Chương 2

Chu Hà khẽ gật đầu: “Vừa đúng lúc, em cũng có chuyện muốn nói với anh.”

Lý Ngạn Hạo còn chưa kịp trả lời, đã có người gọi anh từ xa: “Lý Ngạn Hạo, mau tới đây!” giọng nói đó mềm mại, lại có chút cậy sủng mà kiêu.

Hai người cùng nhau nhìn về phía đó, thời tiết có chút lạnh mà cô gái chỉ mặc một chiếc váy dài màu xanh lam đứng bên cạnh bếp nướng trong vườn, mấy người bạn tốt của Lý Ngạn Hạo cùng nhau vây quanh nhóm lửa thổi gió mà cũng không nướng được xiên.

Bắt gặp ánh mắt của Lý Ngạn Hạo, cô gái lại khoát tay ra hiệu: “Mau tới đây đi, anh xem xem đặt cục than này như thế nào.”

Hôm nay Lý Ngạn Hạo mời cả chục người bạn tới nhà cùng nhau tổ chức sinh nhật, vừa hay bố mẹ anh đi công tác vào ban ngày, buổi tối mới về. Cả nhóm thanh niên không có sự quản thúc, đều là những người trẻ tuổi chơi với nhau tự do thoải mái.

Hôm nay Chu Hà bắt taxi đến theo địa chỉ mà anh cho, đứng ở cửa ngẩn người một lúc, đây là biệt thự đơn lập/ biệt lập trong nội thành, bên cạnh còn có một vườn hoa lớn, bảo mẫu được chỉ định cũng bị Lý Ngạn Hạo cho nghỉ vì không muốn bị quấy rầy.

tối giản khiêm tốn nhưng không kém phần lộng lẫy, đó quả là một cảnh sẽ xuất hiện trong các hình minh họa trên tạp chí.

Đây cũng là lần đầu tiên cô nhận ra rằng mình thực sự không hiểu rõ về bạn trai của mình. Chu Hà lau lau mồ hôi trên trán vì lo lắng.

Quên đi, cũng không còn quan trọng nữa. Lý Ngạn Hạo nhận được tin nhắn của Chu Hà, đi ra cửa đón cô, nắm tay cô dắt vào bên trong.

Cô được nắm tay cũng không có động tác gì, lặng lẽ đi theo anh.

Chỉ là nội tâm đột nhiên trở lên nhẹ nhõm.

“Đợi anh. Anh đi nhóm lửa cho bọn họ, lát anh quay lại.” Anh đưa tay xoa đầu cô rồi trực tiếp đi ra cửa.

Tầm mắt của cô gái kia đối diện với Chu Hà. Cô ấy nhìn Chu Hà đầy ẩn ý, sau đó lại chỉ như là lướt qua, quay trở lại trên người Lý Ngạn Hạo đang đến gần, mỉm cười rạng rỡ.

Thực ra Châu Hà đã biết đây là ai rồi.

Tiểu thanh mai của Lý Ngạn Hạo, hai gia đình là bạn bè. Thỉnh thoảng điện thoại của Lý Ngạn Hạo sẽ nhận được một số tin nhắn lặt vặt mà cô ấy phàn nàn về cuộc sống, dù rằng những câu trả lời của Lý Ngạn Hạo thường rất thẳng thắn. Trong thời gian này, hai người trò chuyện thường xuyên hơn một chút, đều xoay quanh những chuyện nhỏ của gia đình.

Chu Hà có thể thoải mái xem điện thoại của anh , cho nên Chu Hà đương nhiên nhìn thấy, đây là cô tự mình ghim lên đầu khung chat.

Có lẽ trong suy nghĩ của cô gái này, cô ấy chỉ là không mở miệng nói về Lý Ngạn Hạo, nhưng nghiễm nhiên chính là anh thuộc về cô, chỉ cần cô ấy mở miệng, giữa họ có thể tạo nên một câu chuyện cổ tích tốt đẹp.

Kết quả lại bị Chu Hà cướp mất tình yêu, trong lòng ít nhiều cũng có chút địch ý, hôm nay nhìn thấy…cảm giác mối nguy lập tức được giải tỏa.

Không có anh cô thật sự chỉ là một người bình thường. Bởi vì sợ lạnh nên cô mặc một chiếc áo hoodie màu đen không có bất kì nhãn hiệu gì, mái tóc dài ngang lưng được thắt thành bím nhỏ, ngồi nghiêm chỉnh trên sofa.

Chu Hà xem như không thấy lười biếng dời tầm mắt, dựa lưng vào ghế sofa, ngẩng đầu nhìn cách trang trí lộng lẫy trên trần phòng khách, chiếc đèn pha lê cực lớn và phức tạp cũng rất là khoa trương.

Như này cũng thật chán đi.

Lúc này điện thoại di động trên bàn rung lên, tin nhắn lần này có chút thú vị, Chu Hà tươi cười xem với vẻ thích thú.