Chương 3

Mùi này thật ra rất khó diễn tả bằng lời, nhất là khi mùi của hai người trộn lẫn với các loại mùi khác trong nhà, kỳ thực không dễ ngửi lắm.

Nhưng không biết có phải vì tương thích 99% hay không mà Phó Tinh Lan chỉ ngửi được chút hương ngọt từ đống mùi hương hỗn hợp.

Rất tươi mát ngọt ngào, hơi ẩm ẩm, giống như một loại hoa nào đó nở rộ trên đồng cỏ rộng lớn bên bờ biển.

Ánh mắt Phó Tinh Lan hơi tối, như đang nói với chính mình, lần đầu tiên hắn gọi tên cậu: “Triều Tịch…sao?”

Là một trong năm nguyên soái đương nhiệm của Liên Bang, Phó Tinh Lan là người duy nhất không có bối cảnh chính trị hay sự hỗ trợ của gia tộc. Hắn đã tích lũy nhiều công lao dựa vào thực lực bản thân.

Hắn không tiếp xúc với các nhân vật chính trị hay tham gia vào các cuộc đấu tranh đảng phái. Hắn đóng quân ở tiền tuyến, chiến đấu với Trùng tộc quanh năm. Hắn là chỗ dựa an toàn vững chắc nhất trong tâm trí người dân Liên Bang... Thậm chí, nếu thỉnh thoảng bị tố có tin xấu cũng không tổn hại gì mấy đến hình tượng cả.

Điều duy nhất bị chỉ trích trong những năm qua, người mẹ đã mất của Phó nguyên soái là một cựu quý tộc của Đế Quốc.

Chính vì điều này mà luôn có nhiều người trong giới thượng lưu Liên Bang tranh cãi, họ luôn cảm thấy một ngày nào đó hắn sẽ lấy hết bí mật quân sự của Liên Bang, đào tẩu sang Đế Quốc, quay lưng rồi trở thành mối nguy hiểm lớn cho an ninh của Liên Bang.

Lại thêm chuyện Phó Tinh Lan vốn không phải là người tuân theo sự điều khiển, những mâu thuẫn với cấp trên ngày càng trở nên gay gắt trong những năm gần đây.

Trận chiến vừa mới kết thúc lại rơi vào thế tiến thoái lưỡng nan vào thời khắc mấu chốt. Nếu tiếp tục chiến đấu có thể đổi được ổn định ở biên giới tinh vực bzy-86 ít nhất ba năm, nhưng tỷ lệ thắng thấp hơn 15%.

Cuộc họp khẩn cấp của chính phủ Liên Bang thực chất là một cuộc thảo luận kéo dài về vấn đề hao tổn vật tư và phân phối lợi ích.

Phó Tinh Lan mất kiên nhẫn, giả vờ đánh rơi rồi tắt máy.

Lạc Vân Châu sau này mới biết được chuyện này, sợ đến toát mồ hôi lạnh, nếu thua trận này, cho dù Phó Tinh Lan còn sống từ chiến trường trở về cũng sẽ bị buộc tội phản quốc đưa ra tòa.

Cũng Phó nguyên soái không phải dạng vừa, trước khi cuộc tranh cãi kết thúc, trận chiến đã có kết quả, không chỉ tiêu diệt hoàn toàn quân Trùng tộc chính mà còn cứu được Quân đoàn thứ hai qua cảnh khổ chiến.

Trên đường trở về nhận được yêu cầu trợ giúp từ Cục giám sát tinh tế, thuận tay giúp chặn một lô hàng lậu từ viện nghiên cứu cải tạo cơ thể con người phi pháp.

Không ngờ ngày hôm sau hàng lậu bị chặn lại được gửi tới- một mỹ nhân ngư Omega xinh đẹp.

Đã gần nửa đêm, Phó Tinh Lan vừa mới từ bữa tiệc ăn mừng chết tiệt đó trở về, trong lòng rất tức giận.

Chuyện rối loạn lưỡng cực không thể bại lộ, hắn cố chịu đựng, đầu đau như búa bổ, trong lòng bực bội. Cuộc điện thoại của Lạc Vân Châu chỉ lướt qua đầu hắn, hắn mơ hồ nghe được là Liên Bang vứt cho mình một Omega.

Chết tiệt, lại Omega!

Ngày nào cũng mắng chửi hắn tiềm ẩn nguy cơ xâm hại người khác sau lưng, vậy mà mỗi ngày đều cố gắng nhét người cho hắn, cũng không biết đám người kia là loại bệnh tâm thần phân liệt nào...

Phó Tinh Lan uống một viên thuốc ngủ giảm đau rồi nhờ quản gia sắp xếp phòng, vốn định ngủ dậy sẽ thu dọn người gửi trả, không ngờ nửa đêm lại bị nóng đến tỉnh, vừa mở mắt đã thấy mắt thiếu niên đỏ hoe, thở hổn hển muốn ngồi xuống.

Phó Tinh Lan: "..."

Lúc đó hắn cũng tức giận váng cả đầu...

Bây giờ thì tốt rồi, thực sự trở thành tên bạo lực gia đình.

Bác sĩ Thẩm cau mày, đúng lúc cắt đứt dòng suy nghĩ của Phó Tinh Lan: “Omega này bị cưỡng chế phát tình do tác dụng của thuốc, cơ thể cũng chưa được điều chỉnh về trạng thái thích hợp nhất…”