Chương 13.1: Tâm loạn

Nghỉ ngơi hai ngày, Tô Mễ mới hoàn toàn tốt lên, mà Thư Tinh Lãng muốn đi công ty làm việc. Sau khi nhậm chức, hóa ra vị trí của anh chỉ là vật trang trí, những việc đưa đến trước mặt anh đều trở nên tầm thường, bởi vì thân phận anh được coi là lễ phép trước đồng nghiệp, nhưng cũng có người đi theo em trai anh đối với anh thể hiện sự trào phúng.

Thư Tinh Lãng mới mặc kệ bọn họ, đơn giản đi làm liền ngây ngốc trong văn phòng rồi dùng máy tính xử lý công việc. Bạn bè anh bởi vì chuyện anh chạy nên đang nổi nóng, bây giờ còn phủi tay ném cho anh rất nhiều việc nói muốn đi nghỉ phép, anh tự biết đuối lý nên nhận hết công việc, giữa trưa còn có thể về nhà cùng Tô Mễ ăn cơm.

Anh ở nhà không có biện pháp tập trung vào công việc, hơn nữa anh vừa khai trai, thường xúc động liền ngay tại chỗ làm Tô Mễ, hai ngày cũng có nhiều lần suýt chút nữa lau súng cướp cò, đều bị anh nhịn xuống.

Bây giờ mỗi buổi sáng Tô Mễ rời giường đều không nhìn thấy Thư Tinh Lãng, tuy rằng trước kia cũng không nhìn thấy, nhưng ít ra anh còn ở nhà, hiện tại chỉ còn một mình, cô đột nhiên thấy không quen có chút cô đơn. Khi cô ốm Thư Tinh Lãng đcặ biệt cưng chiều cô, cô cũng thích dính lấy anh, không có việc gì liền ngẩng đầu có thể tìm thấy bóng dáng anh, thân thể dựa vào anh, cảm giác như anh em sinh đôi.

Hai người ngày thường mặt đối mặt đều không nhịn được nhìn nhau cười, Thư Tinh Lãng càng thường xuyên hôn cô, lúc thì chuồn chuồn nước, hoặc nhiệt tình như lửa. Tô Mễ cảm giác cả người cô đều ngâm trong nước ngọt, cả ngày đều choáng váng.

Nhưng mà làm Tô Mễ có chút để ý chính là bọn họ từ sau lần sinh bệnh đó rốt cuộc cũng không làm nữa, thậm chí chỉ dừng lại ở bước hôn môi. Rõ ràng cô cảm giác được Thư Tinh Lãng cũng rất muốn, nhưng có nhiều lần anh đều lảng sang chuyện khác. Trong lòng Tô Mễ có chút hụt hẫng, nhưng lại không biết mở miệng làm sao.

Sau khi thân thể Tô Mễ tốt lên, mỗi ngày đều rời giường chạy bộ trên máy mười phút. Sau khi ăn trưa với Thư Tinh Lãng, hai người sẽ đi tản bộ, đưa Thư Tinh Lãng đi làm hoặc vào thư phòng làm việc hoặc đi ngủ trưa, buổi tối tám chín giờ liền ngồi trong ngực Thư Tinh Lãng ngủ, sinh hoạt như cũ thư thái nhàn nhã. Ngoại trừ không có quan hệ tìиɧ ɖu͙©!

Hôm nay là thứ sáu, ngày mai Thư Tinh Lãng được nghỉ, buổi tối Tô Mễ làm trong vòng tay Thư Tinh Lãng hồi hộp mong chờ, nhưng anh chỉ đặt lên miệng cô một nụ hôn chúc ngủ ngon rồi nhắm mắt ngủ. To Mễ có chút tức giận không thể giải thích, quay lưng về phía anh, kéo chăn che nửa khuôn mặt, hờn dỗi.

Thư Tinh Lãng đối với chuyện này hoàn toàn không biết gì cả. Anh cảm thấy người trong ngực quay lưng về phía mình sau đó liền mở hai mắt, không hề chớp mắt nhìn chằm chằm sau lưng Tô Mễ. Từ mái tóc dài trên đỉnh đầu đến cái ót đáng yêu, cái cổ duyên dáng. Vài sợi tóc dài kề sát ở trên cổ trắng nõn, còn có sợi tóc chui vào trong áo ngủ rộng.