Kỳ thật nàng không cần nhìn cũng chỉ đoán được ý nghĩ của người khác.
Không vượt ngoài dự đoán chính là đang lo lắng nàng và An quý nghi liên hợp với nhau, có thể nói bây giờ trong cung chỉ có hai người các nàng được sủng ái, hai nàng liên kết với nhau sợ rằng tất cả mọi người đều không an tâm . Hôm qua An quý nghi ở Lân Thủy các, tin tức hai người nói chuyện vui vẻ sợ là ngay tại đêm đó đã được truyền ra khắp cung.
A Mạn nghĩ không sai, hôm nay mọi người trong cung gần như đều cảm thấy hoang mang. Nhưng hoảng hốt nhất là hoàng hậu Tưởng thị. Kỳ thật nàng ta bị phong hàn chưa khỏi, lúc đầu muốn hủy bỏ thỉnh an sáng nay nhưng đêm qua nghe được tin tức này thì không thể an tâm ngủ được.
Vốn dĩ tuyển tú nữ vào cung, thứ nhất là vì tình thế bắt buộc, Thái hậu còn ở hành cung Vũ Di sơn tu dưỡng, nhưng cũng đưa tin trở lại; thứ hai là vì kiềm chế Lăng Vân cung. Thời điểm tuyển tú phát hiện tú nữ lần này đều là người xuất chúng, không chỉ có một ngườixinh đẹp là An Nguyệt, còn xuất hiện một người nữa không kém An Nguyệt là Tống Ngọc Đường. Lúc đó nàng ta muốn kiềm chế Kỳ Nguyệt nên chọn cả hai người vào cung vì không muốn xuất hiện tình trạng độc sủng, nhưng không nghĩ tới hôm nay vẫn nảy sinh loại tình huống này .
Nàng ta tức giận ném chiếc lược ngà voi trong tay xuống đất, Tiễn Chúc vội vàng nháy mắt để tiểu cung nữ nhặt đi ra ngoài, lúc này động tác gian đều rất cẩn thận, không dám xúc động.
Hồng Tụ luôn luôn biết tiến, biết lùi, lúc này cũng chỉ có nàng đánh bạo góp lời.
“Nương nương, váy sam đã chuẩn bị xong .”
Tưởng thị quay đầu nhìn một cái, ánh mắt cứng lại nhưng không tức giận, gật gật đầu.
Hồng Tụ và Tiễn Chúc trong lòng đều nhẹ nhàng thở ra, nhìn thấy Mạc ma ma bà vυ" của Hoàng hậu bưng cháo tổ yến táo đỏ tiến vào đều cúi người hành lễ, Tiễn Chúc lại tiến lên nhỏ giọng nói vài câu.
Mạc thị để cháo tổ yến xuống tiến lên nhận lấy chiếc lược gỗ đào sơ trong tay cung nữ chải đầu cho Hoàng hậu.
“Nương nương, lão nô hôm nay chải cho người kiểu tóc song đao kế, cài trâm cửu vĩ phượng mà thánh thượng ban cho. Trang điểm như vậy nương nương lại mặc bộ cửu vĩ thường phục màu đỏ thắm thì không thể tốt hơn .”
Tưởng thị cảm thấy lòng bình tĩnh lại, nhưng cũng không thể nuốt trôi chuyện kia. Vân thị đã cô đơn, khối thịt trong bụng lại không sinh được đã cảm thấy không trở mình được, nhưng bây giờ Tống thị và An thị lại biến hóa nhanh chóng thành đại họa lớn, nhất định tìm biện pháp châm ngòi hai người mới được.
Lĩnh Nam tiến cống vải, Lân Thủy các cũng được một giỏ nhỏ. A Mạn cực thích vải ngọt, nên số vải được đưa tới mới hôm đã lệnh cho các cung nữ ướp lạnh, dùng cho bữa tối muộn. Thái nương tử là người khéo léo, ở bữa tối muộn còn chuẩn bị thêm món nữa, sữa vải hương hoa hồng lạnh.
A Mạn vừa ngạc nhiên vừa mừng rỡ, thể chất nàng không tốt, ăn nhiều vải sẽ bị nóng trong, không bằng đem nó làm thành đồ ngọt, như thế sẽ không sao. Thái Vi đứng bên đề nghị:
“Hay là nương nương dâng lên để Hoàng thượng và Hoàng hậu được nếm thử một chút?”
A Mạn lại không đồng ý. Không phải nàng ích kỉ không hiểu chuyện, không nỡ bỏ thứ này. Chẳng qua dâng lên lại khiến người ta thêm ngứa mắt. Hơn nữa, nàng trước nay không có giao hảo với hoàng hậu, một khi dâng cho nàng ta, không biết người khác sẽ nghĩ thế nào nữa. Lại còn thêm mấy vị phi tần nữacũng không thể bỏ qua. Nếu muốn dâng cả, chỉ sợ chỗ vải này không đủ.
“Không cần, tránh phiền toái.”
Thái Vi vẫn chần chừ.
“Vậy còn bên Thánh thượng?”
A Mạn liếc Thái Vi một cái, biết cô nàng trong lòng đang nghĩ cái gì. Thánh thượng mấy hôm gần đây không sủng hạnh nàng, nhưng lại đến cung của An quý nghi rất nhiều, trong cung cũng có lời xì xào, ý bảo An quý nghi đang chèn ép nàng. Không ngờ người luôn trần ổn như Thái Vi cũng vì việc này mà tức giận.
“Thánh thượng còn đang bận quốc gia đại sự. Việc gì phải làm cho người phân tâm?”