Quyển 1 - Chương 3: Làm quen

Đầu Trọc đi rồi, mấy người cũ đứng tại chỗ, cảm thấy chuyện này vô cùng bình thường, thậm chí Đầu Trọc coi như đã hết lòng quan tâm giúp đỡ rồi, lại còn nói dóc với đám người lâu như vậy, dù sao ở đây không ai quan tâm bạn có thân phận địa vị gì, đến chính mình còn chẳng quan tâm nữa là, cứ sống là được.

Còn có vài người cũ đặc biệt bài xích người mới, bởi vì bọn họ không biết làm chuyện gì, một đám lúc nào cũng nghĩ có người muốn hại mình, chỉ biết thêm phiền lại còn tặng không đầu người.

Cũng không phải bọn họ lòng dạ sắt đá gì, mà là bình thường dẫn được người mới thì đảo mắt bọn họ đã tự tạo nghiệt mà nghẻo, dần dà mọi người không quá muốn dẫn người mới, áp lực quá lớn.

Đa số người cũ đều tổ chức thành đoàn tiến vào phụ bản, giống như là tổ ba người Đầu Trọc, còn có một đôi tình nhân nữa, mấy người bọn họ lục tục ra ngoài tìm manh mối, trước kia không có biết được điều kiện tử vong nên mỗi người đều thần kinh căng thẳng, sợ lỡ không cẩn thận một cái là trầu trời luôn.

Trong đó có một người đàn ông cao gầy, đeo kính gió rất nhã nhặn, nghĩ một hồi, anh ta tao nhã chủ động hỏi tổ hai người còn đang ôm nhau khóc: “Tôi tên là Đông Kiều, lần thứ ba tiến vào trò chơi, muốn đồng hành không?”

Hai nữ sinh tiếp tục thút tha thút thít, trái lại một cô gái lớn tuổi hơn một chút ngước mắt nhìn Đông Kiều, đi tới cái nơi xa lạ nghe nói bất cứ lúc nào cũng có thể chết này, có thể có một người cũ tình nguyện dẫn bọn họ, đã vô cùng may mắn rồi.

“Muốn!”

Đông Kiều cười nói: “Thế đi thôi.”

Hai nữ sinh cắn chặt răng, kéo tay nhau vội vã đuổi theo anh ta.

Như vậy, ở đây chỉ còn lại bốn người.

Hứa Chiêu Hòa dựa vào tủ sách suy ngẫm xong, xoay người muốn đi, nhưng nam sinh đứng cách cậu không xa lại vội vàng gọi cậu lại.

“Chờ, chờ chút!”

Hứa Chiêu Hòa quay đầu lại chỉ vào cái mũi của mình: “Tôi?”

Nam sinh trông khá ngoan ngoãn, rất giống một học sinh trung học, người cũng rất đẹp.

Cậu ta gật đầu, có vẻ còn khá khẩn trương: “Ừ, cùng đi không?”

Hù, thật hiếm nha, còn có nam sinh chủ động tìm cậu, không phải cậu thổi cũng không phải cậu tự phụ, mà là vẻ ngoài của Hứa Chiêu Hòa, quả thật rất bắt mắt, rất ít nam sinh muốn đi cùng cậu, đặc biệt là những người đã có bạn gái.

Có điều cậu không biết rằng, chỉ còn lại ba người, nam sinh nọ cũng không còn lựa chọn nào khác!

Hứa Chiêu Hòa cười nói: “... Được thôi.”

Lúc nói chuyện với người khác, Hứa Chiêu Hòa luôn theo thói quen nhìn đối phương, đôi mắt cậu sáng rực như sao trời, cứ thế nhìn người khác, sẽ khiến cho người ta cảm thấy mình đặt đặt ở trong lòng cậu.

Nam sinh bị nhìn không khỏi đỏ mặt, vội vàng cúi đầu: “Thế, thế đi thôi.”

...

Trên đường, nam sinh tự giới thiệu: “Tôi tên là Conan, lần thứ hai tiến vào trò chơi rồi.”

Hứa Chiêu Hòa nhìn cậu ta một cái, cảm thấy đây là một nhân tài, Conan chép miệng có vẻ muốn nói thêm gì đó, nhưng cuối cùng vẫn không mở miệng.

Hứa Chiêu Hòa hơi cong môi, đời này hiếm có khi trung nhị (hội chứng bệnh tuổi teen) được một lần: “Khuyển Dạ Xoa, người mới.”

“...”

Conan xấu hổ, giận dữ muốn chết: “Tôi thật sự tên là Conan!”

Chứng minh thư cũng là cái tên này! Đáng tiếc, không ai tin, nói tên thật người khác cũng tưởng là tên giả!

“Ồ..., vậy cậu gọi tôi Hoa Sinh là được.” Giọng điệu này, thật sự không có thành ý chút nào.

Conan cúi đầu, yên lặng thở dài ở trong lòng, dẫu sao phó bản vẫn quan trọng hơn, không cần thiết phải xoắn xuýt ở cái tên làm gì, chờ ra ngoài rồi bọn họ cũng không nhớ rõ đối phương.

“Hoa, anh Sinh, anh là người mới thật à?”

Hứa Chiêu Hòa gật đầu, sau một lúc lâu mới hỏi ngược lại: “Không giống à?”

“... Quá không giống ấy chứ, nhưng như vậy cũng tốt, người mới có tố chất quá thấp, không quá dễ sống qua phó bản thứ nhất.”

Hứa Chiêu Hòa không nói gì, trái lại Conan cảm thấy rất lạ: “Anh không tò mò rốt cuộc nơi này là đâu sao? Lại còn trò chơi nữa?”

Hứa Chiêu Hòa chép miệng: “Là như vầy, con người của tôi, đặc điểm lớn nhất, chính là thích ứng trong mọi hoàn cảnh.”

Nói cách khác, cậu chẳng muốn quan tâm.

“... Được, dù sao lần này, những gì nên biết anh đều biết cả rồi, chúng ta đến văn phòng nhìn xem, nơi đó chắc phải có chút manh mối.”

“Cậu không sợ trực tiếp gặp phải Boss hả?” Những nơi như văn phòng này...

Conan sửng sốt: “... Vậy nếu không, chúng ta đổi nơi?”

Hứa Chiêu Hòa liếʍ khóe miệng: “Đi.”

“Đi đâu?”

“Văn phòng.”

“...”

Không phải anh nói có khả năng sẽ gặp phải BOSS hả!