Chương 29

Quốc tế Kinh Điển, lầu 10, Tô Nhiên gõ cửa văn phòng Cố Minh, "Cố tổng, 10 giờ có hội nghị, ở phòng hội nghị nhỏ."

Cố Minh ngẩng đầu lên, "Mười giờ họp?"

"Thư ký Lý tổng mới vừa đến thông báo, tất cả các cấp cao đều phải tham dự." Lý tổng là một trong ba phó tổng, được phân công quản lý công việc hành chính.

Cố Minh gật đầu, "Biết là về chủ đề gì không?"

Tô Nhiên thận trọng nhìn ra đằng sau, nhỏ giọng nói với Cố Minh, "Vừa rồi tôi có hỏi thăm một chút, nghe nói đại tiểu thư về rồi."

"Đại tiểu thư?" Cố Minh ngạc nhiên nhìn qua Tô Nhiên, tại sao trước đó lại không nghe một chút tin tức nào vậy? Ông chủ dĩ nhiên đã sắp sáu mươi tuổi, đúng là vẫn chưa thấy quyết định người thừa kế, giống như các công ty gia tộc bình thường đều thừa kế nghiệp cha, chỉ có ông chủ này, cũng không biết tại sao, mệnh lý không mang theo, cả hai đều là con gái, lúc còn trẻ ông chủ và bà chủ hiện tại là đôi phu thê hoạn nạn, cùng nhau gây dựng sự nghiệp, cho nên cũng không giống như những kẻ có tiền mà lấy nhau, Cố Minh vừa mới tới công ty liền biết về vị Đại tiểu thư này, Nhị tiểu thư, Nhị tiểu thư có vẻ vẫn còn khá nhỏ, căn bản là chưa từng tới công ty, Đại tiểu thư cũng rất ít đến, Cố Minh gặp một hai lần, có một lần là ở trong hội nghị, lần đó dường như tất cả mọi người đều cảm nhận được ông chủ muốn bồi dưỡng Đại tiểu thư thành người thừa kế, chỉ là ngay sau buổi hội nghị đó, số lần Đại tiểu thư xuất hiện ở công ty ít vô cùng, còn có một lần ở công ty họp hằng năm, càng về sau, Cố Minh đều không có ấn tượng, phảng phất như Đại tiểu thư kia lặng yên không tiếng động mà biến mất, gần 3, 4 năm rồi vẫn chưa từng xuất hiện ở công ty, ông chủ cũng không có một lời giải thích chính thức nào, chỉ có một lần ở một bữa tiệc, không biết đang nói chuyện gì, ông chủ chỉ nói cho Cố Minh về Đại tiểu thư khi còn trẻ, hiện tại quản lý công ty còn rất nhiều vấn đề. Chính là bởi vì tuổi trẻ không phải nên ở công ty thật nhiều để rèn luyện, để hiểu rõ chiến lược bố cục của công ty, nghiệp vụ cụ thể sao? Cố Minh nghĩ như vậy, tất nhiên là không có nói như vậy, chuyện này liên quan đến chuyện trong gia đình của ông chủ, không có quyền hỏi đến.

Tại sao hôm nay lại đột nhiên trở về?

Mười giờ, ở phòng họp lầu 10, quốc tế Kinh Điển tất cả các quản lí cán bộ cấp cao dự họp hội nghị, sau khi mọi người đều đến ngồi đông đủ, Lý phó tổng dẫn một người phụ nữ đẩy cửa lớn phòng họp, các cán bộ cấp cao bên trong niên hạn làm việc còn chưa đủ ba năm, đương nhiên là chưa từng thấy mặt thật của đại tiểu thư, chỉ khi cô ấy ngồi vào chính giữa, hơi có một chút kinh nghiệm làm việc, đoán chừng cũng biết nữ nhân này không phải là người tầm thường.

Đương nhiên đối với người có niên hạn già hơn nhân viên là Cố Minh, lập tức liền nhận ra Đại tiểu thư, trong phòng họp có chút ồn ào, chốc lát giống như có người điều khiển cả phòng họp liền yên tĩnh lại, Lý phó tổng đầu tiên chủ trì hội nghị, "Ngày hôm nay triệu tập mọi người đến họp hội nghị này, là nhận được hiệu từ Quan tổng, bắt đầu từ hôm nay, Quan đại tiểu thư sẽ đảm nhiệm chức vụ tổng tài của công ty, sau này tất cả mọi sự vụ của công ty cần báo cáo cho chủ tịch đều sẽ trực tiếp báo cáo lại cho Quan tổng."

Sau khi Lý phó tổng phát biểu xong, toàn phòng họp yên lặng như tờ, mọi người chắc là bị tin tức bất ngờ này làm cho hoàn toàn chấn chấn động rồi, cái này gọi là giang sơn đột nhiên đổi chủ đi, cũng không có chuyển tiếp, bầu không khí có chút xấu hổ, Cố Minh tạm thời dẫn đầu vỗ tay, Đại tiểu thư ánh mắt chọn cô, sau đó lúc này tất cả mọi người mới đối với tổng tài mới nhậm chức biểu thị sự hoan nghênh.

Ngày ấy, hầu như tất cả mọi người ở quốc tế Kinh Điển đều không có tâm trạng làm việc, các quản lí từ các chi nhánh tự nhiên trở về để hướng người trong bộ phận mình sau này gặp được một nữ nhân xinh đẹp thì đều phải gọi là Quan tổng, đi phải mỉm cười lễ phép. Trong lúc nhất thời, tin tức Đại tiểu thư trở về đã truyền thành n cái phiên bản.

"Tại sao trước giờ tôi tới công ty đều chưa bao giờ gặp Đại tiểu thư vậy?"

"Tại sao một chút tin tức cũng đều không có vậy trời?"

"Đây là ý gì? Quan tổng từ chức? Con gái lớn kế vị."

"Tại sao cũng không có tiết mục tranh giành gia sản vậy nè?"

"Cô nghĩ đây là phim truyền hình à? Hơn nữa Quan tổng còn chưa có chết đâu, tranh giành gia sản cái gì."

"Lão đại của chúng ta nói, nhìn thấy nữ nhân xinh đẹp chính là Quan tổng, nói tới cái công ty này đều không có nữ nhân nào xinh đẹp như vậy."

"Đúng rồi, cô đem Cố tổng của chúng ta để đâu?"

"Khí chất, khí chất không giống nhau, còn nữa các người có biết Đại tiểu thư bao nhiêu tuổi không?"

.....

Các gr QQ của các bộ phận khác quả thực là dời sông lấp biển.

Trong phòng họp, chỉ còn lại ba phó tổng và đại tiểu thư, người phụ trách trong các bộ ngành đều lui xuống trước rồi.

Đại tiểu thư lời vẫn chưa nói, trang điểm cũng đơn giản, nhưng nhìn qua, tinh thần không tốt lắm, một giờ họp đã làm cho cô ấy có chút ngồi không yên, Cố Minh trước đây gặp cô ấy, đúng là không có gì thay đổi so với mấy năm trước, chỉ là ngày hôm nay mặc đồ có hơi tính chuyên nghiệp.

"Lý thúc, những thứ này tôi có thể từ từ hiểu, công ty hai mươi, ba mươi năm kinh doanh ông để bọn họ nói cho tôi biết trong hôm nay cũng có hơi không thực tế." Quan Dĩ Đồng thực sự không nhịn được.

Lý phó tổng kia vội vàng gật đầu tán thành, Quan Dĩ Đồng hơi xê dịch ghế đứng dậy, vừa muốn đi ra ngoài, trước khi đi còn dùng khóe mắt quét Cố Minh một chút, "Cô đến phòng làm việc của tôi một chuyến."

Cố Minh ôm máy tính xách tay, trong lòng lo sợ nghi hoặc, không biết vị đại tiểu thư này lại gọi mỗi tên mình làm gì, cũng khó trách, ba người phó tổng, mà hai người kia lại là đàn ông trung niên sắp bốn mươi, còn là nguyên lão tướng quân ngày xưa đi theo Quan tổng bắt đầu sự nghiệp, cũng tôn lên Cố Minh là người trẻ tuổi tài cao.

"Cô mới tới?" Đi vào văn phòng, Quan Dĩ Đồng hai chân bắt chéo ngồi lên ghế salon.

"Tới công ty năm năm."

"Mấy tuổi?"

"Cái gì?" Cố Minh cảm thấy vị đại tiểu thư này ra bài cũng không theo lẽ thường.

Quan Dĩ Đồng nháy mắt một cái, aizz, muốn ngủ quá.

"Năm nay 30."

"Kết hôn chưa?"

". . ." Cố Minh trong lòng bàn tay hơi có chút mồ hôi, "Chưa kết hôn."

"Vậy có bạn trai chưa?"

Có thể hỏi những việc liên quan đến công việc không?

"Mới chia tay không lâu."

Cố Minh vốn tưởng cô ấy muốn điều tra thêm, vậy mà cô ấy lại đặt chân lên ghế salon, "Mang chăn lông trong xe lên giúp tôi, cảm ơn."

Cố Minh lòng tràn đầy nghi hoặc, nhưng vẫn nghe theo lệnh mà ra khỏi phòng làm việc, nhìn thấy Tô Nhiên, vẻ mặt buồn thiu, "Cô làm sao vậy?"

"Vừa mới từ phòng vệ sinh nôn ra ngoài."

"Lại nôn nghén?" Cố Minh thấy cô ấy như vậy, cũng không dễ gọi cô ấy ra bãi đậu xe lấy chăn cho Đại tiểu thư kia, lúc này mới tháng 9, còn rất nóng nha.

Cố Minh lấy chăn ra, lại mang chăn lên lầu cho Quan Dĩ Đồng.

"Cài cửa lại, cảm ơn, nói với những người bên ngoài, không nên tới gõ cửa."

Quan Dĩ Đồng hoàn toàn đem cô làm thư ký, cô đường đường là một phó tổng mà, Cố Minh hít một hơi thật sâu, nhẹ nhàng đóng cửa lại theo lời cô ấy, trực tiếp đi tới phòng làm việc của Lý phó tổng.

"Làm sao vậy? Đến hỏi chuyện công tác?" Lý phó tổng hỏi.

"Lý tổng, tôi cảm thấy nên tìm cho Quan tổng một thư ký đi." Cố Minh trực tiếp nói ngay vào điểm chính.

"Vâng, vâng, việc này sẽ mau sớm thôi, tôi lập tức báo cho bên phòng nhân sự sắp xếp, cũng báo cho Quan tổng biết một chút, tôi đoán chừng để chính cô ấy đến xem xét sẽ thoải mái hơn."

"Ông tạm thời nói cho Nhâm quản lý đi, bây giờ, đừng đi báo cáo." Cố Minh có chút lo lắng cho tổng tài mới nhận chức đang nằm trên ghế salông quấn chăn mở điều hoà ngủ, ngày hôm nay chỉ mới ngày đầu tiên nhậm chức, Cố Minh lắc lắc đầu, trong lòng cũng có chút không hiểu, phú nhị đại không làm việc đàng hoàng đột nhiên tiếp quản công ty, tương lai của công ty haizz.

*Phú nhị đại hay còn gọi là "thế hệ siêu giàu thứ hai", cụm từ này dùng để chỉ tầng lớp các cậu ấm cô chiêu được sống cuộc sống xa hoa từ trong trứng nước, hầu như họ đều là con của những chủ tập đoàn, công ty lớn.

"Làm sao vậy? Đại tiểu thư làm cô khó xử sao?" Tô Nhiên ói xong trở lại, nôn xong cũng không quên quan tâm lãnh đạo của chính mình.

"Cô có chịu được không? Không được thì xin nghỉ phép đi về sinh con đi, cứ nôn mỗi ngày như vậy."

" Mọi người nói là bình thường, qua hết ba tháng là tốt rồi, chỉ là mấy ngày nay, thực sự nôn đến có chút khó chịu."

"Không được thì xin nghỉ về nhà đi."

"Tôi cũng muốn lắm, nhưng nơi này không phải là không còn ai sao? Sợ lúc cô cần người thì lại không thuận lợi."

"Ngược lại cũng đúng." Cố Minh thở dài, Quan tổng tuổi còn trẻ mới nhậm chức, còn không chắc một ngày dằn vặt gì đó thì lại như con thiêu thân bay ra ngoài, phải để phòng nhân sự tìm một thư ký cho cô ấy càng sớm càng tốt, còn bản thân cô, ngược lại cũng không phải là thiếu thư ký thì sẽ không thể sống, nhưng có đôi khi sự việc thực sự quá phức tạp, thường cần người nhắc nhở, thật đúng là quên, tự dưng, Cố Minh đột nhiên nghĩ đến một người.

"Không được rồi, Cố tổng, tôi phải gọi chồng tôi đến đón về, tôi xin phép nghỉ mấy ngày." Tô Nhiên nói xong lại chạy đi nôn.

Cố Minh phải tự mình lật sổ ghi chép địa chỉ công ty gọi điện thoại, "Này? Bây giờ cô đến phòng làm việc của tôi một chuyến đi."

Chung Hiểu Âu với tư cách là người mới, tự nhiên đối với nhiều chuyện của công ty đầu óc mơ hồ, phải để Trì Úy và Ngụy Hàng bọn họ đến phổ cập tri thức mới biết được đại khái ngọn nguồn, nhưng cũng rất dễ hiểu, cô đang bị phổ cập tri thức dẫn đến đầu óc không tỉnh táo, đương nhiên cũng có thể là do tác dụng của việc uống thuốc cảm.

"Cố tổng?" Chung Hiểu Âu gõ cửa phòng làm việc của Cố Minh.

"Vào đi."

"Cô ngồi đi, là như vậy, có chuyện này cần phải thương lượng với cô một chút." Cố Minh trực tiếp nói ngay vào điểm chính, "Bởi vì dạo gần đây Tô Nhiên thường rất hay nôn nghén, có lẽ sẽ xin nghỉ không định kì về nhà tĩnh dưỡng, chỗ tôi không có thư ký, cô có hứng thú hay không?"

Chung Hiểu Âu lúc đầu nghe được như rơi vào sương mù, muốn nói Tô Nhiên nôn nghén cùng mình có quan hệ gì, ở đâu đoán được họa phong lại đột nhiên thay đổi nhanh như vậy! !

*họa phong đột nhiên thay đổi: nôm na là vẫn đang ... bình thường tự nhiên lại thay đổi ...

"Chuyện kia, Cố tổng, tôi. . ." Giọng nói Chung Hiểu Âu có chút khàn.

"Bệnh cảm của cô đã khá hơn chút nào chưa?" Thấy cô ấy có chút do dự, giải thích, "Chủ yếu tôi cảm thấy cô quen thuộc một tí, cũng hiểu rõ nhiều, khi tôi cần người cũng rất thuận lợi, tất nhiên, này là bắt nguồn từ góc độ của tôi, từ góc độ của cô, cô có thể nghĩ nó hơi nhiều, nhưng đây chỉ là tạm thời thôi, đợi đến khi Tô Nhiên bước vào giai đoạn ổn định sau ba tháng, sau khi chờ cho cô ấy sinh xong, phòng nhân sự sẽ an bài cho tôi những người khác."