Chương 41: Cửu Vĩ Thiên Hồ, dị chủng thượng cổ

Lý Niệm Phàm đào đất một lúc, đột nhiên nghĩ tới cái gì, hô: "Tiểu Bạch, Đại Hắc, tới giúp ta một tay!"

"Chủ nhân tôn kính, ta đã tới." Tiểu Bạch từ trong viện chạy ra.

"Gâu gâu gâu." Đại Hắc cũng nghe theo lời kêu gọi, phe phẩy cái đuôi chạy tới.

Lý Niệm Phàm hài lòng gật đầu.

Sút nữa thì quên mất, trong nhà có hai sức lao động miễn phí, như vậy hiệu suất sẽ cao hơn.

Lạc Hoàng đưa tới rất nhiều linh dược, hơn nữa hiển nhiên là đã trải qua sàng chọn tỉ mỉ, mỗi một loại linh dược đều không giống nhau, bề ngoài đều không tệ, một khi trồng ở nơi này là có thể xem là một cái vườn linh dược cỡ nhỏ.

Tiếp theo, Lý Niệm Phàm sắp xếp mười sáu bồn hoa để trồng dùng để trồng linh dược tiên thảo mào Lâm Thanh Vân đưa tới, nơi trưng bày tất cả đã được hắn an bài xong, đảm bảo rằng mọi người sẽ bị thu hút ngay khi họ bước vào hậu viện.

Mấu chốt nhất chính là hạt giống đặc biệt kia.

Lý Niệm Phàm cân nhắc thật lâu, cuối cùng quyết định trồng ở bên cạnh hồ nước.

Đất đai nơi này phì nhiêu, gần đó còn không trồng các thực vật khác, nguồn nước cũng đầy đủ, xem như là nơi tốt nhất của hậu viện.

Sau đó chính mình lại chăm sóc cẩn thận một chút, không tin là nó sẽ không nảy mầm!

Thời gian ba ngày cứ thong thả mà qua.

Cuộc sống của Lý Niệm Phàm ngày càng thoải mái hơn, mỗi ngày hắn đều trồng hoa, chơi cờ và trò chuyện với nữ tử, đám người Bạch Vô Trần còn thi thoảng đưa mình chút đặc sản thịt rừng, cuộc sống này có lẽ chính là cuộc sống đơn giản mà mọi người ở kiếp trước mong muốn có được nhất.

Tuy nhiên, chuyện yêu quái hóa hình ở bên ngoài vẫn còn chưa kết thúc, ngược lại là truyền đi xôn xao.

Hơn nữa có tin tức truyền ra, hóa hình lần này chính là Cửu Vĩ Thiên Hồ!

Lập tức, người chạy tới tham gia náo nhiệt ngày càng nhiều.

Cửu Vĩ Thiên Hồ, đây chính là dị chủng thượng cổ, có thể nói khắp toàn thân từ trên xuống dưới đều là bảo bối, huyết mạch rất cao, vượt qua yêu quái bình thường!

Hồ ly bình thường muốn tiến hóa thành Cửu Vĩ Thiên Hồ so với phàm nhân thành tiên còn muốn khó khăn hơn!

Khoảng thời gian mấy ngàn năm, tin tức liên quan tới Cửu Vĩ Thiên Hồ càng ngày càng ít, rất nhiều người đều cho rằng Cửu Vĩ Thiên Hồ đã biến mất ở cái thế giới này, không nghĩ ra lần này thế mà lại có tin tức Cửu Vĩ Thiên Hồ truyền ra lần nữa.

Nghe đồn, chỉ cần uống một chút máu của Cửu Vĩ Thiên Hồ là có thể tẩy tinh phạt tủy rút đi phàm thai, chỉ cần tu hành ở bên cạnh Cửu Vĩ Thiên Hồ là có thể nghe được tiếng của đại đạo.

Ai bảo Cửu Vĩ Thiên Hồ được thiên đạo chiếu cố đây?

Nếu như là Cửu Vĩ Thiên Hồ, rất nhiều người có thể sẽ bỏ đi suy nghĩ bắt giữ, bởi vì thực lực Cửu Vĩ Thiên Hồ không thua gì đại lão Độ Kiếp, tồn tại gần với tiên nhân.

Nhưng là ... Cửu Vĩ Thiên Hồ này còn hóa hình!

Này không khác gì một bảo tàng vô giá, mà lại là vật vô chủ, ai tìm được trước thì chính là của người đó.

Cơ duyên to lớn đang ở trước mắt.

Người tu tiên sao có thể không điên cuồng?

Trên bầu trời của Càn Long tiên triều, thi thoảng sẽ có ánh sáng bay lượn mà qua, tu sĩ hơi có chút tu vi thì đều sẽ dò xét ở xung quanh đỉnh núi.

Nếu như không phải đám người Bạch Vô Trần cố ý che lấp đi, cuộc sống thoải mái của Lý Niệm Phàm chẳng mấy chốc sẽ bị phá.

Áp lực lớn nhất là thuộc về Lạc Hoàng, vì việc này, hắn vội tới cảm giác ngủ cũng chẳng ngon.

"Nếu như có tên nào không có mắt lao về chỗ cao nhân, cao nhân tức giận rời đi vậy thì Càn Long tiên triều ta sẽ tổn thất rất lớn!" Lạc Hoàng lo lắng.

Đúng lúc này, trên bầu trời vốn là vạn dặm không có mây, đột nhiên xuất hiện một cái phi thuyền rất lớn.

Phi thuyền che khuất bầu trời, xung quanh có đám mây vờn quanh, hào quang vạn trượng, làm rung động khắp nơi.

Ban đầu người tu tiên bay ở gần đều thi nhau bị ánh sáng chiếu cho không nhìn thấy cái gì, tay chân luống cuống thu hồi độn quang, hạ xuống mặt đất, không dám đi ngang hàng với phi thuyền.

"Đây là phi thuyền của Lâm Tiên đạo cung!"

"Cửu Vĩ Thiên Hồ còn dẫn cả người của Lâm Tiên đạo cung tới? Bọn họ tới, những người khác không còn hy vọng."

"Mau nhìn ở đằng trước phi thuyền kia, đây là tiên nữ giáng trần sao?"

"Tê ... tu sĩ Nguyên Anh?!"

Mặt mũi vô số tu sĩ đều tràn đầy vẻ kính nể và khϊếp sợ mà nhìn vào thiếu nữ kia.

Lạc Hoàng giật mình trong lòng, làm sao mà ngay cả người của Lâm Tiên đạo cung cũng tới?

Hắn không dám thất lễ, vội vàng mang theo Lạc Thi Vũ đi ra Càn Long tiên triều, một mặt cung kính chờ ở cổng.

Phi thuyền dừng lại, thiếu nữ kia như tiên nữ trên chín tầng trời, thân thể phủ một lớp sương mỏng, khuôn mặt lạnh lùng cao ngạo, trong đôi mắt đẹp hiện ra vẻ đơn giản và khiêm tốn, giống như là một ao nước trong vắt vậy.

Lạc Hoàng tiến lên đằng trước nghênh đón, mở miệng nói: "Càn Long tiên triều hoan nghênh Tần cô nương tới."

Trong lòng hắn hơi khổ sở, không hổ là Thánh nữ của Lâm Tiên đạo cung, tuổi còn nhỏ thế mà đã tu luyện tới Nguyên Anh kỳ, hoàn toàn đủ để khai tông lập phái ở Càn Long tiên triều.

Lâm Tiên đạo cung sở dĩ dám tự xưng là Lâm Tiên, đây không phải tự đại, mà là bởi vì bọn họ cách tiên nhân thật chỉ cách xa một bước, có thể nói là một trong những thế lực đỉnh cấp ở thế giới tu tiên này.

Lạc Thi Vũ đi theo bên cạnh Lạc Hoàng, hành lễ nói: "Thi Vũ bái kiến Mạn Vân tỷ tỷ."

Tần Mạn Vân mỉm cười với Lạc Thi Vũ, hơi kinh ngạc nói ra: "Một đoạn thời gian không gặp, Thi Vũ muội muội thế mà đột phá tới Trúc Cơ hậu kỳ, quả nhiên là thiên tài."

Nàng ta là giật mình thực sự, Càn Long tiên triều ở vào nơi cằn cỗi của thế giới tu tiên, Lạc Thi Vũ còn trẻ như vậy, tuổi trẻ có thể đạt tới Trúc Cơ hậu kỳ ở chỗ này thì trong tương lai tiền đồ không thể đông đếm trước được, nàng cũng có chút muốn cho Lạc Thi Vũ gia nhập Lâm Tiên đạo cung.

Lạc Thi Vũ cười không nói.

Chỉ có chính nàng biết, mọi thứ này đều là bởi vì Lý Niệm Phàm.

Ở cùng một chỗ với loại cao nhân này lâu thì xem như một con lợn đoán chừng cũng có thể trở thành tiên.

Tuy nhiên, loại bí mật to lớn này nàng ta chắc chắn sẽ không nói.

Lạc Hoàng mang theo Tần Mạn Vân tiến vào Càn Long tiên triều, lấy lễ nghi cao nhất để mà tiếp đãi, cũng để Chung Tú đi pha trà.

Sau khi tới đại sảnh rồi ngồi xuống, Lạc Hoàng mở miệng nói: "Không biết Tần cô nương tới đây là có chuyện gì?"

Tần Mạn Vân cười nói: "Nghĩ thôi thì Lạc Hoàng cũng đoán được mà, ta chính là vì Cửu Vĩ Thiên Hồ mà tới!"

Lạc Hoàng thầm cười khổ, quả là như vậy.

Sức dụ hoặc của Cửu Vĩ Thiên Hồ thực sự là quá lớn.

Ở lúc hắn biết yêu quái hóa hình là Cửu Vĩ Thiên Hồ thì cũng giật nảy cả mình, sau đó cũng bình thường trở lại, yêu quái có thể lọt vào pháp nhãn của Lý công tử đương nhiên sẽ không phải là thứ bình thường, nếu như chỉ là yêu quái bình thường thì Lý công tử chắc chắn sẽ không ra tay cứu.

Chỉ là ... Lâm Tiên đạo cung thế mà cũng đánh chủ ý tới Cửu Vĩ Thiên Hồ, loại hành vi này theo Lạc Hoàng thì hoàn toàn chính muốn chạy đi tìm chết.

Hắn có lòng muốn nhắc nhở, nhưng lại không muốn bại lộ sự tồn tại của Lý Niệm Phàm, ai, khó làm a.

Lạc Hoàng chỉ có thể khuyên nhủ khéo léo: "Cửu Vĩ Thiên Hồ đã ngàn năm chưa từng xuất hiện, lần này đột nhiên truyền ra, nói không chừng chỉ là lời đồn, không thể tin."

"Ta nghe ngóng được truyền ra tin tức này chính là Ngân Nguyệt Yêu Hoàng, hẳn không phải là giả." Tần Mạn Vân lắc đầu, sau đó nghi hoặc nhìn vào Lạc Hoàng, "Lạc Hoàng chẳng lẽ không cân nhắc tới chuyện đi tìm Cửu Vĩ Thiên Hồ sao?"

"y ... có, ta đã phái người đi tìm khắp nơi để thử thời vận rồi." Lạc Hoàng vội vàng nói.

Đồng thời, hắn thầm mắng to, hóa ra là Ngân Nguyệt Yêu Hoàng giở trò quỷ, cái tên này chỉ sợ còn không biết là nó đang đắc tội tồn tại như thế nào, chắc chắn cách cái chết không còn xa!

Hắn không thể không nghĩ tới hai con Yêu Vương xuất hiện ở trước cửa của Lý Niệm Phàm, hai gia hỏa kia hẳn là Ngân Nguyệt Yêu Hoàng phái đi qua a, trực tiếp bị người thư sinh kia biến về nguyên hình một cách tùy tiện, hiện tại tám thành đã hóa thành phân và nướ© ŧıểυ.

Tuy nhiên có thể trở thành phân và nướ© ŧıểυ của cao nhân thì cũng xem như là một lần tạo hóa của bọn chúng.