Chương 12: Quan tâm

Chờ khi Lôi Mông về đến nhà, Du Thanh cũng không có ngây ngốc hỏi đối phương đã từng có bao nhiêu người yêu cũ, kia đều là chuyện quá khứ. Tương lai mới là quan trọng nhất, nếu Lôi Mông về sau có người khác, cậu có thể bỏ của chạy lấy người.

Lôi Mông nhìn thấy Du Thanh đối với hắn khách khí, nhưng lại không có nghĩ nhiều. Bằng không, hắn nhất định sẽ cho cậu thấy lòng mình, hắn thật sự không có bạn trai cũ bạn gái cũ lung tung rối loạn, chưa từng xằng bậy, hắn hiện tại vẫn còn thuần khiết.

Du Thanh nghĩ chính là cậu cũng từng có bạn trai cũ, chỉ là không có chân chính làm những hành động thân mật mà thôi. Chỉ đơn giản là nắm tay, thậm chí hôn cũng chưa có.

Có lẽ là bởi vì lúc trước có chút e dè, cũng có lẽ là bởi vì không có thật sự thích, cho nên mới không có làm những cái đó.

"Lúc đầu là muốn cho đầu bếp đến nấu, nhưng trong nhà không có dụng cụ làm bếp thích hợp, cho nên đã ở bên ngoài mua về." Lôi Mông đem vịt nướng trong tay đặt ở trên bàn: "Nếm thử xem hương vị như thế nào."

Lôi Mông còn nhớ rõ thời điểm Du Thanh dùng tên Úc Nhân, Úc Nhân ở trường học rất tiết kiệm, căn bản là không có khả năng thử qua vịt nướng mỹ vị, nhiều lắm chỉ là một ít cơm hộp vịt nướng tiện nghi rẻ hơn. Mặc dù rẻ, nhưng Úc Nhân cũng không đặt thường xuyên, nhưng cậu hẳn là rất thích ăn.

Nếu là không thích, tại sao có thể chi tiền ra mua mặc cho giá so với tiền mua cơm bình thường cao hơn chứ, cũng không chỉ là mua một hai lần.

Du Thanh xác thật rất thích ăn vịt nướng, vịt nướng tương đối thơm, da giòn màu cam vàng, thịt mềm, lớp bột mỏng bao vây lấy thịt vịt nướng, hành, dưa chuột, còn có nước chấm. Nhẹ nhàng mà cắn một ngụm, liền nếm được hương vị cực hảo.

Đương nhiên, Du Thanh trước kia không có khả năng đi mua vịt nướng đắt tiền như vậy, chính là loại bình thường hơn, ví dụ một bữa cơm cậu tiêu mười mấy hai mươi điểm thông dụng, còn nửa con vịt nướng có giá 5-60 điểm thông dụng. Điểm thông dụng của một phần cơm đó tính cả giá gói mang về, nếu là ở trường học ăn cơm, một phần cơm cũng chỉ là năm sáu điểm thông dụng.

Cho nên Úc Nhân cũng không mua nhiều, sau này thay đổi thân phận, đi học, tốt nghiệp, công tác...... Du Thanh cũng mua vịt nướng, số lần cũng không nhiều lắm.

Hàng hóa ở Đế Tinh giá cao, mấy năm nay, nửa con vịt nướng giá cả cũng tăng khoảng mười điểm thông dụng.

Du Thanh luyến tiếc, số lần mua liền ít hơn, cậu vốn dĩ ban đầu muốn tích cóp tiền mua nhà. Hiện giờ, đã gả hào môn, tạm thời không cần nghĩ đến chuyện tiền bạc, tiêu phí cũng là tiêu phí Lôi gia. Chẳng qua cậu thật sự không nghĩ tới sẽ mua thức ăn, thức ăn ở Lôi gia quả thực không tồi, còn có điểm tâm là trái cây, cậu liền rất ít đi ra ngoài.

"Cùng nhau ăn đi." Du Thanh không có trực tiếp ngồi xuống đi, mà là nhìn về phía Lôi Mông, đối phương đem vịt nướng về hẳn là không phải chỉ có phần một người đi?

"Ta tới." Lôi Mông rửa sạch tay, quyết định tự mình bóc bao vịt nướng cho người trong lòng.

Quản gia thấy Lôi Mông cùng phu nhân thân cận như vậy, cũng không có không thức thời mà đi lên phục vụ.

Mấy ngày qua đi, Diệp Hải Sinh không có đi đến cửa nhà Lôi gia, cũng không có ý nghĩ muốn gặp Du Thanh. Diệp Hải Sinh còn không chưa nắm giữ Diệp gia, người Diệp gia không cho phép anh tự do hành động, phái người theo dõi anh, vì vậy Diệp Hải Sinh cũng không có khả năng đến Lôi gia, mà dù anh ta có tìm được đến đó, cũng vào không được Lôi gia.

Diệp Hải Sinh có tài khoản lớn trên nền tảng xã hội Tinh Bác, cũng có tài khoản phụ. Tài khoản phụ được anh dùng để lưu lại những kỉ niệm nhỏ trong mối quan hệ của anh và Úc Nhân, anh năm đó cố ý dùng tài khoản phụ để ghi lại quá khứ, sở dĩ không đăng ở tài khoản chính, là vì không hi vọng bị người khác xem được, không muốn có một số người chỉ trích tình yêu của anh cùng Úc Nhân.

Vào ngày này, Diệp Hải Sinh lại mở tài khoản phụ ra và đăng một bài viết: Khuôn mặt giống nhau như vậy, là em sao?

Tài khoản phụ Diệp Hải Sinh có không phải đặc biệt nhiều người theo dõi, nhưng vẫn là có một ít, những người đó thích nhìn người khác yêu đương. Những người đó đều cảm thấy người đứng sau tài khoản này là một người rất si tình, người mà anh ta từng yêu đắm say đã chia tay, đã vứt bỏ anh ta, nhưng người này vẫn còn ở lại đau khổ chờ đợi.

1L: Kiểm tra gen di truyền đi.

2L: Xác định là không phải chính ngươi nhìn lầm rồi chứ? Đồ ngu ngốc.

3L: Anh không phải độc thân à?

......

NL: Gen là thuộc riêng tư cá nhân công dân, không thể tùy ý kiểm chứng, trừ phi trong tay anh ta có sẵn gen của hai người. PS: Người kia có phải hay không câu được người giàu có?

Không ít người theo dõi đang bàn tán về người yêu cũ của chủ bài viết, nói bạn trai cũ kiếp trước nhất định là cứu vớt vô số hành tinh, mới có thể tìm được bạn trai tốt như chủ bài viết, cố tình lại không biết trân trọng.

Diệp Hải Sinh nhìn đến những người đang bình luận, trả lời bọn họ: Các ngươi không được nói em ấy như vậy.

Nhìn đi, Diệp Hải Sinh thâm tình cỡ nào ở trên mạng.

Mà vị hôn phu nhân ngư của Diệp Hải Sinh cũng không phải là hoàn toàn không biết chuyện này, chỉ là yên lặng mà nhìn, thỉnh thoảng dùng tài khoản phụ để lại bình luận, còn cho người để lại thêm bình luận giống vậy, chính là muốn cho Diệp Hải Sinh hết hi vọng.

Vị hôn phu nhân ngư Diệp Hải Sinh tên là Tần Miên, giới tính thông tin công dân của Tần Miên là một cái nhân ngư tự nhiên. Nhưng thực tế thì không, cậu không phải nhân ngư tự nhiên, mà là nhân ngư cải tạo, khi cậu sắp được mười tuổi đã bị gia tộc kéo đi làm giải phẫu cải tạo nhân ngư. Trước khi cậu mười tuổi, Tần gia cũng không để cậu xuất hiện trước mặt mọi người, chỉ nói thân thể cậu nhu nhược, sợ cậu bị thương.

Người bên ngoài đều cho rằng Tần gia coi Tần Miên như bảo bối, thập phần cưng chiều Tần Miên.

Tần gia xác thật sủng Tần Miên, nhưng cũng là sau khi Tần Miên giải phẫu cải tạo nhân ngư thành công. Tần gia rất cần nhân ngư để liên hôn, muốn càng tiến xa một bước.

Nhưng cố tình Tần gia cùng Diệp gia mấy năm gần đây tuy đã đính hôn, nhưng không chỉ phát triển không tốt, mà còn bị suy yếu không ít.

Tần gia cũng không chú ý đến nhưng vấn đề đó, chỉ nghĩ làm cách nào để Tần Miên sớm ngày gả đến Diệp gia.

"Uổng công ngươi là nhân ngư, mà ngay cả lòng của một nam nhân cũng không nắm được."

"Uổng phí như vậy nhiều tài nguyên trong nhà."

"Nếu là đổi thành ta, đã sớm sinh con rồi."

Tần Miên cũng không ít lần nghe được những mỹ nhân ngư khác trào phúng cậu, vậy thì sao, cậu nhất định có thể thuận lợi mà gả cho Diệp Hải Sinh, chẳng qua Diệp Hải Sinh còn cần một chút thời gian mà thôi.

Không cần phải khần trương như vậy, cậu không cần nóng vội mà ăn tàu hũ nóng.

Nếu là cậu sốt ruột, thúc ép Diệp Hải Sinh, Diệp Hải Sinh chỉ càng không cao hứng.

Tần Miên cần phải làm là từng chút một mà buông lỏng sự phòng bị của Diệp Hải Sinh, không sợ đối phương xử tệ với cậu, mà là làm cho Diệp Hải Sinh sinh ra áy náy, từng chút một chất chồng lên.

"Lôi phu nhân." Tần Miên hơi câu khóe môi, Lôi phu nhân không có khả năng là Úc Nhân, Úc Nhân sớm đã chết.

Tần Miên trong tay có tin tức về Du Thanh, Du Thanh chỉ là một người che giấu thân phận nhân ngư tới từ cái tinh cầu lạc hậu, chuyện này không phải là cậu ta đã thỏa hiệp với cuộc sống hiện thực sao. Du Thanh không phải Úc Nhân, chỉ là vừa khéo lớn lên giống nhau, bằng không, chính là chỉnh dung.

Không thể không nói Úc Nhân kia có một khuôn mặt thật xinh đẹp, lúc trước cũng có không ít người thích Úc Nhân.

Nhưng vậy thì thế nào, Úc Nhân bất quá chỉ là một Omega bình thường, còn là một cô nhi. Không có gia thế không lai lịch, chỉ là bạch liên hoa muốn bò lên trên giường quý tộc mà thôi.

"Ngươi thì thế nào?" Tần Miên nhẹ nhàng mà vuốt ve màn hình, bên trên hiện ra ảnh chụp của Du Thanh.

Thật muốn gϊếŧ chết Lôi phu nhân.

Chính là lôi phu nhân làm sao có thể chết dễ dàng như vậy, Lôi gia là đại quý tộc, siêu cấp đại quý tộc, Tần Miên không thể trêu vào.

Bất quá không có nam nhân nào là không có lén lút, Tần Miên cho rằng Lôi phu nhân, chỉ là một nhân ngư không có địa vị, cũng chỉ là có một cái thân phận chính thất, cậu không muốn nhìn một người có khuôn mặt giống Úc Nhân sống hạnh phúc.

"Tốt hay không đều không quan trọng." Tần Miên cười khẽ: "Chết sớm một chút, sẽ để hài tử gọi người khác ba ba; sống được lâu một chút, liền ngửi được mùi nước hoa trên người chồng đi."

Tần Miên đóng quang não, biểu tình lại trở nên hồn nhiên nhu nhược, nhân ngư vẫn là nên yêu kiều một chút, mới có thể càng khiến người thương tiếc.

Lôi gia, Du Thanh căn bản là không có nghĩ tới việc sẽ dính dáng đến Diệp Hải Sinh, cùng Tần Miên lại có liên hệ, đối với Du Thanh bây giờ, bọn họ không cần phải tiếp xúc nhiều hơn.

Du Thanh tự nhận là chính mình không phải người có tính tình tốt, đã đổi thân phận, liền sẽ không tiếp tục truy cứu chuyện quá khứ, đây đã là nhất khoan dung lớn nhất của cậu.

Dù sao cậu lúc trước cũng không thích Diệp Hải Sinh nhiều như vậy, điều đó chứng tỏ bọn họ có duyên không có phận.

Về phần đuổi gϊếŧ, Du Thanh cho rằng thân phận và địa vị của mình không cao như vậy, rất khó để trở về trả thù, không bằng sống thật tốt. Rùa đen rút đầu thì rùa đen rút đầu, không sợ, chỉ cần an phận sống, tại thời điểm Du Thanh gả cho Lôi Mông, cũng không có suy nghĩ đến Diệp gia, cậu thật sự không thèm để ý Diệp Hải Sinh.

Nếu là Du Thanh đã thay đổi thân phận còn muốn đi tìm Diệp Hải Sinh gây phiền toái, Lôi Mông sẽ nghĩ như thế nào?

Không ai sẽ chịu đựng mà tha thứ cho việc nửa kia của mình vẫn còn tâm tâm niệm niệm người cũ, dù cho Du Thanh không đi tìm Diệp Hải Sinh, cũng không chứng tỏ bản thân đã tha thứ.

Nếu là người Diệp gia tìm đến trước mặt, Du Thanh cậu nhất định sẽ hung hăng mà làm lơ bọn họ, đánh vào mặt bọn họ.

"Ngày mai có rảnh không?" Lôi Mông đi đến hoa viên, vừa vặn nhìn thấy Du Thanh tưới nước cho hoa, lấy bình phun trống rỗng từ tay đối phương.

"Không có việc gì." Du Thanh hiện tại không có đi tìm việc làm, nhiều lắm chính là ở trên mạng xem dược thảo, đặt hàng một ít.

"Vậy đi gặp bằng hữu của ta đi." Lôi Mông là muốn cất giấu người trong lòng, nhưng lại phải để những người quen của hắn nhận người: "Tổ phụ của ta bọn họ đi khắp nơi du lịch, không ở Đế Tinh, bọn họ đã biết chúng ta kết hôn, tạm thời không lại đây, không muốn quấy rầy chúng ta ở chung. Chờ thời điểm chúng ta tổ chức hôn lễ, bọn họ nhất định xuất hiện."

Lôi Mông cũng không muốn người nhà trở về, hắn cùng người trong lòng tình cảm cũng không thật sự sâu sắc, nếu là nhiều người đến như vậy, lỡ như phát sinh mâu thuẫn, thì phải giải quyết như thế nào?

Người với người chỉ cần ở chung, khó tránh khỏi sẽ có mâu thuẫn.

Không phải nói ai đúng ai sai, ai đứng về phía ai, mấu chốt là có thể hay không giải quyết mâu thuẫn, cũng không thể là tùy tiện nói.

"Không sao cả." Du Thanh không phải là không muốn gặp mặt, chỉ nghĩ có phải hay không những người đó không chấp nhận cậu.

Tán thành hay không tán thành, này cũng không cần biết, cậu cùng Lôi Mông xứng có độ xứng đôi cao, Du Thanh nghĩ rằng những người đó hy vọng Lôi Mông có thể nhanh chóng có hài tử, chỉ cần cậu có thể sinh hài tử cho hắn, ít nhất ở bên ngoài đều sẽ không bạc đãi cậu.

Nếu người Lôi gia vừa gặp đã tặng cho cậu sắc mặt không tốt, là chuyện không thể, Lôi gia nếu như ngu ngốc như vậy, làm sao có thể đem Lôi gia phát triển tốt đến như vậy.

Cho nên Du Thanh không có lo lắng, quý tộc đối nhân ngư luôn có độ khoan dung rất cao. Ai, cái này làm cho Du Thanh nhớ lại chính mình lúc còn là một Omega bình thường như thế nào, có loại cảm giác bị phân biệt đối xử.

Bất quá chuyện phân biệt đối xử này cũng không tính là gì, nhân ngư thưa thớt, cơ thể còn đặc biệt nhược, thậm chí thọ mệnh còn không dài. Nhẫn nhịn đi, đừng cùng một con cá yếu đuối so sánh.

"Tùy ngươi an bài." Du Thanh trả lời.

"......" Lôi Mông thấy thần sắc người trong lòng nhàn nhạt, không khỏi tự hỏi chính mình có phải hay không không có mị lực? Đối phương rốt cuộc có để ý hắn không?