Chương 10

Tất nhiên tộc trưởng sẽ không làm ngơ trước một tiểu bối như Phượng Thanh Thanh. Ông lập tức gật đầu đồng ý, theo nàng rời khỏi đám đông.

Phượng Thanh Thanh dùng linh thức kiểm tra xung quanh một vòng, để đảm bảo không ai có thể nghe thấy cuộc trò chuyện giữa hai người.

"Tộc trưởng gia gia, trên vách núi Tư quá nhai có một bí mật lớn."

"Ồ, ngươi nghiêm túc?"

Trong mắt tộc trưởng loé lên, có phải nhờ nó mà tốc độ tu luyện của nàng mới tăng vọt hai bước nhỏ trong một khoản thời gian ngắn?

"Đó là sự thật. Sau khi mọi người rời đi, gia gia có thể cho người vào kiểm tra cẩn thận. Nó được khắc sâu những hiểu biết và kinh nghiêm tu luyện của các tiền bối Phượng gia trong thời kỳ kiến tạo."

Tộc trưởng Phượng gia hưng phấn đến run cả tay chân, Phượng gia lại có bảo vật như vậy, sao trước đây lại không có người phát hiện ra.

Phượng Thanh Thanh rất hiểu sự phấn khích của tộc trưởng, lần đầu tiên biết được điều này nàng cũng giống như vậy.

Nhưng mục đích hôm nay của nàng vẫn chưa đạt được.

Phượng Thanh Thanh tiếp tục nói:" Bí mật tuyệt vời này là do muội muội của ta, Phượng Vãn tìm thấy."

Khi họ phát hiện ra Phượng Vãn không có linh căn, tất cả các đứa trẻ của Phượng gia đều coi thường và muốn xa lánh nàng.

Đặc biệt là những đứa trẻ có linh căn, họ không muốn thừa nhận Phượng Vãn là tỷ muội của họ.

Phượng Thanh Thanh lúc đó đang tập trung vào tu luyện không quan tâm đến muội muội cùng cha khác nương của mình. Mặc dù nàng không ghét nàng ta, nhưng nàng sẽ không đến gần nàng ta. Bây giờ nàng lại chủ động thêm từ" muội muội của ta".

Tộc trưởng không ngờ bí mật khổng lổ như vậy lại là Phượng Vãn phát hiện.

"Được rồi, được rồi, Vãn nha đầu đã lập được đại công."

Phượng Thanh Thanh gật đầu.

"Tộc trưởng gia gia, ta có một thỉnh cầu."

"Ngươi nói."

"Ta muốn đổi bí mật to lớn này để lấy một vị trí đi Phượng gia nơi đó.

Gia tộc nơi đó, cứ mười năm một lần sẽ đến phàm trần chọn người, nhưng mỗi lần chỉ có ba người được chọn, nên vị trí đó rất trân quý. Trước đây việc tranh giành vị trí đó rất khốc liệt. Lần này vì có một thiên tài đơn hoả linh căn như PhượngThanh Thanh, nên nàng ấy tự nhiên có một chỗ, nên chỉ còn hai chỗ còn lại.

Hiện tại , xét theo giá trị linh căn và tu vi, hai vị trí này sẽ rơi vào Phượng Huân , trưởng tử của Đại phòng. Người còn lại là Phượng Kỳ Hàn, trưởng tử Tam Phòng.

Tu vi Phượng Kỳ Hàn cao hơn Phượng Huân vì người này có linh căn hệ thuỷ và thổ.

Mặc dù không thích hợp để trở thành một luyện kim giả, nhưng trở thành một tu giả thuật xuất sắc cũng không tệ.



Năng lực của Phượng Huân thực ra chỉ ở mức độ trung bình, có đi cũng chỉ có thể làm tướng quân trong quân đội.

Nhưng bây giờ Phượng Thanh Thanh muốn Phượng Vãn đi, Phượng Huân lại không đi được.

Tộc trưởng có chút khó nói, không phải vì Phượng Huân là cháu trai của hắn, mà là Phượng Vãn không thể tu luyện nên hắn không thể để vị trí này lãng phí được. Hơn nữa, người gia tộc ở nơi đó sẽ không đồng ý.

"Thanh nha đầu, ngươi cũng biết gia tộc nơi đó cao quý biết bao.Chọn muội muội ngươi cũng tốt, nhưng đáng tiếc là nàng không có linh căn thì không thể tu luyện, không bằng tìm một phần thưởng khác. Hơn nữa, quyết định ai đi ai ở cuối cùng vẫn là ngươi nơi đó."

Ý của tộc trưởng là không đồng ý.

Phượng Thanh Thanh lập tức không vui, với tính cách của Phượng Huân, dù có cho đi đến nơi đó cũng chỉ khiến cô gặp rắc rối và mất mặt, thà ở lại nhân giới còn tốt hơn.

Ở nhân giới còn có người có thể khen hắn, nhưng nếu hắn đi tu chân giới, với tu vi ít ỏi đó, có lẽ hắn ngay cả chết thế nào cũng không biết.

"Tộc trưởng gia gia, chúng ta chỉ muốn phần thưởng này."

Nhìn thấy Phượng Thanh Thanh kiên trì, tộc trưởng càng thêm khó nghĩ. Ông đăm chiêu một lúc lâu.

"Hay là như vậy đi. Khi người của gia tộc nơi đó tới, ta cũng sẽ giới thiệu Vãn nha đầu. Nhưng sau đó nàng có được chọn hay không thì tuỳ thuộc vào may mắn của chính nàng."

"Hảo, đa tạ tộc trưởng gia gia."

Mục đích đã đạt được, Phượng Thanh Thanh vui vẻ trở về bên Phượng Vãn.

Phượng Huân hờn dỗi, nhưng không dám làm phiền Phượng Thanh Thanh nữa.

Lần đó hắn nhắm vào Phượng Thanh Thanh bị cha và gia gia lần lượt dạy dỗ một phen,hắn không muốn tái phạm đâu.

Sau khi từ Tư quá nhai trở về, Phượng Vãn về nhà trước, sau đó tiếp tục đi theo Phượng Thanh Thanh.

Nửa tháng trôi qua, cuối cùng người của Phượng gia tu chân giới cũng tới.

Để bảo vệ thiên tài Đơn hoả linh căn, lần này gia tộc đã ngoại lệ, để một trưởng lão Kim đan sơ kỳ đến đón các nàng, đây thực là một vinh dự lớn lao.

Ngươi phải biết rằng, trước đây chỉ có các tu giả Trúc cơ trung giai và hậu giai mới đến đón người. Tu giả Trúc cơ và Kim đan có khoảng cách rất lớn, điều này cho thấy họ rất coi trọng Phượng Thanh Thanh.

Đương nhiên đây chỉ là bề ngoài, ở những nơi bí mật còn có các tiền bối tu vi cao hơn bí mật bảo vệ.

Tất nhiên, gia tộc tuyển chọn người rất cẩn thận, không phải chỉ có linh căn tốt mà còn phải có tư cách đạo đức tốt.

Sau khi kiểm tra Phượng Thanh Thanh lại một lần nữa linh căn, trưởng lão Kim đan nở một nụ cười hài lòng trên môi.

Tư chất đứa trẻ này cũng tương tự như hai tiểu bối nhà họ Lý và nhà họ Bạch, À đến lúc Phượng gia trỗi dậy rồi.



Sau khi kiểm tra Phượng Thanh Thanh, tộc trưởng đã yêu cầu Phượng Kỳ Hàn đến kiểm tra và kết quả khiến mọi người đều kinh ngạc.

Phượng Kỳ Hàn có hai linh căn là thuỷ và thổ, khi hắn khảo nghiệm vào năm hắn năm tuổi, thuỷ linh căn là chính và thổ linh căn là linh căn phụ trợ. Kết quả khảo nghiệm hiện tại vẫn là thuỷ linh căn , nhưng giá trị của thuỷ linh căn đã tăng lên một chút.

Mặc dù trông không khác nhau nhiều, nhưng sự khác biệt trong lúc tu luyện cũng chỉ từ những bước nhỏ.

Trưởng lão Kim đan của Phượng gia tu chân giới rất ngạc nhiên, ở lục địa Cửu hoàng, cội nguồn linh căn của một đứa trẻ đã trưởng thánh toàn diện khi nó được năm tuổi.

Các thuộc tính của linh căn và giá trị linh căn cũng được hoàn thiện và sẽ không thay đổi trừ phi có tiên dược hoặc gặp kì tích.

Phượng Kỳ Hàn năm nay mới mười ba tuổi và đang tập trung tu luyện trong gia tộc. Đan dược ở Nhân giới vốn rất khan hiếm, chưa kể dường như chưa từng nghe nói đến việc luyện giả kim nào luyện chế ra được đan dược có thể tăng giá trị linh căn. Kì tích thì thậm chí còn hiếm hơn.

Tộc trưởng và các trưởng lão cùng nhau thảo luận, sau đó nói với trưởng lão Kim đan .

"Tam ca, chuyện gì đã xảy ra? Chẳng lẽ quả cầu pha lê chúng ta vẫn dùng để thử nghiệm không đủ chính xác sao?"

Trưởng lão Kim đan cảnh cùng thế hệ với tộc trưởng nhân giới, xếp hạng thứ ba nên tộc trưởng nhân giới gọi hắn là tam ca.

Trưởng lão Kim đan vuốt râu, suy nghĩ một lúc rồi trả lời.

"Có thể."

Mặc dù nói rằng điều đó có thể xảy ra, nhưng trưởng lão Kim đan vẫn âm thầm ghi nhớ tên Phượng Kỳ Hàn, hậu bối này có thể sẽ có vận may lớn trong tương lai.

Phượng Vãn đang căng thẳng đứng bên cạnh Phượng Thanh Thanh, nghe cuộc trò chuyện của các trưởng bối, nàng không khỏi cảm thấy phấn khích.

Nếu đúng là kết quả kiểm tra của quả cầu pha lê không chính xác thì phải chăng có nghĩa là cô ấy cũng có linh căn, nhưng chưa được phát hiện.

Phượng Thanh Thanh cũng nghĩ như vậy, nàng đư tay vỗ nhẹ vai Phượng Vãn.

Nàng thì thầm vào tai Phượng Vãn."Tỷ tin ngươi"

"Ân"

Phượng Kỳ Hàn hào hứng bước sang một bên, những người của tam phòng vội vàng bước tới chúc mừng cậu.

Tộc trưởng yêu cầu Phượng Huân tiến lên kiểm tra.

Sau khi nhìn thấy giá trị linh căn của Phượng Kỳ Hàn thay đổi, hắn vô cùng phấn khích. Nếu quả cầu pha lê không chính xác vào thời điểm đó, vậy nên hắn ta hẳn là một thiên tài tiềm ẩn.

Có lẽ hắn cũng có một giá trị linh căn duy nhất, một cái có giá trị linh căn đặc biệt cao.

Hắn lo lắng đặt tay lên quả cầu pha lê thử nghiệm, chẳng bao lâu, quả cầu pha lê tràn ngập sương mù tam sắc.

Phượng Huân không thể tin vào mắt mình, không, không, không có khả năng, nó phải có cùng màu mới đúng.