Chương 3

Dường như thuốc biến hình đang bắt đầu có tác dụng, Nhung Nhung cảm thấy cơ thể của nó có sự thay đổi, khi ngẩng đầu lỗ tai nó run lên.

Trở về nhà nào, nó có nhà không?

Vòi sen trong phòng tắm vừa mở ra, nước nhỏ nhẹ trút xuống, Hứa Ôn một tay cầm điện thoại để xem hướng dẫn, một tay cầm một chậu hứng nước, kiểm tra nhiệt độ nước.

Dưới dòng nước ấm rơi xuống, Hứa Ôn từng chút từng chút giúp Nhung Nhung gỡ rối bộ lông của nó, sau khi làm sạch vết thương trên chân, anh tạm thời lấy gạc băng bó lại, không cho nước chạm vào.

Con thỏ trong tay anh rất nghe lời, để anh ấy làm đủ chuyện.

Anh tìm hiểu về giống thỏ Angola, còn được gọi là thỏ mèo, là một trong những giống thỏ với đôi tai giống tai mèo. Nếu không chăm sóc lông của chúng kịp thời có thể che kín cả khuôn mặt.

Vì vậy, người nuôi thỏ mèo thường có niềm đam mê lớn trong việc tạo kiểu lông cho thú cưng của họ.

"Vậy thì anh sẽ làm một kiểu tóc mới cho em." Hứa Ôn cười cười vuốt nhẹ đầu nó, vén lông dài che mắt. "Có muốn kiểu mái ngang không?"

Nhung Nhung nhẹ nhàng cắn cắn ngón tay anh.

Hứa Ôn lại cười.

"Bạn nhỏ kia, em còn hiểu anh nói gì."

Tiếng gõ cửa bên ngoài vang lên, Hứa Ôn không thể tiếp tục chăm sóc Nhung Nhung và phải để nó xuống trước, đi ra ngoài mở cửa.

Trên người Nhung Nhung đang được thoa sữa tắm, không hiểu tại sao nhiệt độ bên trong ngày càng tăng, nó nhìn xuống thấy bộ lông thỏ của mình đang dần rút lại. Sau đó, nó nhìn vào gương, thấy bản thân đang từ từ lớn lên.

Thuốc biến hình của hội giám sát bắt đầu có tác dụng.

Không thể để mọi chuyện xảy ra vào thời điểm này.

"Bịch!" một tiếng, tiếng chậu nước lật úp từ trong phòng tắm truyền đến, Hứa Ôn mới nhận xong gói hàng chuyển phát nhanh, nghe thấy âm thanh liền xoay người lại để kiểm tra.

"Đợi một chút..."

Câu nói còn chưa nói xong, cửa đã bị mở ra, Hứa Ôn chỉ thấy bên cạnh bồn tắm, có một cậu bé gầy gò nằm sấp, tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ, khuôn mặt con lai, đôi mắt đỏ, sữa tắm còn đọng trên cơ thể, trắng nõn lại trơn bóng.

Băng gạc đã rơi ra, để lại một vết thương trên mắt cá chân trái.

Không có con thỏ nào xung quanh, nhưng trên mông của cậu bé, đuôi thỏ vẫn đang lắc lư từng chút một. Tóc dài che kín phần cơ thể quan trọng, hai chiếc tai thỏ nhỏ cũng rất khó để bỏ qua.

Nhung Nhung che mông, ngượng ngùng nhìn Hứa Ôn. Hết rồi, mất mặt thỏ rồi.

*Lời của editor:

Nếu bạn thấy truyện này thú vị và đáng để theo dõi, hãy follow và đề cử truyện của mình cho mọi người. Đánh giá và lời khuyên của bạn là động lực to lớn đối với mình để tiếp tục edit và cải thiện. Hy vọng rằng nội dung truyện sẽ mang lại cho bạn những giây phút thú vị và hấp dẫn.