Chương 11

…Sau đó đi đi lại lại vài vòng, nhẹ nhàng ôm bé con nép trong l*иg ngực to lớn của mình.Nhìn bé con ngoan ngoãn không khóc nữa anh lại thơm một cái lên má cậu. sau đó nhìn Niệm Ninh đang ngồi trên giường với con gái nói:

""Em có muốn đi pha sữa bột với tôi không?"" Niệm Ninh gật đầu sau đó ngồi dậy, ôm con gái lên ra ngoài theo anh. Hai người xuống phòng bếp, bây giờ đã hơn bảy giờ tối. Trên dưới người làm ở Nhạc gia đã được Nhạc phu nhân bắt về nhà để lại không gian cho đôi bạn trẻ từ từ phát triển.

Phòng bếp rộng rãi, nội thất vô cùng sang trọng và sạch sẽ, ở ngay bàn ăn có hai chiếc ghế nhỏ cho trẻ em, khi ngồi vào sẽ có đai an toàn thắt lại để bé con không rơi xuống. Anh đặt con trai xuống ghế sau đó Niệm Ninh cũng đặt con gái xuống theo.

Nhưng cả hai đứa đều khóc lóc ầm ĩ không chịu ngồi. Muốn được bế cơ, thế là Niệm Ninh lại bế con trai lên, Nhạc Cận Ninh bế con gái. Cả hai ngồi ở phòng bếp nhìn nhau sau đó bật cười thành tiếng.

""Để tôi bế con cho, anh đi pha sữa đi.""

""Không được, bế hai đứa nặng lắm em cứ bế con đi tôi lo được.""

Nhạc Cận Ninh ôm bé con đi đến chỗ pha sữa, sau đó một tay ôm con một tay thuần thục chuẩn bị xong hai bình sữa. Anh đến gần Niệm Ninh ngồi xuống, đưa một bình sữa cho cô.

Hai bé con phình má uống sữa vô cùng ngoan ngoãn, sau khi uống xong còn khẽ nấc lên mấy cái.

Nhìn ra ngoài cửa sổ thấy trời đã tối, Nhạc Cận Ninh hỏi cô:

""Em có muốn ngủ lại cùng hai bảo bảo không?""

Niệm Ninh thoáng do dự nhưng rất nhanh lại gật đầu. Cô muốn ngủ cùng hai bảo bảo! Nhạc Cận Ninh cười thỏa mãn.