Chương 1

Thành Đô, giữa hè.

Chung Hiểu Âu mặc trên mình bộ vest công sở, một tay nắm tay cầm trên xe bus, một tay giữ chặt túi của mình, đi làm vào giờ cao điểm, trên xe bus ngực dán lưng, lưng dựa vào ngực, Chung Hiểu Âu hóp bụng đến sắp không thở nổi, hôm nay là ngày đầu tiên cô đến Kinh Điển Quốc Tế làm việc, chuyển nơi công tác,tiền lương tăng gấp đôi, công ty mới so với công ty cũ quy mô lớn hơn rất nhiều, quan trọng hơn tất cả là ở công ty mới có cô bạn thân nhiều năm Trì Úy, có Trì Úy ở đây, cô cũng cảm thấy đỡ bỡ ngỡ phần nào.

Ngày thứ nhất, cũng không có gì chuyện, giải quyết các thủ tục ban đầu, tiếp nhận vị trí của mình, lãnh đạo cho cô xem qua tư liệu của công ty. Chung Hiểu Âu chính là đang vùi đầu xem tư liệu, vừa lướt nhìn liền thấy trên QQ có người đang gọi, cô vừa nhìn liền biết là Trì Úy đang gọi mình, "Mày đến công ty chưa ? Ngày đầu tiên đi làm thế nào ?"

"Đang xem tư liệu, công việc cũng tạm ổn, trong công ty xem chừng ai cũng bận rộn, hơn nữa giám đốc của tao có vẻ rất nghiêm túc, làm việc chung có ổn hay không ?" Chỗ làm việc của Chung Hiểu Ân chính là đối diện với phòng làm việc của giám đốc cô, cách kính, nhìn thấy khuôn mặt nghiêm nghị của quản lí mình, cô cũng có chút bỡ ngỡ.

"Ai nha, được rồi, không có chuyện gì, làm việc chung với Văn quản lí cũng rất ổn, so với lão quản lý yêu quái của tao tốt hơn rất nhiều, mày vừa mới đến nên có chút căng thẳng thôi, mày cứ cố gắng hoàn thành công việc là được, à còn buổi chiều ngày hôm nay, đừng trách tao không nhắc nhở mày, dựa theo thông lệ, buổi chiều ngày làm việc đầu tiên, mỗi nhân viên mới đều phải tự giới thiệu về mình, ấn tượng của đồng nghiệp về mày sẽ ảnh hưởng trực tiếp tới thời gian thử việc sau này của mày."

". . . . . ." Chung Hiểu Âu nhận được tin tức này, không dám ngồi tán gẫu trên QQ nữa, vội vã cuống cuồng mở ra tài liệu giới thiệu bản thân cho chiều nay, Chung Hiểu Âu là kiểu người rất dễ bị căng thẳng, lại đặc biệt nhát gan, cho tới nay đã 26 tuổi đầu, căn bản vẫn chưa có bạn gái chính thức, Chung Hiểu Âu cũng không nhớ nổi từ bao giờ cô biết bản thân mình yêu thích nữ nhân, cô chấp nhận sự thật này vô cùng tự nhiên, cô luôn bị nữ nhân hấp dẫn, Chung Hiểu Âu cũng không phải là kiểu người yêu thích nữ nhân đến nỗi chán ghét đàn ông, chỉ đơn giản là không thích, nếu có gặp mẫu đàn ông cao to trắng trẻo chuẩn soái ca, cô cũng chỉ "Ừm", "Cũng được." Nhưng hoàn toàn là dáng vẻ không liên quan tới mình, nhưng đối với nữ nhân thì khác, cô luôn có cảm giác rung động không tên kia, ai bảo là cô không muốn có người yêu cơ chứ ? Chỉ là lá gan của cô quá nhỏ, luôn luôn che giấu đi xu hướng tìиɧ ɖu͙© của mình, hơn nữa coi như thích một người đi nữa, cũng không dám theo đuổi, không dám thổ lộ, dáng vẻ của cô lại đặc biệt giống girl thẳng, ngoại trừ Trì Úy, phỏng chừng đời này chỉ có mình Chung Hiểu Âu là người biết rõ bản thân cô thích nữ nhân.

Chung Hiểu Âu lắc lắc đầu, nhìn tài liệu trống không, đầu óc cũng trống rỗng, cô làm sao có thể giới thiệu với mọi người: "Chung Hiểu Âu, 26 tuổi, giới tính: Nữ, yêu thích nữ, hiện tại đặc biệt muốn tìm bạn gái, không phải hiện tại, là từ khi biết xu hướng tìиɧ ɖu͙© của mình, liền đặc biệt muốn tìm một cô bạn gái...." Mọi người có nhìn cô như quái vật hay không ? Sau ngày làm việc đầu tiên liền sa thải cô ?

Chung Hiểu Âu cố gắng động não một chút, mãi đến khi nhận được thông báo của ban lãnh đạo là 3h chiều sẽ tổ chức họp ở phòng hội nghị, cô cũng chỉ mới viết được mười mấy chữ.

Năm nay công ty mở rộng quy mô, vì vậy các bộ phận đều thiếu người, vì lẽ đó Chung Hiểu Âu mới có cơ hội vào làm ở công ty, trong phòng họp trung tâm chật kín người, Chung Hiểu Âu xem xét tình hình này, cũng càng trở lên sốt sắng, vừa nghĩ tới chỉ lát nữa bản thân mình phải đứng lên phát biểu thì lại càng khẩn trương hơn, giám đốc của bộ phận nhân sự, cũng chính là "Lão yêu quái" trong miệng Trì Úy lúc này đang phát biểu vài lời hoan nghênh cán bộ công nhân viên chức mới vào công ty, giới thiệu qua về công ty, tiếp đến là giới thiệu các giám đốc ban ngành, Chung Hiểu Âu cũng không để tâm, cô đang phác họa lên giấy những lời giới thiệu về mình.

"Xin mời Cố tổng của tập đoàn đứng lên phát biểu vài lời...."

Tiếng vỗ tay đồng loạt vang lên, Chung Hiểu Âu cũng chỉ là máy móc vỗ tay theo.

"Xin chào các bạn đồng nghiệp, tôi là Cố Minh, hoan nghênh tất cả mọi người đã tới Kinh Điển Quốc Tế......."

Giọng nói thật dễ nghe, trong trẻo mà lại nghiêm nghị, Chung Hiểu Âu ngẩng đầu lên khỏi tờ giấy A4, liền nhìn thấy người kia, tựa như vận mệnh an bài cuộc hội ngộ kì lạ, cô gái trên đài kia đem bóc búi lên, da trắng như tuyết, mặc trên mình áo sơ mi trắng, cổ áo mở rộng, ngũ quan tinh xảo mê người, Chung Hiểu Âu không rời nổi tầm mắt, dường như tim cũng lạc nhịp.

Tôi. . . . . . . . A. . . . . . . A a a a a, đẹp quá. . . . . . .Thật đẹp............đẹp quá đi......Chung Hiểu Âu lúc này chỉ còn thiếu nước chảy máu mũi ra thôi, cô hoàn toàn không thể nghe được cô gái trên đài kia đang nói cái gì, cô không biết cái này có gọi là nhất kiếm chung tình(tình yêu sét đánh) hay không, nhớ tới thời đại học trước đây, khi cô âm thầm thích hai người học tỷ, lần đầu tiên gặp mặt cũng chỉ cảm thấy có hảo cảm, sau đó âm thầm thích đơn phương hai người, nhưng hoàn toàn chưa có cảm giác tim lạc nhịp như bây giờ, cô cảm thấy mình lúc này như người vô dụng, cảm giác như mình bị điện giật không thể nhúc nhích được.

Ánh mắt của Chung Hiểu Âu nóng rực, làm cho cô gái trên đài cũng phải nhìn cô một cái, Chung Hiểu Âu lúc này mới cảm thấy nhịp tim của mình trở lại bình thường, vội vàng cúi đầu, chăm chú nắm lấy góc bàn, cô cũng không để tâm bất cứ điều gì phát sinh trên đài nữa, mãi đến khi những người mới lên giới thiệu, đến phiên cô, giám đốc bộ phận nhân sự liền gọi tên cô lên, "Chung Hiểu Âu......Chung Hiểu Âu......."

Người ngồi bên cạnh gõ gõ bàn của cô, micro để trước mặt cô, cô vội vàng đứng lên, nhìn ngắm bốn phía, ánh mắt ở bốn phía cũng đang đổ dồn về phía cô, bao gồm cả cô gái vừa nãy trên đài, Chung Hiểu Âu là người sống nội tâm, cô chưa bao giờ thích ánh mắt của mọi người đổ dồn lên mình, cô yêu thích không gian yên tĩnh của mình cô, vì lẽ đó từ nhỏ đến lớn, cô chưa bao giờ là người muốn thu hút sự chú ý của mọi người, hơn nữa vừa nhìn thấy người đẹp, tâm trí còn chưa phục hồi lại, sự im lặng ngắn ngửi này, làm cho lòng bàn tay Chung Hiểu Âu ướt đẫm mồ hôi, cô hít sâu một hơi, lúc này mới lên tiếng, "Chào mọi người, tôi là nhân viên mới của bộ phận kế hoạch, tên là Chung Hiểu Âu, năm nay 26 tuổi, chưa, chưa kết hôn........A" Chung Hiểu Âu cắn đầu lưỡi, toàn hội trường cười vang, chỉ có giám đốc bộ phận kế hoạch của cô ---- Văn Siêu là không cười.

Đào tạo nhân viên mới cũng đã trôi qua gần 2 tiếng, Chung Hiểu Âu tâm tình phức tạp, cô bởi vì sốt sắng thái quá nên biểu hiện không quá tốt, vì vậy sau cuộc họp này, cô còn chưa có thời gian chia sẻ buổi gặp gỡ ngày hôm nay với Trì Úy, đã bị Văn Siêu gọi vào trong phòng làm việc của hắn.

"Chung Hiểu Âu ?"

"A ?" Chung Hiểu Âu khoanh hai tay trước ngực.

"Cô xảy ra chuyện gì ?" Văn Siêu có vẻ không thoải mái, "Cô là người đã có 3, 4 năm kinh nghiệm làm việc, một bài giới thiệu đơn giản như vậy còn không làm được, những người vừa mới tốt nghiệp phát biểu so với cô còn tốt hơn, trong số 20 nhân viên mới, cô đoán xem cô hôm nay cô đứng vị trí bao nhiêu ?"

Đầu Chung Hiểu Âu cúi càng ngày càng thấp.

"Đứng cuối cùng a, bà chị của tôi ơi, thành tích của toàn bộ phận cũng bị ảnh hưởng rồi."

Mặt Chung Hiểu Âu lúc này đỏ bừng.

Văn Siêu là một người đàn ông mập mạp thẳng thắn, nhìn thấy phản ứng của Chung Hiểu Âu như vậy, cũng ý thức được ngữ khí của mình quá nghiêm trọng, chỉ là hắn nghĩ mãi không hiểu, một bài giới thiệu đơn giản như vậy, chiếu theo lý lịch của Chung Hiểu Âu, chí ít cũng phải nằm trong top 3, dù không được, chí ít cũng không đội sổ như vậy a, "Được rồi, ngày hôm nay là ngày đầu tiên, có thể là do cô chưa thích ứng với môi trường làm việc mới, thời gian thử việc còn 3 tháng, sau này cố gắng biểu hiện tốt một chút là được rồi, cô cũng không cần quá để tâm, con người tôi lúc căng thẳng nói năng có chút nặng nề, cô thông cảm." bàn tay có chút mập mạp vỗ lên vai cô.

Ngày đầu tiên tiếp nhận công việc mới, tâm tình Chung Hiểu Âu lúc này có chút suy sụp, lại có chút hưng phấn, cho đến lúc tan tầm, Trì Úy tìm đến cô cùng trở về nhà, tâm trạng cô lúc này vẫn vô cùng bộn bề. Trì Úy cũng đã sớm nghe "Lão yêu quái" nói, Chung Hiểu Đồng đội sổ ngày hôm nay.

"Trì Úy, tao từ nhỏ đến lớn, mặc kệ là làm cái gì, xưa nay đều chưa từng đội sổ." Chung Hiểu Âu xị mặt, sắc mặt trần thấp cơ hồ có thể vẹo ra nước.

"Mày làm sao vậy ? Lúc nghe "Lão yêu quái" nói tao còn không tin."

Chung Hiểu Âu: "Nhìn thấy một mỹ nữ, khẩn trương quá, đầu óc trống rỗng, phát huy thất thường."

Trì Úy: ". . . . . . . Nhìn thấy mỹ nữ, mày căng thẳng cái gì ? Màn giới thiệu của mày, mày còn phát huy thất thường."

Chung Hiểu Âu cũng không biết mình tại sao lại bị như vậy, "Còn bị Văn quản lý mắng."

Trì Úy: "Bị mắng là còn nhẹ rồi, mày mà làm ở trong phòng của tao, khéo khi bị "Lão yêu quái" phòng tao băm thành tám mảnh."

Trì Úy làm việc ở bộ phận nhân sự, "Lão yêu quái" chính là quản lý trực tiếp của nàng, hai người vừa nói chuyện vừa đi tới một nhà hàng, ngày hôm nay là ngày đầu tiên Chung Hiểu Âu đến công ty mới làm việc, nàng đã đáp ứng Chung Hiểu Âu, sẽ chiêu đãi cô một bữa ăn thật ngon.

"Mày biết cô gái kia là ai không ?" Chung Hiểu Âu ngồi ở phòng ăn thân thiết hỏi,

"Người nào ?"

"Chính là cô gái vô cùng đẹp đẽ kia, quả thực vô cùng cùng xinh đẹp a, tao từ trước đến nay chưa từng thấy nữ nhân nào mặc áo sơ mi trắng lại đẹp như vậy, mày biết tên cô ấy không ?"

"Chính là cái người làm cho mày thần hồn bát đảo đấy hả ? Còn cà lăm giới thiệu bản thân mình, combo thêm quả đứng hạn chóp ?" Trì Úy liếc xéo Chung Hiểu Âu một cái, cầm lấy menu, "Cuộc họp ngày hôm nay nhiều người đến vậy, tao làm sao biết mày đang nói người nào ?"

"Hình như nói là phó tổng Cố tổng ?"

"Mày nói là Cố Minh ?" Trì Úy lúc này mới thả menu xuống nhìn Chung Hiểu Âu, "Chung Hiểu Âu, mày cũng được a, ánh mắt cũng sắc bén a, ngắm ngay người xinh đẹp nhất công ty a, chẳng trách, tao cũng quên người này, có điều mày đừng mơ hão, thật sự."

"Tại sao vậy ?"

"Nếu có thể, tao đã sớm hạ thủ rồi, còn chờ mày tới nữa hả ? Đừng nói mày không có gan theo đuổi, dù là có, Cố tổng cũng là girl thẳng, lại nói cô ấy ở một đẳng cấp khác, là người có địa vị thứ 3 trong công ty, người ta là phó tổng tài, hơn mày 4, 5 đẳng cấp ấy."