Tiết học hiện tại là tiết toán học, Lý lão sư thích nhất là ngẫu nhiên gọi học sinh lên làm bài, hơn nữa còn phải một nam một nữ, dựa theo lời thầy nói: Trai gái cùng làm việc sẽ không mệt, các học sinh bí mật đặt cho ông một biệt danh là "Lý biến thái".
Mà lần này ông cũng gọi ngẫu nhiên, hơn nữa còn vừa vặn gọi Cố Thiên Ngôn và Từ Tử Duy lên bảng.
Lúc Từ Tử Duy đã viết xong hai cách giải thì Cố Thiên Ngôn cũng dừng động tác trong tay, nói với Lý lão sư:
“Lão sư, em làm xong rồi”
Từ Tử Duy lơ đãng nhìn sang người bên cạnh, hắn ngay ngẩn cả người. Bởi vì hắn phát hiện Cố Thiên Ngôn viết hơn hắn một cách tính, càng đơn giản hơn, cũng chính xác hơn. Thành tính toán học của hắn coi như cũng không tệ, loại đề này cũng tính là tương đối khó làm, hắn cũng chỉ nghĩ ra được hai cách giải. Trong lòng Từ Tử Duy không khỏi có chút phức tạp, ánh mắt đặt trên gương mặt Cố Thiên Ngôn, trước kia làm sao không phát hiện Cố Thiên Ngôn lớn lên rất đáng yêu. Suy nghĩ trong lòng hắn rối loạn lung tung, thẳng đến khi Lý lão sư gọi mới lấy lại tinh thần.
“Không nghĩ tới bạn học An An thế nhưng nghĩ ra được ba cách tính, không tồi! Không tồi! Hai trò đều làm rất tốt đặc biệt là bạn học Đồng An An, hi vọng hai em sau này sẽ tiếp tục cố gắng phát huy!” Nói xong ra hiệu cho hai người bọn họ quay lại chỗ ngồi, Lý lão sư cảm thấy đặc biệt vui mừng, việc học sinh trở nên lợi hại không phải là không có, nguyên nhân còn có thể là sự cố gắng phía sau của mỗi người, cái này cần phải kiên trì cố gắng không phải ngày một ngày hai ngày là có thể làm được.
Trong lớp một mảnh xôn xao, không ít học sinh nhìn về Cố Thiên Ngôn, có một ít người cảm thấy rất kinh ngạc, Đồng An An ở lớp không được chú ý, thành tích học tập cũng giống như vậy, hẳn là trùng hợp đi.
Một ít học sinh nữ âm u suy nghĩ: Bất quá cũng chỉ là thủ đoạn muốn hấp dẫn ánh mắt của Từ Tử Duy mà thôI, trùng hợp một lần cũng không thể trùng hợp mãi được.
Từ Tử Duy ngồi tại vị trí nhìn Cố Thiên Ngôn, thấy cô được lão sư khen không kiêu căng cũng không nóng nảy, không màng hơn thua, một bộ biểu cảm nhàn nhạt, Từ Tử Duy nheo mắt lại không biết suy nghĩ cái gì.
Cho dù là ánh mắt thiện ý hay ác ý cũng không thể lay động Cố Thiên Ngôn, trong đầu cô hiện lên phương án công lược nam thần mới học được, phương án một: Dù bề ngoài không đủ xinh đẹp để làm nữ thần, ngươi cũng phải bộc lộ ra một mặt ngươi ưu tú nhất, khiến cho hắn chú ý tới.
Rất đáng tiếc Tô Mạch không chung lớp với cô, thế là Cố Thiên Ngôn đem mục tiêu đặt lên trên kì thi tháng sau, Tô Mạch vẫn luôn bảo trì vị trí đứng nhất toàn trường, không thể đoạt vị trí thứ nhất của nam thần, vậy cô ở thứ hai là được rồi, Cố Thiên Ngôn nghiêm túc suy nghĩ.
Đợi đến lúc tan học, Viên Lị và Chu Mộng Dao đang chuẩn bị gọi Cố Thiên Ngôn cùng đi xem Từ Tử Duy chơi bóng, lại phát hiện trên chỗ ngồi người sớm đã không thấy bóng dáng. Không khỏi cảm thán: “Chạy trốn còn nhanh hơn chúng ta! Tớ cảm thấy trong lòng rất phức tạp, rối rắm, tớ cứ cảm thấy An An có hi vọng theo đuổi được Từ Tử Duy!”
Trong lòng Cố Thiên Ngôn, tất cả các sự việc liên quan đến Tô Mạch đều được đặt lên vị trí hàng đầu, cho nên cô sẽ không lãng phí thời gian đi xem nam sinh Từ Tử Duy chơi bóng, mà bây giờ Cố Thiên Ngôn đang lén lút theo sau đuôi Tô Mạch bên trong sân trường.
Hẳn là quang minh chính đại đi theo phía sau, duy trì khoảng cách không xa không gần.
Đồng An An dáng người nhỏ nhắn xinh xắn một đôi mắt mèo trắng đen rõ ràng to tròn lưu chuyển, nhưng hiện tại bên trong thân thể này chứa đựng linh hồn Cố Thiên Ngôn, cho nên dù có làm gì cũng rất ít khi dao động cảm xúc, vạn năm vẫn duy trì một khuôn mặt không biểu tình.
Việc này nhìn rất giống những tên biến thái cuồng theo dõi nhưng khi hành vi này rơi trên người Đồng An An lại không hài hòa, cho nên trong mắt các bạn học, Đồng An An bất quá chỉ đang đi dạo quanh sân trường, một bộ dạng nghiêm túc nhìn tương đối rất manh khiến những nam sinh mắc chứng Loli khống* không khỏi quay đầu lại nhìn.
* Loli khống: Cuồng Loli