Người Vô Hình (Invisible)

6.84/10 trên tổng số 55 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Edit/ Dịch: Hắc Tường Vy Thể loại:có thể gọi là bẻ thẳng thành cong
Xem Thêm

Hắn không phải là người tốt.

Cá tính thô bạo, gặp người nói lời không hợp liền ra tay tàn nhẫn, tuy không mất mạng nhưng thương tích thì không cần bàn đến. Hơn nữa hắn còn đặc biệt thích làm cùng nam nhân, không phải mấy loại thiếu gia công tử bạch bạch nhược nhược, mà phải là những người dáng dấp cùng hắn không sai biệt lắm, tốt nhất vẫn là thẳng nam.

Hắn chính là hưởng thụ cảm giác thẳng nam bị đặt dưới thân mình tận tình thao lộng, bị chà đạp đến kêu cha gọi mẹ.

Hắn vận khí tốt, ông trời thực sự vì hắn mà tạo ra hai cái đạo cụ, đối với giấc mộng này của hắn như hổ mọc thêm cánh, giúp cho mọi việc đều thuận lợi.

Lâm Chuẩn cũng không sợ vạn nhất ngày nào đó hắn phải đền tội, dù sao chính mình cũng được thao thích, cùng lắm liền bồi bằng cái lạn mệnh này đi, xét cho cùng hắn vẫn lời nhiều hơn mất.

Hắn nhìn chằm chằm vào người thanh niên cường tráng, vai rộng eo ong mông gọn cùng đôi chân thon dài. Tóc ngắn gọn gàng, khuôn mặt anh tuấn dương cương nhất định rất được nữ sinh yêu thích, ánh mắt trong veo lại hiện lên ý chí kiên định.

Thanh niên có lẽ thích hoạt động thể thao, làn da lộ ra ngoài đều là màu mạch nha khỏe khoắn, lớp quần áo không che giấu được cơ bắp rắn chắc, chỉ cần nhìn qua đã biết từng bó cơ bên dưới có bao nhiêu năng lượng.

Lâm Chuẩn nhịn không được liếʍ đôi môi khô khốc.

Quần dài thể dục bao lấy cặp mông của thanh niên, tròn đến mức muốn đi đến hung hăng xát niết.

Eo cùng mông này, bộ dáng vặn vẹo làm kỹ nữ đứng lên nhất định thích.

Lâm Chuẩn cũng không ủy khuất mình, thích là làm liền tay, cho nên hắn lập tức quyết định chọn người này là con mồi. Lần trước miễn cưỡng ăn một người bình thường không rèn luyện, hắn còn không phát tiệt đủ, căn phía dưới kia cơ hồ nghẹn đến phát hoảng.

Lúc này đã là xe bus chuyến cuối cùng, chạy ra hướng ngoại thành, lộ tuyến hoang vu ít hành khách, chính là địa điểm tốt nhất để xuống tay.

Hắn chậm rãi cúi sát vào con mồi đang chăm chú chơi di động, tay lấy ra hai bảo bối độc nhất của hắn.

Nhậm Cảnh Dương đột nhiên ngửi được một mùi hương ngọt lịm, nhịn không được ngẩng đầu nhìn bốn phía. Trên xe bus cũ nát chỉ có vài người, ai cũng ngồi tại chỗ tự làm việc riêng của mình, tựa hồ không ngửi được hương thơm kì quái này.

Cậu cũng không nghĩ quá nhiều, tiếp tục chơi trò chơi trên di động.

Bất chợt cảm giác mông mình bị ai đó sờ một chút, cậu lại ngẩng đầu lên, bên cạnh không hề có người.

Sẽ không gặp quỷ đi? Là thanh niên thời đại mới, Nhậm Cảnh Dương không tin mấy chuyện quái lực loạn thần gì đó. Chắc là do mình quá nhạy cảm rồi.

Nhưng ngay khi cậu vừa cúi đầu xuống, ngón tay mới chạm vào bàn phím, cậu đã thật sự cảm giác được mông mình bị tay người chạm vào, không phải loại vô ý đυ.ng chạm mà rõ ràng là sỗ sàng xoa nắn. Cậu thậm chí còn mãnh liệt cảm nhận được hai bàn tay dùng lực bóp chặt, khiến hai phiến mông bị chen cùng một chỗ.

Nhậm Cảnh Dương cứng người, nhìn bốn phía phát hiện không có một tia khác thường, đành phải cầm di động rời khỏi nơi không biết cái gì đang quấy rối mình. Nhưng cậu nhấc chân lên thì bàn tay đang đùa bỡn mông làm càn thò đến phía trước, xoa nắn đũng quần.

Hơn nữa Nhậm Cảnh Dương lúc này cũng phát hiện thân thể có gì đó không thích hợp, chỉ mới bị chạm vào một chút mà dương cụ của cậu đã đứng lên, đũng quần phồng thành chóp núi nhỏ.

Bàn tay kia như có như không niết trảo qua, loại động tác thô bạo lại có thể khiến thân thể cậu nóng lên, lửa nóng nhanh chóng thiêu đốt từ trên xuống dưới. Trong hậu môn bắt đầu ngứa ngáy kì dị, cậu không khỏi căng thẳng ép chặt mông, thầm muốn tiêu tan loại cảm giác không quen thuộc này.

Nhậm Cảnh Dương cúi đầu, ý đồ dùng trò chơi mình thích nhất để phân tâm.

"Mông ngứa sao? Tiểu tao hóa." Đúng lúc này, bên tai Nhậm Cảnh Dương đột nhiên truyền đến thanh âm nam tính, cùng với đó kẽ mông bị thứ gì hung hăng sát qua.

Cậu kinh hoàng nhìn trái phải, nhưng trên xe bus vẫn như trước ngoại trừ ngọn đèn hôn ám, cái gì cũng không có.

Sau đó cách lớp áo, đầṳ ѵú cũng bị bóp nhéo, vặn vẹo quay quanh.

Vốn hắn là phải cảm thấy đau đớn nhưng hai đầṳ ѵú bị đùa bỡn cứng lên lại mang lại cho Nhậm Cảnh Dương kɧoáı ©ảʍ tê dại, hô hấp không khỏi nặng nhọc.

"Chân tao." Hừ một tiếng, thanh âm kia tràn ngập ý đồ nhục nhã Nhậm Cảnh Dương.

Thanh âm ngay gần bên tai, Nhậm Cảnh Dương thậm chí còn cảm nhận được nhiệt khí người nọ nóng hầm hập phả lên làn da cậu. Nhưng trên cửa kính phản chiếu lại chỉ có bóng cậu mặt mũi đỏ ứng, qua lớp áo vẫn có thể tinh tường thấy đầṳ ѵú nổi lên.

Chỉ có một mình cậu.

Nhậm Cảnh Dương cảm giác đại não bị thiếu dưỡng khí mà choáng váng.

Có cái gì đó tiến nhập vào trong qυầи ɭóŧ, hung hăng lộng khởi nhục hành, ngón tay xoay tròn kí©h thí©ɧ qυყ đầυ, không ngừng đem bao bì ở mặt trên kéo xuống rồi đẩy đi. Rất nhanh, đỉnh liền chảy ra mật nước trắng mịn.

Di động trong tay Nhậm Cảnh Dương run rẩy, cuối cùng cậu đành tùy tiện nhét vào túi, miễn cho cầm không được rơi xuống.

Thân thể giống như không phải của chính mình, cậu cố gắng duy trì tỉnh táo nơi đáy mắt nhưng mông bắt đầu có tiết tấu lay động, hướng tay người nọ mà đong đưa.

"Ngô... Ân..." Nhậm Cảnh Dương liều mạng chịu đựng kɧoáı ©ảʍ có điều vẫn không thể khống chế được mà hừ nhẹ.

Người nọ chỉ đùa bỡn tính khí không thỏa mãn, một tay còn lại cũng chen vào quần, ngón tay như có như không cọ xát kẽ mông, đâm thẳng vào nhục huyệt bên trong trừu động.

May mắn hôm nay Nhậm Cảnh Dương mặc quần thể dục tương đối rộng rãi nên cả hai tay đều trong quần hoạt động cũng không làm quần rơi xuống.

Thời điểm ngón tay đâm vào Nhậm Cảnh Dương thiếu chút nữa kêu to, cảm giác đau đớn nháy mắt đều bị kɧoáı ©ảʍ thay thế. Nhục huyệt tê ngứa tựa hồ vì ngón tay xâm nhập mà thoải mái hơn, ngay sau đó là tê dại kì dị mà cậu chưa từng cảm nhận.

"Tao hóa, cưng chảy nước, thật sự là khiếm người khô." Giọng nam nhân khàn khàn vang lên, tựa hồ muốn cường điệu tính chân thật, còn cố ý trừu cắm ngón tay phát ra tiếng phốc phốc. "Kỳ thật mỗi ngày cưng đều khát vọng có nam nhân làm như vậy với mình đúng không? Hi vọng đại kê của nam nhân hung hăng thao tao huyệt của cưng, đem tϊиɧ ɖϊ©h͙ toàn bộ bắn vào tao huyệt, uy no cái miệng tham ăn này của cưng."

Rõ ràng trên tâm lý còn kháng cự nhưng thân thể lại vì những lời này mà càng thêm mẫn cảm, huyệt khẩu căng đầy bắt đầu co rút từng đợt, cố hút lấy ngón tay như không muốn hắn lui ra ngoài.

"Cắn chặt như vậy không phải là đã bị người khai bao đi? Mẹ nó." Nam nhân nhỏ giọng oán giận, những lời này đối với Nhậm Cảnh Dương quả thực là nhục nhã, cậu liều mạng lắc đầu.

Nhậm Cảnh Dương coi như là học sinh giỏi, phần lớn thời gian đều chăm chú rèn luyện thân thể, cùng bạn gái kết giao cũng rất ít. Cho nên cậu mới chỉ có kinh nghiệm với con gái hai, ba lần, nhục huyệt đằng sau lại từng chưa có người dùng qua.

Cậu không ngờ địa phương dơ bẩn kia bị xâm nhập lại mang đến kɧoáı ©ảʍ cường liệt như vậy, thậm chí so với thủ da^ʍ bình thường còn có cảm giác hơn.

"Ngươi biếи ŧɦái... Dừng tay..." Cậu thở dốc kháng nghị, lập tức nội bích mềm mại bị ngón tay thô bạo khai phá, ngón tay không ngừng ma sát niêm mạc, đau đớn cùng kí©h thí©ɧ hòa cùng một chỗ.

Nhục hành đã trướng đến mức tùy thời có thể phát tiết, mà hai viên cầu bên dưới cũng bị nắm chặt đùa bỡn.

"Nhỏ giọng thôi, cưng muốn người khác nhìn thấy cưng đang bị ta thao sao? Hay là cưng muốn có khán giả? Hoặc là còn muốn tất cả nam nhân ở nơi này thay phiên làm?" Ngón tay nam nhân trong cơ thể Nhậm Cảnh Dương dò tìm điểm mẫn cảm, không chút khách khí dùng ngón tay gãi qua. Bình thường tuyến tiền liệt bị đối đãi thô bạo khẳng định rất đau, nhưng hiện tại Nhậm Cảnh Dương lại thích đến mức không thể đứng thẳng, trực tiếp cúi sấp người ghé lên lưng ghế dựa phía trước.

"A!" Vừa kêu một tiếng Nhậm Cảnh Dương liền biết hỏng rồi, cậu cẩn thận nhìn bốn phía, quá nhiên có người nghe thấy tiếng cậu mà quay đầu nhìn. Cậu cắn răng nhịn xuống, mặt nghẹn đến mức đỏ bừng.

Thêm Bình Luận