Chương 10: TG1(10)

“Chào anh, tôi là Hứa Dao, người giám sát nhiệm vụ lần này.” Người đang ngồi ở trong mật thất lập tức khẩn trương đứng lên chào hỏi, đối với một người mới mà nói, gặp mặt ngôi sao nổi tiếng ít nhiều vẫn có chút lúng túng.

Chu Tiểu Miêu cảm thấy có chút quen tai, lập tức tung tăng thò qua, tò mò ngó vào bên trong, bên trong gần như giống hệt mật thất, sô pha quầy bar, ánh đèn ố vàng, thấy thế nào cũng xa hoa hơn hẳn mùi rượu.

Càng quan trọng hơn, bên cạnh quầy bar là một mỹ nữ, tóc dài, khuôn mặt xinh đẹp, cô không nghĩ tới sẽ có đến hai người, phân vân, cuối cùng vẫn gật đầu nói “Chào cậu, tôi là Hứa Dao.”

“Chào cô chào cô!” Chu Tiểu Miêu vẫn thấy quen tai.

【 Hệ thống: Con mèo ngu ngốc nhà mi đây là nữ chính đó!!! 】 Hệ thống sắp tức chết rồi, giá như có thể đem nhiệt tình từ ăn uống sang nhiệt tình với cốt chuyện được không! Được không!

Chu Tiểu Miêu bừng tỉnh đại ngộ: A đúng rồi, thảo nào quen tai như vậy.

【……】 Phòng cấp cứu hệ thống ở đâu, nó cần chữa trị ngay bây giờ!

Sau khi hai người tiến vào mật thất, Chu Tiểu Miêu tò mò nhìn xung quanh, bên trong hoàn toàn không có mùi rượu như bên ngoài, ngược lại tràn ngập mùi nước hoa nhàn nhạt. Chu Dương suy đoán có thể là của nữ chính, sức hút của hào quang nam nữ chính thực sự nghịch thiên.

Cẩn thận nghĩ lại, Chu Dương đột nhiên cảm thấy mình giống bóng đèn, bằng không sự kết hợp giữa mỹ nhân và rượu ngon, cộng thêm ánh đèn mờ ảo, tuyệt đối là nơi cảm tình lãng mạn bắt đầu nảy mầm, cộng thêm cốt truyện, nam chính tuyệt đối không cầm lòng được.

Từ từ, cốt truyện có đoạn này sao sao? Hình như không có!

Ừ đúng rồi…… Theo nguyên gốc nhân vật phản diện còn chưa bao giờ nguyện ý cùng nam chính lên sóng cùng một cùng đài đâu :)

Khi Chu Tiểu Miêu đang ngó nghiêng khắp nơi, Mẫn Duệ Gia đã bắt đầu dò hỏi nhiệm vụ: “Người giám sát, chúng tôi phải làm nhiệm vụ gì mới có thể lấy được hộ chiếu?”

“Nếu là quán bar, tất nhiên là uống rượu.” Hứa Dao nói: “Tôi nói tên một quyển sách, nếu trong mười phút anh có thể tìm ra thì tính anh thắng, tôi tự phạt một ly. Nếu hết giờ mà chưa tìm được sách thì tính anh thua, bị phạt một ly. Thắng ba lần là được.”

“Trời, uống rượu ở thư viện, không biết loài người nghĩ sao.” Chu Tiểu Miêu không nói gì, nhân loại quá trâu bò, thao tác quả thực 666.

Mẫn Duệ Gia hiển nhiên ý thức được nhiệm vụ này không dễ hoàn thành, xác nhận lại: “Có phạm vi tìm sách không?”

Hứa Dao duỗi tay chỉ: “Những giá sách này.”

Theo hướng chỉ có thể thấy, bên ngoài thư viện bày năm giá sách. Mỗi một tầng đều đầy sách, trong mười lấy bừa một quyển còn nhanh hơn.

Mẫn Duệ Gia: “……”

Quả nhiên vẫn phải uống rượu.

Nghĩ một hòi, Mẫn Duệ Gia kéo Chu Tiểu Miêu còn đang xem náo nhiệt, đi ra ngoài cửa nghiêm túc nói: “Xin lỗi người giám sát, tôi còn có một nhiệm vụ nữa, cho nên tôi cần bảo trì đầu óc tỉnh táo, chỉ có thể để lần sau, hẹn gặp lại.”

Nói xong, Mẫn Duệ Gia cầm lấy điều khiển từ xa không chút do dự nhấn xuống, mặc kệ Hứa Dao đang trợn mắt há hốc mồm ở sau cửa, sau đó mới đóng nắp điều khiển từ xa, đem điều khiển từ xa cất vào chính mình ba lô.

Chu Dương cũng đơ ra, vừa định nói không cần, cậu có thể tự đi, lại đột nhiên cảm thấy hình như mình đã phá hủy cơ hội cho nam nữ chính ở riêng cùng nhau, không biết có thể kéo giá trị phẫn nộ lên không?

Mẫn Duệ Gia lấy ra di động nhìn, “Sắp 11 giờ rồi, chúng ta đi ăn cơm trước hay là đi địa điểm trong manh mối của em trước?”

“Ăn cơm, ăn cơm!” Chu Tiểu Miêu nháy mắt nhớ lúc nãy những món ăn nam chính cho kể cho mình, nước miếng chảy ròng, sao còn nhịn được! Tôm bạch chước, gạch cua, cánh gà, cá giã tỏi, cua lớn, a a a a a, nhớ lại liền chảy nước miếng.

Mẫn Duệ Gia biết nay sẽ là đáp án này, trực tiếp mang người đi nhà hàng cách đó không xa.

Chu Dương không khách sáo gọi những món mình thích ăn, gần như toàn bộ đều là hải sản, nhìn ảnh trên thực đơn thì bụng mình càng trống rỗng khó chịu, có chút nôn nóng chờ đợi.

May mắn hiện tại là tổ tiết mục ba ngày hai đêm đối với khách mời mang tiền với điện thoại cũng không so đo. Nếu là tổ tiết mục khác có lẽ lúc bắt đầu nhiệm vụ tịch thu ngay, làm gì còn có để tiền ăn.

Ngẫm nghĩ một hồi, Chu Dương nhìn vào ba lô, lấy điện thoại di động ra, nghiên cứu tiếp trò chơi mình mới phát hiện —— chém hoa quả.

Tốc độ tay của Chu Tiểu Miêu cực nhanh, khi hoa quả được ném lên, cậu xoẹt xoẹt mấy cái, xử lý hai giây, không một cái nào rơi xuống. Nhưng cũng có khuyết điểm là chém nhanh quá sẽ dễ dàng chém phải bom, mỗi một ván dù là hoa quả hay bom, không trượt một cái nào.

Mẫn Duệ Gia nhìn chính cậu chơi vui vẻ, cũng không lên tiếng quấy rầy, cứ như vậy ngồi ở đối diện, nhìn cậu chơi. Ánh mắt từ ngón tay trắng nõn lướt lên cổ, dừng hầu kết chớp mắt, vẫn là tiếp tục lướt, ngừng trên đôi môi phấn nộn.

Lần trước niết đôi môi phấn nộn ấy, cảm xúc vẫn còn lưu luyến trên đầu ngón tay. Nhìn xa hơn, nụ hôn… Thật sự không thể chờ lâu hơn nữa!

Mẫn Duệ Gia ánh mắt dần trở lên thâm trầm, đối với một bé cưng đáng yêu như vậy lắc lư trước mặt mình trước mặt cả ngày, có thể nhịn xuống không làm gì, thật sự đã hao hết lực nhẫn nại mà hắn có, mà hiện giờ…… Nhớ tới Đồng Tiểu Diễm khi trong mật thất vẫn luôn lặng lẽ nhìn Hứa Dao, Mẫn Duệ Gia liền có chút bực bội.

Đồng Tiểu Diễm tuy rằng quan sát một cách bí ẩn, nhưng vẫn để hắn thấy được, có lẽ chỉ là đơn thuần tò mò, cũng có lẽ chỉ đơn giản là quan sát nhiệm vụ, nhưng Mẫn Duệ Gia vẫn cảm thấy sợ hãi, cảm thấy trong lòng phẫn nộ đến điên rồi.

Hắn quá hiểu tầm quan trọng ánh mắt đầu tiên giữa người với người, đôi khi duyên phận chính là như vậy, nếu ánh mắt đầu tiên nhìn thấy đối phương cảm thấy không tệ, hợp mắt. Như vậy ấn tượng sau đó sẽ càng thêm tốt, thậm chí sẽ càng nhìn càng thuận mắt, càng cảm thấy người này không tồi. Đây còn không phải nhất kiến chung tình sao?

Càng quan trọng hơn, hắn không thể dùng bất luận một cớ nào để ngăn cản Đồng Diễm tìm người mình thích, mình chỉ là đơn giản thích cậu, thích người này mà thôi, chỉ là trùng hợp cậu là nam mà thôi. Còn Đồng Diễm thì sao? Cậu chắc chắn sẽ không thích nam đâu, cậu có khi thích nữ hơn…

Giới tính là một trướng ngại khác, nghĩ lại làm sao có thể bẻ cong đối phương, Mẫn Duệ Gia cảm thấy có chút bực bội, hắn sợ đối phương sẽ thấy phản cảm, sẽ cảm thấy ghê tởm, thậm chí sẽ cố rời khỏi mình… Ngả bài là chuyện sớm hay muộn, chỉ là xác định quan hệ hay phản đối…

Chỉ là ngẫm lại, Mẫn Duệ Gia có chút chịu không nổi nhíu mày, ngày xưa người khác đều khen hắn tính tình ôn hòa hảo, khiêm tốn có lễ, thật ra do không có động đến đến điểm mấu chốt của hắn thôi.

Mà hắn cũng cuối cùng cũng phát hiện một mặt khác của mình, chính hắn cũng chưa phát hiện, du͙© vọиɠ chiếm hữu của mình có thể đến mức như vậy, hoặc bởi vì trong lòng vốn dĩ không có tự tin nên mới như vậy. Nhưng nếu đối phương muốn rời khỏi hắn, hắn cũng không biết mình sẽ làm ra cái gì.

Suy nghĩ chỉ là suy nghĩ, nhưng qua cameras của Chu Tiểu Miêu, Mẫn Duệ Gia không mảy may, đồ ăn đạt vừa vặn lên bàn, hắn bắt đầu nghiêm túc phục vụ Chu Tiểu Miêu. Mấy hôm trước hắn đã dùng thời gian học tập xem xử lý hải sản như thế nào, cho nên hiện giờ lột tôm, gỡ thịt cua càng thêm thuận tay, khiến bát của Chu Tiểu Miêu trong phút chốc đầy đầy.

“Cảm ơn!” Chu Tiểu Miêu thực vui vẻ vùi đầu ăn. Mãi đến lúc này, Chu Tiểu Miêu đều cảm thấy nam chính là người tốt…… Nếu là hắn không trêu chọc mình, có lẽ vẫn có thể trở thành bằng hữu!

Hai người yên tĩnh cơm nước xong, tổ tiết mục bên cạnh cũng ở quay mấy đoạn phim, đi ra ngoài nghỉ ngơi ăn cơm. Trong phòng nháy mắt chỉ còn lại có hai người Chu Tiểu Miêu cùng Mẫn Duệ Gia.

Mẫn Duệ Gia mở điện thoại ra, làm bộ lơ đãng nói: “Gần đây em có chú ý tiệc từ thiện tối không?”

Chu Dương: “Hả?”

“Hình như bọn họ hiểu nhầm quan hệ của chúng ta, cảm thấy hai người chúng ta là cong, hơn nữa rất có khả năng cho thích nhau. Thậm chí đăng nhiều video hình ảnh chúng ta lên official weibo.” Mẫn Duệ Gia một bên nói một bên quan sát biểu tình của Đồng Tiểu Diễm.

“Chỉ là giả mà thôi, không để ý là được rồi.” Nói, Chu Tiểu Miêu trực tiếp há miệng ăn tôm đã bóc vỏ, có đồ ăn ngon trước mặt, căn bản không phân tâm được truyện khác.

Mẫn Duệ Gia tiếp tục truy vấn nói: “Vậy em thấy đồng tính luyến ái là như thế nào?”

“Thích ai thì thích, vì sao phải quan tâm cái nhìn của người khác.” Chu Tiểu Miêu sốt ruột nói “Hết tôm bóc vỏ rồi, tôi muốn ăn tôm!”

Mẫn Duệ Gia cười, tâm tình đột nhiên trở nên vui sướиɠ, đáp ứng xong lại bắt đầu cúi đầu bóc tôm, đối với xu hướng Đồng Tiểu Diễm càng ngày càng thích ỷ lại mình, cùng với thái độ của Đồng Tiểu Diễm đối với đồng tính luyến ái, thực sự vui vẻ, trải qua nhiều trải nghiệm buồn vui, nhưng lại chưa từng có thời điểm vui vẻ như thế!

May mắn hắn về nước, thật may mắn!

……

Sau khi ăn cơm xong, hai người chạy đến quán cà phê trên manh mối, tuy rằng không biết hộ chiếu của ai, nhưng hai người vẫn nghiêm túc tìm kiếm manh mối, rốt cuộc cũng thấy ở phòng bếp trong quán cà phê, tìm được nhiệm vụ lần này —— ăn ớt cay!

Chu Tiểu Miêu: “Rốt cuộc là ai nghĩ ra nhiệm vụ, quán cà phê ăn ớt cay, các ngươi có độc đi!”

Vấn đề là cậu cũng chưa từng thích đồ ăn kí©h thí©ɧ, vì biến thành người mới có thể ăn cay, nếu cay quá thì…… Chu Tiểu Miêu nhăn mặt, tổ tiết mục này quả thực phát rồ.