Chương 6: Dụ dỗ

L*иg ngực phía sau rung động, một thanh âm khàn khàn sáng sớm vang lên

"Sáng sớm, đã bắt đầu làm qurn với phương thuốc rồi sao?"

"Phương thuốc...? "

Bùi đại ca......

Phương thuốc?

Diệp Thuần đột nhiên ý thức được trong tay là vật gì, mặt thoáng cái đỏ lên, tay giống như bị bỏng mãnh liệt rút về.

Nam nhân phía sau than nhẹ một tiếng, buông tay ra, ngồi dậy, cầm cái đệm dựa vào đầu giường, trong lời nói tràn ngập áy náy.

"Thật có lỗi, Thuần Nhi cô nương, phản ứng tự nhiên lúc sáng của nam nhân không thể khống chế, mạo phạm muội."

Lúc nghe nam nhân nói còn mang theo thở dốc khó nhịn, tiểu cô nương cũng vội vàng đứng dậy, quỳ xuống giường, trong lời nói tràn đầy áy náy.

"Không có không có, Bùi đại ca, rõ ràng là Thuần Nhi mạo phạm huynh, mới khiến huynh mệt như vậy......"

Diệp Thuần đứng dậy quá nhanh, cái yếm trên người trải qua một đêm, hiện giờ lại lỏng lẻo mặc trên người, che không được bao nhiêu cảnh xuân, bầu vυ" trắng nõn run rẩy lộ ra hơn phân nửa.

Chỉ vì đúng vào mùa hè, tiểu cô nương cũng hồn nhiên.

Nam nhân nhìn chằm chằm vào vυ" trắng đến chói mắt trước mặt, đáy mắt tối sầm lại, thuận theo đi xuống lừa.

"Không sao, Thuần Nhi. Chỉ là...... vật này nhất thời không tiêu tan được, sợ là phải trì hoãn hồi lâu, ta...... có thể nhờ muội giúp một tay không?"

Trong lời nói còn lộ ra bất đắc dĩ.

Tiểu cô nương có chút mê mang: "Bùi đại ca...... Ta nên giúp huynh thế nào đây."

"Muội tới đây."

Bùi Tranh nắm lấy tay Diệp Thuần, kéo người lại gần hơn.

Tiểu cô nương bị lôi kéo quỳ xuống trên đùi trái nam nhân, đầu gối gập lại, chân bị tách ra đặt ở hai bên đùi trái nam nhân, tay bị đưa xuống một chỗ cực nóng.

Chỗ kia so với vừa rồi còn cứng rắn hơn, Diệp Thuần tuy rằng nhìn không thấy, nhưng cảm quan đặc biệt mẫn cảm. Nàng có thể cảm giác được trên vật thể này hình côn có gân xanh nhô lên, thỉnh thoảng còn nhảy lên một chút.

"Như thế này, giúp ta sờ nó."

Bàn tay nhỏ bé nhu nhược không xương vẫn không thể cầm dươиɠ ѵậŧ bằng một tay, Bùi Tranh lại dùng tay kia của tiểu cô nương.

Nam nhân mở lòng bàn tay tiểu cô nương ra, lau sạch chỗ lỗ tiểu tiết ra mùi tanh màu trắng, một tay dẫn tay Diệp Thuần nhanh chóng loát động.

Tay kia của Bùi Tranh không biết đặt lên hông tiểu cô nương từ lúc nào, nhẹ nhàng vuốt ve, theo vòng eo tinh tế, mơ hồ có xu thế càng ngày càng đi lên.

"Thuần Nhi...... Ta có thể sờ sờ nơi này sao? Nói không chừng ta có thể nhanh chóng khỏe lại."

Nam nhân ngoài miệng nói thỉnh cầu, nhưng bàn tay lớn đã lặng lẽ thò vào yếm, đầu ngón tay bơi tới phía dưới vυ", dọc theo mép nhẹ nhàng vẽ vòng tròn, khiến cho thân thể mềm mại xuất hiện một trận run rẩy.

"Ưʍ...... ưʍ......"

Hiện giờ, trong đầu Diệp Thuần đã bị ngón tay nam nhân quấy thành một đoàn hồ nhão, tay nóng lên, lòng cũng nóng lên, toàn thân đều nóng lên.