Chương 2

Đại hán cách hắn rất gần, chỉ cách hắn chừng nửa nắm tay, người đó khó hiểu nghiêng đầu nhìn hắn một cái, vươn tay nắm lấy cổ áo hắn nhấc lên.

Đúng vậy, một tay là có thể nhấc được bổng hắn lên.

Các đường nét trên khuôn mặt của Tịch Mạc bị méo mó, là một người đàn ông có lòng tự trọng, có tính cách và suy nghĩ chín chắn, hắn cảm thấy tôn nghiêm của mình bị thử thách tính kiên nhẫn và nhân cách của mình bị vũ nhục.

Đại hán kia ngửi hắn một cái, lẩm bẩm nói: "Mấy con bọ mù này sao lại bắt được một cái á thư vô dụng yếu đuối này, sợ là còn chưa tới phi thuyền đã chết, thật là xui xẻo a!"

Tịch Mạc: Ngươi mới đen đủi! Cả nhà của ngươi đều kêu đen đủi!

Tục ngữ có câu, người biết điều đương nhiên là trang tuấn kiệt, dù trong lòng có bao nhiêu bất mãn, Tịch Mạc đều nuốt xuống, bị khiêng đến một căn phòng sạch sẽ, ném vào trong.

"Tự mình tắm rửa sạch sẽ, gặp mặt lão đại nhớ chiếu cố hầu hạ cho thật tốt, nếu không ta đem ngươi ném ra ngoài tinh không phế vật!"

Người đàn ông nói xong, dường như chắc chắn rằng Tịch Mạc không có khả năng trốn thoát, liền mở cửa bước ra ngoài, để lại hắn ngồi dưới đất một mình, ôm lấy cái mông đau nhức, trong lòng thầm mắng, chờ ông đây công thành danh toại, nhất định phải đá đít hắn ta vài phát cho hả giận!

Vừa rồi người đàn ông nói để hắn phục vụ lão đại của bọn họ, Tịch Mạc bước vào phòng tắm và nhìn vào gương, nhìn khuôn mặt đẹp trai của mình trong gương, hắn đột nhiên có một linh cảm xấu.

Hầu hạ... đó không phải là kiểu hầu hạ phục vụ gì gì đó sao?

"Mẹ kiếp, đây là nơi quái quỷ nào vậy?"

Lời vừa nói ra, Tịch Mạc ngơ ngác nhìn chằm chằm trong gương, đồng tử co rút, vẻ mặt kinh ngạc chậm rãi tách ra, thậm chí dần dần sâu lại, hắn đột nhiên lui về phía sau vài bước, không thể tin được che miệng lại, ánh mắt như có như không đầy vẻ bất ngờ và kinh sợ.

Tại sao hắn lại phát ra âm thanh như vậy?

Như không tin vào sự thật, Tịch Mạc lại nói thêm một câu, giọng nói mềm mại đáng yêu giống như vừa rồi của nam nhân vang lên trong phòng tắm, trái tim Tịch Mạc rơi xuống đáy thung lũng, bị bao phủ bởi một tầng tro tàn.

Những người bên ngoài đã lâu không nghe thấy tiếng nước chảy từ bên trong nên sốt ruột gõ cửa và hét lên: "Nếu không muốn bị đánh thì nhanh lên đi!"

Tịch Mạc rùng mình một cái, vội vàng bật thiết bị nước tắm lên, vốn tưởng rằng đầu vòi hoa sen phải mất một lúc mới biến thành nước nóng, nhưng hóa ra vừa mở ra đã có nước nóng, Tịch Mạc tẩy rửa vừa lo lắng, trong lòng suy nghĩ phải làm sao mới có thể tránh được lần "hầu hạ" này.

Aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa

Tịch Mạc cáu kỉnh lau bọt nước trên đầu, tuy rằng kiếp trước hắn là một cẩu độc thân độc thân mấy năm, nhưng hắn cũng là thuần khiết đồng tính luyến ái, chuyện lên giường hắn cũng không phải là không biết, nhưng mấu chốt là hắn không thích nằm dưới, người có thể được gọi là lão đại của một bang lưu manh như vậy khẳng định là một người cường tráng dũng mãnh và đầy bản lĩnh, một cái tát là có thể đem hắn đánh thành bánh bao nhân thịt, hắn lên giường của người ta, đừng nói thao người, ngay cả nằm xuống cũng không nhất định còn sống.

Cái này được gọi là gì trên TV?

Một công cụ để giải tỏa ham muốn của một người - cấm luyến.

Tiếng nước trong phòng tắm ngừng lại, Tịch Mạc nhìn thấy trên giường có một bộ quần áo, cỡ hắn có thể mặc, chắc là có người cố ý đặt ở đây, hắn lắc đầu nhìn ngó rồi thở dài một hơi, không phải mấy loại quần áo kia, quá tốt.