Trước khi Hoàng Sa kêu Đường Như Tửu, Vương Tang Hoài đã nhìn thấy cô rồi, chỉ là ngại với Hoàng Sa, anh ta không dám đi theo Đường Như Tửu để nói chuyện, lúc này nhìn thấy các cô đi tới, mới có chút gấp không chờ nổi mà nói: “Tiểu Tửu, em cũng ở chỗ này à.”
Đường Như Tửu không đáp, chỉ cười mỉm với anh ta, giống như năm đó khi lần đầu tiên nhìn thấy Vương Tang Hoài.
Vương Tang Hoài nhất thời thất thần, như đang nghĩ đến cái gì, lại tựa hồ bị xúc động, ngơ ngác đi về phía Đường Như Tửu.
“Tang Hoài.” Hoàng Sa hơi thay đổi sắc mặt, không nhẹ không nặng gọi Vương Tang Hoài lại, cô ta duỗi tay ôm cánh tay Vương Tang Hoài, tuyên bố công khai chủ quyền.
Đường Như Tửu kìm nén cơn tức giận, cười nói: “Vừa rồi ở xa xa tôi đã cảm thấy chiếc váy cưới này khá xinh đẹp, hiện tại đến gần mới phát hiện chiếc váy này không phải là chiếc năm đó tôi đã chọn sao?” Dứt lời cô lại rất tự nhiên mà quay đầu nói với nhϊếp ảnh gia, “Tôi nói cho các anh biết nha, không chỉ chiếc váy cưới này là tôi chọn, ông xã của cô ta cũng là tôi chọn đó, cô dâu này của các anh thật là lợi hại đó, không chỉ mặc váy cưới của tôi, còn ngủ với bạn trai của tôi, à không, hiện tại váy cưới là của cô ta, bạn trai cũng trở thành của cô ta.”
“Đường Như Tửu cô đánh rắm!” Sắc mặt Hoàng Sa đại biến, vội vàng túm lấy Đường Như Tửu.
Cô ta nằm mơ cũng không nghĩ đến Đường Như Tửu sẽ làm trò nói những lời này trước mặt người ngoài, dù sao cũng là bạn thân bốn năm, cô ta quá hiểu tính cách Đường Như Tửu, cho nên mới có thể nắm lấy cô chơi lâu như vậy. Đường Như Tửu nhát gan tự ti, da mặt rất mỏng, ở trước mặt người xa lạ cười to cũng không dám, càng sẽ không ở trước mặt người khác bóc ra vết sẹo của mình.
Nhưng những lời này, không chỉ làm Hoàng Sa kinh sợ, đám người nhϊếp ảnh gia, chuyên viên trang điểm bên cạnh cũng đều bị sốc, Vương Tang Hoài coi trọng sĩ diện nhanh chóng biện giải: “Em nói bậy gì đó, các người đừng nghe bà điên này nói bừa.” Nói xong anh ta lại oán giận Hoàng Sa, “Có phải em nhàm chán đến điên rồi không? Đang êm đẹp kêu cô ta tới đây làm cái gì?”
Hoàng Sa cũng có chút hối hận, vừa rồi cô ta chỉ muốn nhục nhã Đường Như Tửu, cũng muốn khoe mẽ trước mặt cô mà thôi, nào biết Đường Như Tửu lại không giống trước đây.
“Chột dạ cái gì? Lúc trước bị tôi bắt gian trên giường chẳng lẽ không phải các người?”
“Câm miệng!” Vương Tang Hoài nhíu mày hét lớn.
Đường Như Tửu thật sâu nhìn anh ta, đau xót tích tụ trong lòng lâu như vậy đột nhiên bắt đầu buông lỏng.
Vương Tang Hoài a, người đàn ông lúc trước cô yêu đến không màng tất cả, trước khi thấy bọn họ chụp ảnh cưới, cô còn từng trong đêm khuya tĩnh lặng trộm nhớ người đàn ông này, tại giờ khắc này, cô dường như cuối cùng đã nhìn ra anh ta là người như thế nào.