Chương 4: [TG1] Công Lược Nam Thần Bệnh Kiều (3)

Trên thực tế để có thể viết ra được một bức thư tình như thế, Cố Thiên Ngôn trước đó đã lên mạng tìm kiếm một bài viết làm thế nào để tỏ tình người khác.

Bài viết tỏ tình trên mạng bảo trước tiên, ở trên đầu trang câu thứ nhất định phải khen đối phương trước thế là Cố Thiên Ngôn đặt bút viết xuống câu đầu tiên.

Câu thứ hai nhất định không cho đối phương cơ hội cự tuyệt, vì vậy liền có câu thứ hai.

Câu thứ ba là cho dù đối phương lựa chọn cái gì ngươi nhất định phải bảo trì tâm tính tốt đẹp, trên thư tình nếu đầy đủ ba yêu cầu trên chúc mừng ngươi đã tỏ tình thành công một nữa.

Nếu hệ thống biết được Cố Thiên Ngôn tin loại thư tỏ tình lừa gạt trên mạng này sau đó mới viết ra một bức như vậy, nó nhất định khóc ngất trong nhà vệ sinh.

Nụ cười trên mặt Tô Mạch không có bất kì thay đổi nào, vẫn duy trì nhiệt độ, Bạn tốt Lưu Thiệu Triết xem xét tâm tình hắn liền sáng tỏ hắn đối với con gái nhà người ta không hứng thú, không khỏi có chút tiếc nuối nói:”Cũng không biết loại người như thế nào thổ lộ mới làm nội tâm cậu xúc động?"

Dạng nữ sinh gì mới có thể khiến hắn thích? Haizz, người bạn tốt này của cậu vừa nhìn đến liền phát sầu, Tô Mạch hắn nhìn bên ngoài rất ôn nhu, trên thực tế đối với ai cũng duy trì khoảng cách xa cách có rất ít người có thể tiếng vào bên trong thế giới của hắn, coi như cậu là anh em tốt cũng không hiểu nổi con người thật của Tô Mạch.

—— đường phân cách ——

Hệ thống phát ra âm thanh nhắc nhở: “Đinh! Chúc mừng kí chủ, Tô Mạch đã xem xong thư tình, tiến độ nhiệm vụ 5%. Nhưng mà Tô Mạch cũng không có tiếp nhận tâm ý, mời kí chủ không ngừng cố gắng.”

Đây hoàn toàn nằm trong dự liệu của Cố Thiên Ngôn, cô bình tĩnh cúi đầu làm bài tập, trong đầu hiện ra một bài viết trên mạng bên trên có một bài viết : Nam thần không phải dễ truy như vậy.



Hiện tại đã là thời gian tan học, trong lớp chỉ còn vụn vặt mấy người. Lúc này Viên Lị cùng Chu Mộng Dao đi tới động tác thỏa mái vỗ một cái trên lưng Cố Thiên Ngôn: “An An không cần quá…”

Chỉ thấy Cố Thiên Ngôn đạm mạc ngẩn đầu lên khuôn mặt nhỏ không biểu tình nhìn cô ta, Viên Lị cười khan một cái nhanh chóng thu tay lại nhỏ giọng thì thầm: “Thay đổi này cũng không khỏi quá dọa người đi.”

Chu Mộng Dao bên cạnh đẩy cô một cái, ho khan vài tiếng nói: “Nói chính sự”

Viên Lị lập tức mở miệng nói: “An An, tớ nghe nói, bạch liên hoa Lục Tuyết kia trước khi tỏ tình với Từ Tử Duy cũng đã thổ lộ với Tô Mạch, chẳng qua đã bị nam thần của chúng ta từ chối, hơn nữa Từ Tử Duy cũng từ chối cô ta, thật sự là làm lòng người sảng khoái! Còn muốn tìm Từ Tử Duy làm lốp xe dự phòng, cô ta nghĩ cũng thật tốt, tớ nghe thấy tin này rất vui vẻ.”

Cố Thiên Ngôn ở trong lòng dò hỏi hệ thống:

“Lục Tuyết là ai?”

Hệ thống trả lời: “Hoa khôi Cao nhị Ban [4], trước đó thích Tô Mạch, hiện tại lại theo đuổi Từ Tử Duy."

Trước đó là "Tình địch", bây giờ không phải là "Tình địch" ? Cố Thiên Ngôn bộ mặt nhu hòa, nhưng biểu cảm bên ngoài một chút cũng không có gì thay đổi, cô cân nhắc một chút, trả lời: “Vẫn được.”

Phản ứng này cũng quá lãnh đạm đi! Viên Lị cùng Chu Mộng Dao nhìn nhau liếc mắt một cái. Lúc này, chuông vào học vang lên, học sinh liên tục vào lớp, Viên Lị vội vàng nói: “Đợi chút tan học chúng ta cùng nhau xem Từ Tử Duy chơi bóng, quyết định vậy nha!” Nói xong cũng không cho Cố Thiên Ngôn có cơ hội trả lời, lôi kéo Chu Mộng Dao trở lại chỗ ngồi.