Chương 1: Tôi là nam sinh

Ngày 13/01/2024

EDIT: Dandan

======

Bóng đêm đen tối vô biên vô ngần bao phủ lấy biển sâu, điểm điểm tinh quang nơi chân trời như là vật trang trí tốt nhất cho ban đêm, làm cho biển sâu càng thêm u lam lạnh lùng.

Phía sau một tòa đá ngầm, trên mặt biển bình tĩnh như tơ lụa này, cất giấu một mỹ nhân ngư xinh đẹp tóc dài như thác nước.

Chờ đến trăng bạc treo cao, ánh sáng bạc nhẹ nhàng dải xuống bãi biển mênh mông bát ngát, Mục Thất mới lặng lẽ nhô đầu ra từ sau đá ngầm mà cậu ẩn thân, nhìn về phía bờ biển.

Trên bờ biển không có một bóng người, chỉ có đất cát bị gió thổi lên, trừ cái này ra, lại không còn gì nữa.

Mục Thất có chút khổ sở.

Cậu đã đợi ở chỗ này rất lâu, chính là vẫn luôn đều không có nhìn thấy hoàng tử.

Hôm nay vẫn là không có hoàng tử tới cưới cậu.

Sau khi trốn về sau đá ngầm, Ngu Ý đã bơi lại đây, bắt đầu thúc giục cậu, “ Chúng ta phải đi rồi! ”

“ Nhưng…… Nhưng mà…… ”

Mục Thất có chút do dự, “ Tôi…… Tôi còn muốn chờ thêm một lát…… ”

“ Lại chờ nữa thì thuỷ triều đều phải rút hết! ” Ngu Ý nghiêm túc nhìn cậu, “ Thuỷ triều xuống chúng ta liền đi không được! Cậu muốn bị mắc cạn sao? Cậu muốn bị lưu lại trên bờ cát, chờ sáng sớm ngày mai bị phơi thành cá khô sao?! ”

Mục Thất lắc lắc đầu, “ Tôi…… Tôi không muốn…… ”

“ Thế mới đúng chứ. ” Ngu Ý vừa lòng chống nạnh, “ Không muốn bị phơi thành cá khô thì hiện tại chúng ta phải rời đi thôi! ”

“ Nhưng…… Nhưng tôi muốn chờ thêm một lát…… ” Mục Thất nhỏ giọng nói, “ Tôi có thể…… Có thể lại chờ thêm một lát được không —— ”

“ Không được! ” Không đợi Mục Thất nói hết lời, Ngu Ý liền đánh gãy cậu, y trừng lớn mắt nhìn Mục Thất, “ Cậu có phải còn muốn chờ hoàng tử không?! ”

Mục Thất cẩn thận gật gật đầu.

Đôi mắt Ngu Ý trừng đến lớn hơn nữa, y tức giận rào rạt nói, “ Ngày hôm qua tôi đã nói với cậu thế nào?! ”

Mục Thất trộm trầm đi xuống một chút, “ Cậu…… Cậu nói không cho phép tôi lại chờ hoàng tử, bởi vì ngày kế chúng ta liền phải kết hôn…… ”

Sắc mặt Ngu Ý tốt hơn một chút.

Y giơ mặt lên, “ Nếu ngày kế chúng ta phải kết hôn, cậu liền không thể lại tiếp tục ở chỗ này chờ hoàng tử nữa! ”

“ Nhưng…… Nhưng mà…… ” Mục Thất đã trầm xuống nước, chỉ chừa một đôi mắt ở trên mặt biển nhìn y, “ Tôi…… Tôi không đáp ứng mà…… ”

Ngu Ý lâm vào trầm tư.

Qua hồi lâu, y bắt đầu lớn tiếng chất vấn Mục Thất, “ Vì sao cậu lại không muốn cùng tôi kết hôn?! ”

“ Bởi vì tôi muốn chờ hoàng tử…… ” Nguyên nhân này cậu đã nói qua rất nhiều lần……

“ Vậy cậu có chờ được hoàng tử sao?! ” Ngu Ý hỏi lại cậu.

Mục Thất lại lần nữa lắc lắc đầu, nhỏ giọng nói, “ Không có…… ”

“ Vậy là không có hoàng tử! ” Ngu Ý lời lẽ nghiêm túc nói, “ Không có hoàng tử, cậu nên cùng tôi ở bên nhau! Huống chi chúng ta đều là cá! Cá nên cùng cá ở bên nhau! ”

“ Nhưng…… Nhưng mà…… ” Mục Thất lắp bắp nói, “ Nhưng mà cậu là bạch tuộc. ”

“ Bạch tuộc thì sao chứ?! ” Ngu Ý nói năng hùng hồn đầy lý lẽ, “ Tình yêu là chẳng phân biệt giống loài! ”

Y nheo lại mắt, nguy hiểm nhìn về phía Mục Thất, “ Cậu có phải là kỳ thị giống loài hay không! ”

“ Tôi…… Tôi không có. ” Mục Thất vội vàng lắc đầu lại xua tay, “ Tôi…… Tôi không có kỳ thị giống loài. ”

“ Vậy cậu vì sao lại không cùng tôi ở bên nhau? ” Ngu Ý nhìn cậu, “ Cậu không thể lên bờ, con người lại không thể xuống nước, chỉ có chúng ta mới có thể cùng nhau ngốc tại trong nước! ”

“ Hơn nữa hoàng tử đều là muốn cưới công chúa. ” Y tận tình khuyên bảo, “ Cậu có biết tiểu mỹ nhân ngư không thể gả cho hoàng tử cuối cùng đều hóa thành bọt biển chết mất không! Cậu muốn chết sao?! ”

Mục Thất tiếp tục lắc đầu sợ hãi.

“ Vậy cậu vì cái gì không muốn ở bên tôi?! ”

“ Bởi…… Bởi vì…… ” Mục Thất một lần nữa từ trong nước dâng lên, cậu nhút nhát sợ sệt nhìn Ngu Ý, “ Tôi…… Tôi cũng là nam sinh…… ”