Chương 56

Đợi cho Cam Đường xa xăm tỉnh lại, mở mắt ra chỉ thấy đầu trang trí hoa lệ tinh xảo, dưới thân cảm giác ràng lay động, tiếng xe ngựa lộc cộc truyền vào trong tai, đầu óc dần dần ý thức được, nàng biết, mình vẫn ở bên trong xe ngựa.



Đưa tay vỗ vỗ đầu, đầu óc vẫn hỗn loạn, lúc lâu mới nhìn quanh bốn phía, nàng nằm thẳng người nhuyễn tháp, tháp là gấm mềm mại, xúc tua mềm nhẵn lành lạnh, đắp người cũng là tơ lụa mềm mại, thêu hoa văn tinh xảo, khắp nơi đều biểu ra lộng lẫy đẹp đẽ quý giá, càng cần phải nội thất toa xe, tháp mềm, bàn trà, nước sơn, lư hương mọi thứ đều đủ, cái nào cũng hoa lệ, ràng cùng xe ngựa khi trước bất đồng.



Này... Đây là ở đâu? Cam Đường nhất thời tỉnh mộng, xảy ra chuyện gì, nàng làm sao có thể vô duyên vô cớ mê man đây, khi nào thay xe ngựa cũng biết, hơn nữa, vì sao lại thay ngựa xe? Đại Lang, Nhị Lang, Tam Lang, Lang lão cha bọn họ đều đâu rồi? Còn có xe ngựa muốn hướng nào?



Mấy vấn đề này lập tức tuôn vào trong não Cam Đường, làm cho đầu óc của nàng căng đau, hơn nửa ngày mới thoáng bớt choáng váng, chậm rãi chống đỡ ngồi dậy, nàng muốn xuống khỏi nhuyễn tháp, đẩy mành nhìn tình huống bên ngoài.



Hai chân Cam Đường vừa rơi xuống đất, màn xe liền mở ra, người ngồi ở càng xe thấy nàng tỉnh, liền đứng dậy đến, Cam Đường giương mắt nhìn nữ hài tử, chỉ thấy ước chừng mười bốn mười lăm tuổi, đầu kết đôi kế, cúi mi thuận mắt lên hành lễ, giống như nha hoàn, nhưng thân hạnh sắc quần áo rất cao quý, nếu là nha hoàn, cũng là nha hoàn cao quý.



" nương, người tỉnh, ngủ đường, chắc bụng cũng đói rồi, muốn nô tỳ đem đồ ăn lại đây ?." Lời này ra, liền thể thân thế của nàng ta, là nha hoàn.



Bất quá Cam Đường cũng nghiên cứu nha hoàn này, nàng ta nhắc tới, chỉ cảm thấy đói bụng cực kỳ, lỗ lỗ vui mừng kêu lên, ngượng ngùng che bụng, : "Vậy làm phiền ngươi."



Tiểu nha hoàn chút hoang mang, phúc thân, cười : " nương khách khí, người có thể gọi nô tỳ Viện Nhi, nô tỳ là chuyên môn hầu hạ nương, có chuyện gì cứ việc phân phó nô tỳ làm."



"Nga." Cam Đường có chút phản ứng hơi quá, như thế nào qua chiều tà, chính mình lại có đãi ngộ của thiên kim tiểu thư, làm cho nàng cảm giác như ở trong mộng.



Viện Nhi gọn gàng ra, Cam Đường nghe thấy nàng ta phân phó xa phu câu, xe ngựa liền chậm rãi ngừng lại, hồi lâu có động tĩnh, phỏng chừng đợi Viện Nhi đem cơm lại đây.



Cam Đường thừa dịp có người, liền giày thêu dưới nhuyễn tháp, tay chân bước đến bên cạnh mành, đẩy ra góc nhìn xung quanh ra bên ngoài, cũng chỉ có thể nhìn thấy bóng dáng xa phu, nàng liền vươn nửa cái đầu, hướng bốn phía nhìn lại.



Từ xuống dưới nhìn vài lần, Cam Đường liền thất vọng, bốn phía xe ngựa cái gì cũng có, chỉ có thể nhìn thấy đường dài nối thẳng hướng xa xa, hai ven đường bên cạnh chỉ có đồi núi, trừ bỏ cây cối núi non trùng điệp phập phồng trước mắt, liền có cái khác, cảnh trí tuy đẹp, nhưng nhìn ra nơi này là chỗ nào, chỉ có thể dùng ba chữ khái quát “ở đường.”



Tuy nhìn ra địa phương nào, nhưng nàng lại thấy phía trước xe ngựa, còn có mấy xe ngựa khác nữa, hẳn là giống nhau, đều tinh xảo hoa lệ, hơn nữa riêng ở đó, sở hữu xe ngựa bốn phía, tất cả đều có thị vệ thân cẩm bào bảo hộ, cưỡi tuấn mã tinh tráng, thắt lưng đeo trường đao, đám mặt nghiêm túc, cùng đám thị vệ xuất hôm ở lang quân gia là , xem ra, nàng vẫn ở trong đội ngũ của Quan Thống lĩnh.



Cam Đường lập tức nghĩ, như vậy Đại Lang, Nhị Lang, Tam Lang còn có Lang lão cha có thể ở trong xe ngựa phía trước hay ? Nghĩ tới khả năng này, nàng có chút kích động, toàn bộ thân mình chui ra, còn chưa nhảy xuống xe ngựa, thị vệ liền rút đao chỉ thẳng, doạ nàng quay trở về.



Lùi về xe ngựa, Cam Đường lập tức buông mành, vù vù hít thở, hồi lâu mới bình ổn nhịp tim bị hoảng sợ, ôm ngực ngồi trở lại nhuyễn tháp.



Mông vừa dính nhuyễn tháp, mành liền xốc lên, Viện Nhi cầm khay vào, đem khay đặt ở bàn trà, đôi tay đem bàn trà chuyển đến trước người Cam Đường, cười : " nương, đến ăn trước chút điểm tâm lấp bụng, chờ đến trấn , có thể ăn món nóng hầm hập."



Cam Đường nhìn bàn trà, bốn chồng điểm tâm, nàng cũng biết món gì, nhìn đẹp như vậy, liền cảm thấy hương vị ngọt ngào, nàng cũng đói cực kỳ, liền cần rụt rè, dù sao nàng cũng có ý tứ, cầm mấy khối điểm tâm cho từng cái vào lấp đầy miệng.



Ưm, ngoài dự liệu, hương vị tất cả đều ngọt ngào mềm nhẵn, rất là mỹ vị, phỏng chừng là thành trấn lớn trước mới có thể mua được, dù sao bọn họ ở trấn kia cho tới bây giờ cũng chưa gặp điểm tâm như vậy bao giờ.



Lúc Cam Đường ăn như hổ đói, Viện Nhi xách ấm trà sứ men xanh bàn trà, giúp nàng rót ly trà, đưa lên, Cam Đường ăn điểm tâm có chút miệng khô, liền khách khí nhận chén trà, đưa lên ngửi, mùi hoa, hẳn là trà hoa.



Uống trà hoa, ăn điểm tâm, bụng Cam Đường cũng no no, ăn uống no đủ liền động não, Cam Đường ngồi ở nhuyễn tháp chuyện cùng Viện Nhi, câu được câu , muốn biết chút tin tức từ nàng, đâu biết rằng, tiểu nha đầu rất giảo hoạt, nhìn qua tri vô bất ngôn, kỳ lại rất biết giấu giếm, chuyện thỏa đáng, làm cho người ta tìm ra sai lầm.



Đây là nha hoàn nhất đẳng , nội tâm Cam Đường khỏi chặc lưỡi, tiểu nha hoàn, có thể nhìn ra ý nàng, sau này nàng đối mặt cái khác, phỏng chừng tất cả dễ ứng phó với người khác.



Cam Đường cũng nhìn ra, thể moi được gì từ Viện Nhi, bởi vậy hàn huyên hồi liền nghỉ ngơi, nếu hỏi được, liền bớt chút sức, xem ra trước mắt, tạm thời có người đối nàng bất lợi, hơn nữa còn cung cấp đồ ăn, dù sao tình trước mắt nàng cũng thể khống chế, muốn biết nhiều cũng uổng công, bằng trước hưởng thụ mấy ngày, gọi là sáng nay có rượu sáng nay say, ngày mai sầu đến ngày mai ưu sầu.



Nghĩ thông suốt, Cam Đường liền buông xuống bụng tâm tư, an tâm làm tổ trong xe ngựa vượt qua lộ trình, mấy ngày nay, trừ bỏ thể nhìn thấy Đại Lang, Nhị Lang, Tam Lang còn có Lang lão cha, làm cho nàng có chút lo lắng, còn lại mọi chuyện rất thảnh thơi.



Cam Đường thảnh thơi vượt qua mười mấy ngày đêm, rốt cục hôm nay đội xe ngựa tạm dừng, bọn họ đến mục đích.



Dọc theo đường , Cam Đường có cảm giác, xe ngựa vào chỗ phồn hoa, thanh huyên náo dứt bên tai, xe ngựa đường thẳng, cũng có ngừng, điểm ấy làm cho Cam Đường an tâm, xe ngựa thông suốt ở phố xá sầm uất, có thể thấy được là mỗi người nhìn thấy đều tự giác né tránh, từ điểm đó có thể suy đoán ra thân phận đội ngũ tất nhiên tôn quý.



Lúc nội tâm Cam Đường thầm cân nhắc, xe ngựa xuyên qua phố xá sầm uất, dần dần đến nơi yên tĩnh, bốn phía chỉ có tiếng vó ngựa bánh xe, nghe thấy thanh khác, hồi như vậy, xe ngựa ngừng lại.



Ngay sau đó liền truyền đến thanh hùng hậu, cửa gỗ mở ra tiếng động trầm trọng, xe ngựa tiếp tục lay động tiếp, xa xăm về phía trước, được hồi thấy dừng lại, lúc này, mành xe ngựa vén lên, Viện Nhi ngồi ở càng xe quay lại, tiến lên hành lễ : " nương, chúng ta đến, để nô tỳ đỡ người xuống xe."



Đến? Cam Đường ngốc hồi, chậm rãi đứng dậy, để Viện Nhi đỡ dậy, ra xe ngựa. Cam Đường nhìn chung quanh, xe ngựa ngừng trước cánh cửa điêu khắc hoa văn, hai bên đều là tường đen, đứng phía trước bậc thang là hai nha hoàn và bà lão, vừa nhìn thấy Cam Đường liền lên, cùng nhau hành lễ: "Gặp qua nương."



Cam Đường cảm thấy kinh ngạc, nhìn bộ dáng, nàng giống như vào nhà cửa lớn, điều này làm cho nàng càng thêm ngờ vực, đám người kia hư hư thực thực dùng mê hương, dọc theo đường lại thần thần bí bí, phong kín, cho bọn họ gặp ai, lại đưa bọn họ tới cửa lớn phú quý như vậy? Cũng quá quỷ dị .



Lúc Cam Đường ngờ vực, đám người vây quanh nàng đưa vàocửa chính, qua hành lang bảy rẽ tám ngoặt hồi lâu, xuyên qua cửa tròn, đem nàng vào chỗ trong sân .



Trong sân phồn hoa như gấm, hồ sen bập bềnh, sân rất khác biệt, Cam Đường cảm thấy mình lạc vào hoa viên lộng lẫy, hơi giật mình lại được người ta dắt thẳng vào trong phòng.



Trong phòng mấy cửa sổ rành rành, khắp nơi thanh lịch, bên trong còn đốt hương thơm, là gian thiên kim khuê các, Cam Đường ở chỗ sâu bên trong, thản nhiên dâng lên cảm giác mê muội, giống như vào phim truyền hình cổ trang, rất chân , tuy rằng nàng là người xuyên qua tới, nhưng lại là lần đầu tiên có cảm giác hư ảo như vậy.



" nương, đường đến đây người cũng mệt mỏi rồi, bằng nô tỳ hầu hạ người tắm rửa, trước nghỉ tạm lúc, đợi tới cơm chiều, lại gọi người ăn cơm." Viện Nhi vẫn theo phía sau Cam Đường, vào phòng, liền mở miệng .



Nàng nên nằm xuống nghỉ tạm phen, cũng cẩn thận suy nghĩ chuyện này, đến bây giờ, tình trở nên càng ngày càng kỳ quái, quả thực làm cho người ta hiểu.



"Ừm, vậy được rồi." Cam Đường đáp ứng tiếng, lập tức vài nha hoàn liền lên, thay quần áo, lấy nước, ai làm việc người lấy, chút cũng thấy loạn, hiển nhiên là hầu hạ người quen.



phen tẩy rửa xong, Cam Đường bị các nàng hầu hạ tới giường, có thể là giường cao gối mềm, rất hưởng thụ, nàng nằm trong màn gấm giường, lại chút cũng buồn ngủ, nhắm mắt chợp mắt, trong đầu lại lộn xộn, bởi vì nàng nghĩ ra Quan Thống lĩnh làm như vậy có mục đích gì? Nội tâm cảm giác duy nhất điều là, chuyện này giống như liên quan đến Tam Lang, nếu Quan Thống lĩnh theo tìm Tam Lang, hơn nữa vừa nhìn thấy Tam Lang, liền chuốc thuốc mê mọi người, ràng là đạt được mục đích mới có thể như thế.



Bọn họ vì sao phải tìm Tam Lang? Tam Lang có gì đặc biệt? Còn có Đại Lang, Nhị Lang, Lang lão cha bọn họ có liên quan ? chuỗi vấn đề quấn quanh trong não nàng, nhất thời tìm ra đáp án, biến đầu óc nàng thành lộn xộn, biết tiếp theo nên làm cái gì bây giờ.



Cam Đường nằm ở giường miên man suy nghĩ, lại bất tri bất giác mơ hồ ngủ, đến khi bị nha hoàn gọi tỉnh, ngoài cửa sổ lộ vào ánh sáng ảm đạm rất nhiều, chạng vạng rồi.



Bọn nha hoàn lại hầu hạ nàng mặc quần áo rửa mặt chải đầu, đem tóc nàng búi cao, cẩm y la quần, đầu đội châu ngọc, bôi lớp mỏng son phấn, nhìn vào gương đồng, Cam Đường cảm thấy chính mình tựa như thay đổi thành người khác, nha đầu ở nông thôn biến hóa nhanh chóng, thành thiếu phụ danh môn, bộ nhà cao cửa rộng thế gia chi phái.



đợi Cam Đường từ khϊếp sợ bình tĩnh lại, bọn nha hoàn dìu nàng ra ngoài, xuyên qua cửa tròn, vẫn vòng quanh hành lang gấp khúc ra ngoài, hồi lâu mới đến chỗ sân lớn hơn nữa, vào trong sân , đường đến chính đường.



Ngoài chính đường cũng có nha hoàn chờ trước, nhìn thấy Cam Đường, liền hành lễ, cũng có nha hoàn nghiêng người dắt bọn họ vào, xuyên qua chính đường, vào phòng, ngoài phòng cũng có nha hoàn hành lễ, nha hoàn vén rèm trúc, lui qua bên mời Cam Đường vào.



Cam Đường vào, vừa nhấc đầu liền ngây ngẩn cả người, trong phòng bàn tròn lớn, Đại Lang, Nhị Lang, Lang lão cha tất cả đều ngồi ngay ngắn ở kia, những người có mặt đều ngồi nghiêm chỉnh, còn đều thay đổi gấm vóc bào phục, nếu bọn họ quay đầu lại nhìn nàng, ánh mắt đầu tiên là nhận ra bọn họ.



Mà Đại Lang, Nhị Lang từ bên này nhìn nàng, hai mắt sáng ngời, chỉ cảm thấy thần hồn điên đảo, trong mắt hai người chỉ nhìn đến nữ tử thướt tha trước mặt, mấy ngày nay, vẫn lo lắng an nguy của nàng, bọn họ quả thực là biết vị gì, ngủ cũng bất an, cuối cùng gặp được người làm bọn họ nhớ thương, lại là vẻ như vậy, khỏi làm trái tim áy náy nhảy lên.