Chương 15: Trêu chọc

Nửa đêm, Đường Thiến xoa bụng, dựa vào đầu giường, uống hết hộp sữa chua mà bụng vẫn thấy đói.

Một chai sữa chua chỉ bõ giắt răng.

Biết thế vừa nãy không nên quan tâm đến hình tượng, ôm hẳn mấy chai liền lên.

Lúc này chắc chỉ có cửa hàng tiện ích 24 giờ mở thôi.

Lúc này, tự nhiên có người gõ cửa, Đường Thiến nghi ngờ hỏi: "Ai vậy?"

Nửa đêm rồi, chẳng nhẽ Hạo Nguyên có chuyện gì thú vị muốn kể với cô à?

"Là tôi."

Vừa nghe liền biết là Zex, Đường Thiến mới vui vẻ một chút liền mệt mỏi muốn nằm ì trên giường.

"Anh tới làm gì? Giờ tôi không có có sức cãi nhau với anh."

"Mở cửa, dẫn cô đi ăn."

"Đi ăn?"

Vừa nghe thấy ăn, người cả tối không thèm đoái hoài đến anh vì thấy không vui, giờ ngay cả dép cũng không đi, chạy ra mở cửa.

Zex nhìn gương mặt mừng rỡ, đi chân đất chạy ra.

Anh lạnh lùng nói: "Đi dép vào, xuống dưới tầng."

Nếu hỏi làm gì để cô có thiện cảm với anh thì chắc chắn câu trả đời sẽ là được mời đi ăn.

Hơn nữa bây giờ đã hơn hai giờ sáng, cô đói sắp chết rồi.

Dưới tầng, đồ ăn vặt chiếm hơn nửa bàn khiến Đường Thiến suýt nữa là phát điên.

Zex quay lại máy tính, nhìn cô gái đang ngồi trên salon liên tục cho đồ ăn vào miệng không màng hình tượng.

Lúc ăn còn không quên nhìn Zex với biểu cảm anh thật tốt, là người con trai tốt nhất trên đời.

Cũng không hiểu người lúc chiều nói mình ghét con trai đeo kính vô cùng đáng ghét, hay nói xéo chơi xấu, lại còn đe dọa cô, không phải đội trưởng tốt đẹp gì là ai?

Zex: "Cô ăn không ngậm miệng vào được à? Tôi đang livestream, nói ít thôi."

Đường Thiến: "Nửa đêm rồi, anh livestream cái gì chứ, live cho ma xem à?"

Zex nhìn sang con số góc bên phải: "Không ngủ được, ngồi live thêm, hội chơi game toàn cú mèo, có đầy người xem tôi live."

Đường Thiến: "..." Con bà nó, hơn hai giờ sáng còn nhiều người xem live.

Nửa tiếng sau, Zex nhìn sang, con người kia vẫn ngang nhiên ngồi trên ghế salon chậm rãi ăn tiếp...

"Này, nửa đêm rồi, ăn thế được rồi, ăn nhiều sẽ khiến dạ dày không thoải mái đâu." Dừng lại bổ sung: "Ăn đêm béo chết đấy."

Đường Thiến đắc ý xoay người, chuyển từ ngồi sang nằm trên salon, kiêu ngạo hất cằm một cái: "Tôi ăn nhiều cũng không béo nhé. Hứ ~"

"Ồ ~ Ăn không béo. Chẳng trách sao bằng phẳng như thế."

Đường Thiến: "..."

Không thể nói chuyện tử tế với nhau được à? Tổn thương nhau làm gì? Không chọc tôi tức chết anh không chịu nổi à?

Đường Thiến trợn mắt nhìn Zex nói: "Anh như thế sao fan của anh không biết nhỉ"

Zex trả lời: "Tôi tắt mic rồi mới nói."

Lời vừa thốt ra, con người vốn bình thản nằm trên lập tức nhảy dựng lên salon.

Một tay chống eo, một tay chỉ Zex mà chửi: "Tắt mic, con mẹ anh, sao không nói sớm, vừa rồi anh nói ai bằng phẳng, ngực bà đây lớn như thế, anh không thấy à?"

Nói xong ưỡn ngực, tiếp tục chửi: "Anh mù cũng đừng chê người khác nhỏ, ok?"

Cô vừa nói xong, chỉ nghe Zex lặng lẽ nói: "Có fan nghe được cô bảo ngực mình to, muốn cô đi qua cho hắn nhìn chút."

Đường Thiến: "... Tôi... Tôi, con mẹ nó, không phải anh bảo tắt mic rồi sao? Ahhhhhh, vứt hết liêm sỉ cmn đi rồi."

Vừa nói xong, cả dép cũng không đi, cô ôm mặt chạy lên lầu, cửa phòng bị cô đóng ầm một cái vang dội.

Zex lắc đầu, nhóc con, còn muốn đấu với tôi?

Trên màn hình, Zex vẫn đang tìm đội, phía sau một đống bình luật hỏi Zex nói gì? Tại sao lại phải tắt mic?

Đang cười với ai thế? Cười lên thật đẹp trai.

Ngày hôm sau, Đường Thiến dậy rất sớm, cô chạy vào nhà vệ sinh rửa mặt, sau đó ngoan ngoãn bật máy tính, đeo tai nghe chuẩn bị chơi game.

Hôm qua cô nghĩ rồi, mất mặt như thế, hôm nay cứ giả chết coi như không biết, đeo tai nghe lên không muốn nghe một câu nào từ mồm đội trưởng nữa.

Mặc kệ bị trêu hay là đe dọa.

Mục tiêu chính là livestream cho tốt, bảo đảm không có chuyện gì xảy ra, dù sao trên mạng cũng toàn anti, nói ngu một câu là ăn đủ.

Bây giờ kể cả không nói câu nào, cũng sẽ bị người soi người chửi cả thôi.

Buổi sáng từng người lần lượt hỏi thăm cô, cô làm như không thấy gì, cứ thế ôm đầu heo bọn họ tặng lúc mới gia nhập.

Một đường thẳng tắp! Mặc kệ thua trận hôm qua, hôm nay vững vàng trở lại.

Phía sau đều là bình luận lợi hại.

Đang lúc ý khí ngất trời, bắn bùng chéo bốn phương tám hướng…

Đột nhiên cảm thấy bả vai có thứ gì đó lại gần, nghiêng đầu liền thấy cái đầu đen xì phiền toái, mắt đeo kính, chỉ cách má cô có mấy cm.

Đường Thiến bị dọa sợ, nhanh chóng rụt đầu về sau, vứt đầu heo đi, đập bàn phím.

"Anh... Anh làm gì đấy?"