu cọ cọ vào cổ Bạch Nhiên, đầu lưỡi không ngừng liếʍ láp cần cổ mẫn cảm của cậu.
"Này, đừng liếʍ lọan nữa." Bạch Nhiên đẩy Lyga ra, nói: "Nhà của anh ai cũng thính tai, để cho người khác nghe thấy thì ngượng lắm."
Lyga nâng đầu lên, vô cùng nghiêm túc nói: "Mỗi phòng đều có ma pháp trận cách âm, cho nên bọn họ sẽ không nghe thấy gì." Nói xong, liền bắt đầu cởϊ qυầи áo Bạch Nhiên ra.
"A... Thường xuyên làm chuyện đó đối với nhóc hồ ly gây ra ảnh hưởng gì không tốt thì sao?" Bạch Nhiên ôm bụng nói.
"Không sao, anh đã hỏi qua chị dâu rồi, hắn nói không có ảnh hưởng gì, hơn nữa hắn còn nói, đến lúc sắp sinh còn phải thường xuyên làm, để khi sinh sẽ không quá đau." Lyga lột sạch nửa thân trên của Bạch Nhiên, nhìn cái bụng Bạch Nhiên đang lộ ra ngoài, liền cúi đầu xuống hôn một cái.
'Chụt' một tiếng, Bạch Nhiên bị hắn chọc cười ha ha, bụng cũng run lên theo.
Lyga hôn hôn chóp mũi Bạch Nhiên: "Có phải bị mẹ của anh dọa sợ rồi không?"
Bạch Nhiên lắc lắc đầu: "Không có, mẹ của anh rất đẹp." Thú đều rất đơn thuần.
Tay Lyga tiến vào trong quần Bạch Nhiên, cầm lấy vật nhỏ mềm mại trong tay mà thưởng thức, Bạch Nhiên hừ nhẹ một tiếng, bị sờ thực thoải mái.
Lyga nói: "Vợ, hôm nay em cũng giúp anh ngậm ngậm đi."
Lyga rất thích bộ dáng của Bạch Nhiên khi ngậm vật kia của mình, đặc biệt, khi Bạch Nhiên quỳ trên mặt đất, lúc đôi mắt khác màu xinh đẹp kia ngẩng lên nhìn mình, không biết vì sao, khi đó Lyga cảm thấy rất thỏa mãn.
Bạch Nhiên đỏ mặt, nhưng vẫn vô cùng nghe lời mà bắt đầu giúp Lyga cỡi quần.
Lyga ngồi ở mép giường, Bạch Nhiên nửa quỳ trên mặt đất, cố gắng phun ra nuốt vào vật kia, Bạch Nhiên nâng mắt lên nhìn Lyga, phát hiện cái tên kia vẫn đang nhìn chằm chằm mình, mặt Bạch Nhiên lại nóng lên, nghĩ đến phải hầu hạ Lyga cho tốt, liền cố gắng mυ"ŧ lấy chóp đỉnh.
Vật kia của Lyga lại lớn thêm một vòng, Lyga rút nó ra khỏi miệng Bạch Nhiên, sau đó liền ấn ngã Bạch Nhiên xuống giường, hai ba phát liền cởi xong quần của Bạch Nhiên, há miệng ngậm lấy vật nhỏ của Bạch Nhiên, đồng thời dùng ngón tay cái ấn vào cửa huyệt phía sau, chỉ chốc lát sau, phía sau liền mềm mại, cái miệng nhỏ nhắn khẽ mở ra rồi khép lại, giống như rất muốn bị thứ gì đó nhét vào.
"Ưʍ..." Bạch Nhiên rêи ɾỉ ra tiếng, muốn khép chân lại, nhưng hai chân liền bị tách ra rộng hơn.
Lyga gần như rất thích thú mà liếʍ chỗ kia của Bạch Nhiên, đầu lưỡi mềm mại tiến vào thăm dò tràng đạo bên trong, Bạch Nhiên rêи ɾỉ không ngừng, thẳng cho đến lúc cao trào, Lyga liền ôm lấy Bạch Nhiên, để cậu nằm nghiêng ở trên giường, nâng một chân của cậu lên, nhắm ngay nơi đang khẽ mở ra khép vào kia, chậm rãi tiến vào.
"Vợ, nghe nói dùng tư thế này cho dù làm kịch liệt một chút cũng không có việc gì." Mặc dù ngoài miệng nói thế, nhưng Lyga không tiến hết toàn bộ vào trong, mà chỉ tiến vào một nửa, kỳ thật hắn vẫn có chút lo lắng mình sẽ đâm trúng nhóc hồ ly nha.
Đã một đoạn thời gian, nơi đó chưa bị tiến nhập qua, cho nên hôm nay liền cảm thấy có chút đau, hơi trướng đau, nhưng cũng chỉ là hơi đau một tí, vẫn có thể chịu được, hơn nữa Lyga chỉ tiến vào một nửa, cậu đã có chút thích ứng rồi, cho nên liền chủ động lắc lắc mông, nói: "Tiến vào hết đi, em muốn..."
Lyga lắc lắc đầu, chỉ nhẹ nhàng đâm vào một nửa: "Không được, sẽ đâm trúng nhóc hồ ly."
Bình thường Lyga đều tiến vào hết toàn bộ, ngay cả lần đầu tiên cũng không ngoại lệ, cho nên lần này đột nhiên chỉ tiến vào một nửa như thế, Bạch Nhiên thật sự có chút không thích ứng, nói thật, là cậu cảm thấy có chút không được thỏa mãn.
"Tiến vào đi..." Bạch Nhiên kéo tay Lyga, khó chịu nói.
Lyga thoáng giật mình, nhưng vẫn bất động.
Bạch Nhiên nghiêng đầu lại, hôn lên chóp mũi Lyga, khàn khàn nói: "Tiến vào đi, em muốn anh... Xin anh đó..." Đôi con ngươi khác màu xinh đẹp hiện đầy sương mù, đẹp đến nói không nên lời, Lyga liền không quản đến nhóc hồ ly trong bụng kia nữa, toàn bộ đều tiến vào.
Hôn lên cổ Bạch Nhiên, bàn tay to của Lyga cũng không ngừng đùa bỡn hai điểm nhỏ phấn nộn trước ngực cậu, từ lúc dựa hết vào kɧoáı ©ảʍ phía sau để có thể bắn, Lyga liền không còn chiếu cố đến phía trước của cậu nữa, Bạch Nhiên đưa tay ra muốn tự mình an ủi, tay cậu liền bị Lyga giữ chặt, hắn có chút tủi thân hỏi: "Vợ à, anh đâm em như vậy mà còn khó chịu sao?"
Những lời này quá hạ lưu rồi, nhưng từ miệng Lyga phát ra, kèm theo đó là biểu tình đơn thuần mà có chút tủi thân kia, Bạch Nhiên liền có cảm giác như mình là tội nhân vậy...
Bị đâm vào điểm mẫn cảm, Bạch Nhiên liền cảm thấy thoải mái mà rêи ɾỉ ra tiếng, cậu giữ chặt lấy ngón tay Lyga rồi ngậm nó vào miệng của mình, thỉnh thoảng còn cắn một cái, nhưng đối với Lyga mà nói, Bạch Nhiên cũng chỉ có thể dùng ngón tay của hắn mà mài răng thôi.
Tư thế này khiến cho Bạch Nhiên có cảm giác rất an toàn, thân thể nóng bỏng phía sau ôm chặt lấy mình, rõ ràng lưng của mình còn dán trên ngực người nọ, nhưng vẫn có thể nghe thấy tiếng tim đập hữu lực của đối phương.
Thình...Thịch...
Lúc sắp đến cao trào, Bạch Nhiên hung hăng cắn lấy ngón tay Lyga, phía sau cũng mãnh liệt co rút lại, Lyga thỏa mãn hừ một tiếng: "Vợ... Em kẹp chặt như thế khiến anh thật thoải mái."
Rất nhanh, Lyga cũng bắn tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng như lửa của mình vào trong thân thể Bạch Nhiên...
Chín cái đuôi bao lấy Bạch Nhiên, Lyga cũng ôm lấy cậu, đầu cọ cọ vào cổ của cậu: "Vợ à..."
Bạch Nhiên ngậm ngón tay Lyga, dùng răng nanh cắn nhẹ, Lyga vẫn ôm chặt lấy cậu, nhìn xem, hình ảnh này hài hòa biết bao.
Tiếng đập cửa vang lên, quấy rầy không gian yên tĩnh của cả hai.
"Thiếu gia Lyga, 7 giờ bắt đầu dùng cơm, nhớ đừng tới trễ." Đứng ngoài cửa, quản gia cười nói.
Bạch Nhiên tiếp tục cắn ngón tay Lyga, hàm hồ nói: "Hiện tại em rất đói bụng."
Lyga hỏi: "Chẳng lẽ ngón tay của anh không thể ăn sao?"
Bụng của Bạch Nhiên liền kêu lên vài tiếng, Lyga sờ sờ bụng Bạch Nhiên, nhíu mày: "Vợ, con của chúng ta sau này nhất định là có cái dạ dày rất lớn."
Bạch Nhiên có chút nghi hoặc: "Tại sao? Rõ ràng người đói bụng là em mà."
Lyga trừng mắt nhìn, bàn tay to vuốt ve qua lại trên bụng Bạch Nhiên: "Là nó nói nha."
Bạch Nhiên hỏi: "Anh có thể cách cái bụng mà giao tiếp với cục cưng à?"
Lyga lắc lắc đầu: "Anh không thể."
Bạch Nhiên: "..."
Tư duy của tư duy, ngươi cũng không cần đoán làm gì...
Đúng Bảy giờ tối, gia tộc tụ hội bữa cơm đầu tiên liền bắt đầu.
Mọi người đều thay đổi quần áo đến phòng lớn dùng cơm, mama hồ ly rốt cuộc không biến tới biến lui nữa, giữ bộ dáng nữ nhân, y mặc váy màu trắng ngà, mái tóc dài hơi xoăn được bới lên tùy ý ở phía sau, phía trên còn cài cái cài tóc mà y từng trấn lột của Bạch Nhiên, trên cổ thì đeo một cái vòng cổ kim cương xinh đẹp, trên cổ tay là vòng tay trân châu do vợ của Samo khóc ra.
Mama hồ ly xinh đẹp khẽ cong khóe miệng, đẹp đến điên đảo chúng sinh.
Nhưng trong mắt Bạch Nhiên chỉ có đống đồ ăn trên bàn, cậu thật sự rất đói bụng...
Mama hồ ly dường như còn chưa muốn bắt đầu buổi cơm, vẫn đứng y như pho tượng ở đó không nhúc nhích.
Lyga bình tĩnh nói: "Mọi người ăn cơm đi, hiện tại mẹ lại biến thành pho tượng rồi."