Chương 29

Lân Thủy các bố trí một phòng bếp nhỏ, Thái Bình liền cầu xin nương nương để mẹ nuôi nàng là Thái nương tử đến. A Mạn đương nhiên không từ chối, tới một người có thể nắm trong lòng bàn tay, đề nàng dùng Thái Bình và Thái nương tử cũng an tâm, lại nói Thái nương tử có tay nghề rất tốt, nàng cũng vui mừng.

Gia Nguyên đế cùng A Mạn dùng xong bữa trưa rồi mới rời đi, A Mạn nằm trên giường quý phi, có hai tiểu cung nữ quạt và đấm chân cho nàng.

“Nương nương thật vất vả mới đi ra ngoài dạo ngự hoa viên một chút, lại gặp phải Vân chiêu nghi, thật là làm hỏng hứng thú của nương nương.” Thái Bình đang để hương liệu vào lư hương nhưng miệng cũng không nhàn rỗi.

“Ngươi còn lắm lời.”

Thái Vi đang pha trà, nghe vậy liền tức giận liếc mắt nhìn Thái Bình. Thái Bình lớn lên từ nhỏ ở trong cung, nhưng lại không có nửa phần cẩn thận và ổn trọng.

“Ta cũng không nói sai”

Thái Bình không phục, nhẹ giọng nói nhỏ. Lại nhìn thấy Thái Vi trừng mắt.

A Mạn đã thay đổi thường phục, cả người mặc một bộ váy sam màu hồng cánh sen, ngay cả tóc cũng thả ra, lại bị lời nói của hai nha đầu kéo tinh thần trở lại.

“Thật là đáng tiếc.”

Mạc dù nói lời như vậy, nhưng tâm tư cũng thay đổi. Nàng đang suy nghĩ chuyện sáng nay là tình cờ hay bởi vì sao. Nếu buổi sáng không gặp đoàn người của Nhan thục dung, thì đi dạo trong viện đó chỉ có ba người Nhan thục dung, An quý nghi cùng Kỳ dung hoa, gặp phải Vân Chiêu Nghi chưa chắc kết quả đã khác nhau, nhưng thánh thượng làm sao có thể trùng hợp xuất hiện gần lương đình như vậy.

Nhìn như nàng là người bị uất ức, nhưng kỳ thật người thực sự xui xẻo là Vân chiêu nghi, trước khi có phi tần mới vào cung Vân chiêu nghi cũng coi là người được sủng ái, nhưng một tháng nay thánh thượng chưa từng lật thẻ Lăng Vân cung, bắt đầu có dấu hiệu bị thất sủng, hôm nay xảy ra việc này chỉ làm gia tăng tốc độ chuyện nàng ta bị thất sủng.

Nhưng thật kỳ quái, vì sao phải hãm hại Vân chiêu nghi?

A Mạn linh quang chợt lóe.

Chẳng lẽ là vì đứa nhỏ trong bụng Vân chiêu nghi?

Thái Bình thấy A Mạn cũng nói như vậy lại đắc ý nói tiếp.

“Nếu không phải Vân chiêu nghi ỷ vào long chủng trong bụng thì làm sao có thể so với nương nương của chúng ta chứ? Hôm nay Lân Thủy các chúng ta là nơi náo nhiệt nhất trong cung”

Lời này không nói, mọi người trong cung đều là người gió chiều nào theo chiều đó, thánh thượng sủng ái nơi nào liền xuất hiện ở nơi đó, chỉ là một ít tôm tép cũng hay đi đến muốn được chủ tử ưu ái.

Thái Vi không thích dáng vẻ ngông cuồng của Thái Bình liền ngắt lời nàng ta.

A Mạn nghe thấy lời này, cũng cảm thấy không vui. Lúc đầu Thái Phiền hầu hạ bên người cũng hoạt bát như Thái Bình nhưng lại biết chừng mực hơn Thái Bình nhiều. Nếu cứ để mặc cho Thái Bình như vậy sớm muộn gì cũng dẫn tới tai họa.

“Câm miệng.”

Thái Bình nghe xong lời này, mơ hồ cảm thấy chủ tử nương nương dường như có chút tức giận, lập tức cúi đầu nói:

“Nương nương, nô tì cũng vì nương nương suy nghĩ, nô tì chỉ mong nương nương có thể mang long chủng giống Chiêu Nghi nương nương thôi.”

A Mạn thấy nàng còn không biết hối cải, ngoài miệng vẫn nói như vậy liền đuổi mấy cung nữ đang đấm chân ra ngoài để Thái Vi nâng ngồi dậy.

“Thái Bình, mấy ngày tới ngươi sẽ không cần vào phòng hầu hạ làm mấy việc vẩy nước quét nhà ở bên ngoài đi. Khi nào suy nghĩ rõ ràng thì nói sau.”

Thái Bình nghe xong lời này mới thật sự luống cuống, vội vàng dập đầu nhận tội. Nhưng A Mạn tâm chí kiên định, một khi đã quyết định chuyện gì thì người khác không thể mở miệng nữa. Không muốn nghe Thái Bình xin lỗi, trực tiếp bảo nàng ta đi ra ngoài còn cất nhắc cung nữ hầu hạ đấm chân.

Hồng Vân chưa từng nghĩ đến mình lại có may mắn lớn như vậy, từ một tiểu cung nữ bình thường lập tức trở thành đại cung nữ bên người nương nương.

A Mạn không phải tự nhiên làm như vậy, Hồng Vân hầu hạ bên người nàng một tháng, mỗi lần đều là đấm chân, nhưng biểu hiện làm cho người ta vô cùng vừa lòng. Toàn tâm toàn ý đều đặt ở công việc mình đang làm, mặc kệ người khác cười đùa như thế nào cũng không nhiều lời luôn đúng mực hiểu rõ mọi chuyện. Cuối cùng được mình nhìn thấy mà đi lên nhưng cũng có vài phần tâm tư. Hôm nay đề bạt nàng đi lên, cũng không phải muốn nàng thay thế vị trí của Thái Bình, Thái Bình vẫn còn nông nổi, cần rèn luyện nhiều, phải có hai người so sánh với nhau thì mới tốt hơn.