Người Tình Tìm Đến Cửa

9.75/10 trên tổng số 4 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Cô sinh ra đường đường là một đại tiểu thư đài các, luôn được mẹ chồng yêu thương nhưng lại không được chồng quan tâm khiến cô cảm thấy vô cùng bất hạnh. Không những thế hắn cò …
Xem Thêm

Cho đến khi hai người rời khỏi bữa tiệc hình ảnh kia lại hiện lên trong đầu Uông Tử Nhân, chồng cô cẩn thận chườm đá cho Lăng Dao.

Uông Tử Nhân tắm rửa sạch sẽ mới cảm thấy đầu óc mình bắt đầu hoạt động. Có lẽ cô không nên suy nghĩ quá nhiều, hôm nay đổi lại nếu cô bị bong gân thì chồng cô cũng sẽ làm như vậy nhỉ?

Sau đó cô phát hiện, bản thân cô không dám khẳng định chồng cô sẽ làm như vậy đối với cô.

Đột nhiên cô cảm thấy rất mệt mỏi.

Đi ra phòng tắm thấy chồng cô không đến thư phòng mà nửa ngồi nửa nằm trên giường, cô kinh hãi. Không phải đêm nay chồng cô muốn chứ? Mặc dù anh rất tập trung vào quyển tạp chí trong tay.

Uông Tử Nhân không nói gì, lặng lẽ lên giường sau đó nằm quay lưng về phía anh. Tuy đây không phải là lần đầu tiên cô theo chồng tham dự tiệc rượu, nhưng không biết vì sao đêm nay cô đặc biệt cảm thấy mệt mỏi.

Cô từ từ nhắm mắt lại, muốn quên đi những hình ảnh đêm nay.

Bỗng phía sau hơi thở nam tính nóng rực quen thuộc tấn công, cô hoảng hốt mở mắt xoay người muốn cự tuyệt đòi hỏi của người đàn ông bên cạnh.

“Chồng à, tối hôm nay em không muốn…… á!”

Cô đang muốn nói lời cự tuyệt thì đã bị lửa nóng của người chồng bá đạo chặn lại thật sâu hôn cô, bàn tay to lớn đã thân nhập vào bên trong áo ngủ nhẹ nhàng vuốt ve bộ ngực mềm mại.

“Á……” Nụ hôn nồng nhiệt khiến cô hít thở không thông, hô hấp của Uông Tử Nhân dần dần trở nên dồn dập, thở gấp không thôi, mà Lục Duy Đình vuốt ve, ngón tay tà ác chơi đùa nụ hoa của cô, sau đó tăng thêm lực đạo nắn bóp khiến cho thân thể cô nhịn không được run rẩy.

Tuy rằng anh không yêu cô nhưng từ khi hai người kết hôn tới nay, anh chưa từng buông tha quyền lợi của người làm chồng, nhưng động tác đòi hỏi của anh hôm nay đặc biệt rất mãnh liệt, là bởi vì mối quan hệ với Lăng Dao sao?

Nụ hôn mạnh mẽ nồng nhiệt chấm dứt, cô thiếu oxy trầm trọng, cả người vô lực nằm xụi lơ trên giường.

Khuôn mặt tuấn tú rất thấp, dường như sắp chạm vào mặt cô, không quen gần sát anh như vậy khiến cô hồi hộp không thôi, hai má vốn đỏ bừng giờ lại càng nóng hơn.

“Em không muốn sao?” Ngón tay thon dài mơn trớn khuôn mặt cô. “Mặt em đỏ thế này, có vẻ như không giống không muốn.”

Lời nói của anh khiến nhiệt độ cơ thể Uông Tử Nhân càng tăng vọt, cô xấu hổ quay mặt đi. Không cần anh nói, cô cũng biết mặt mình giờ đỏ như thế nào, đây còn không phải do anh hôn cô, chạm vào cô mà thành sao! Mỗi khi cô nhìn thấy anh tim cô luôn đập nhanh hơn chứ đừng nói tới những hành động thân mật kiểu này.

Thân hình cao lớn ôm cô vào lòng, hai cơ thể dính sát nhau, Lục Duy Đình vuốt tóc gáy cô ra, tinh tế dịu dàng hôn lên sườn gáy xinh đẹp, bàn tay to vuốt ve cơ thể vợ “Thật sự không muốn sao?”

Cơ thể cô bị chồng cố ý trêu chọc trở nên mẫn cảm không thôi, hơi thở nóng rực của anh phảng phất truyền vào tai cô, nhiệt khí tràn đầy ham muốn như xuyên qua toàn bộ cơ thể cô khiến cô cả người khô nóng khó chịu.

Anh cởi bỏ áo ngủ trên người cô, cô không có cự tuyệt, mặc dù tâm trạng hôm nay không tốt nhưng cô vẫn như trước không thể cự tuyệt ham muốn của anh.

Bởi vì, cô thật sự rất yêu anh.

Khi anh bắt đầu đi vào cơ thể cô, suy nghĩ của cô cũng dần tan rã, giờ phút này cô chỉ cảm thấy kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt do anh mang đến……

Tới lúc cao trào cô vươn tay ôm lấy anh, hy vọng có thể quên đi chuyện tối nay.

Nhưng mà đêm nay cô quên, thì ngày mai sẽ không nhớ ư?

“Aizz!”

Uông Tử Nhân bỏ đi vẻ mặt nghiêm túc, thở dài.

Tiệc rượu đã là chuyện hai tuần trước, vì sao cô còn nghĩ tới chứ? Mấy ngày nay ông xã cũng không khác thường ngày.

Nhớ tới Hiểu Thiến từng nói, đàn ông luôn không quên được mối tình đầu hay bạn gái cũ, chồng cô cũng thế sao? Cho nên ngày đó thấy Lăng Dao bị trẹo chân, anh mới lo lắng lập thức băng chân cho cô ấy?

Cô rất muốn hỏi ông xã chuyện này, nhưng nếu cô có dũng khí để hỏi, thì giờ phút này cũng không phải phiền não vậy rồi! Nghĩ đến đây, cô lại thở dài.

“Này, chị à, gọi người ta ra đây là để nghe chị thở dài à?”

Uông Tử Nhân khi đó mới ngỡ ngàng mình giờ đang ngồi ở tiệm cà phê với em gái Uông Tử Thiên.”Xin lỗi em, Tử Thiên, chị có chút tâm sự”.

“Từ khi mới tới cho tới giờ chị thở dài hơn mười lần rồi, thế mà gọi là chút tâm sự à?Không cần hỏi em cũng biết cái gọi là một chút tâm sự của chị chắc chắn có liên quan tới anh rể rồi”.Hai chị em kém nhau một tuổi, tuy bề ngoài xinh xắn như nhau nhưng cá tính đúng là trống đánh xuôi kèn thổi ngược, không cẩn thận dịu dàng như chị gái, Uông Tử Thiên lại rất ngay thẳng mạnh mẽ.

Cô kinh ngạc, “Sao em biết?”

“Xin chị đấy, thế giới của chị nhỏ như thế, cũng chỉ có một mình anh rể thôi, dùng đầu gối cũng biết tâm sự của chị liên quan tới anh rể rồi”.Tuy chị đã kết hôn nhiều năm rồi, nhưng hai chị em cô khi rảnh vẫn hay gặp nhau, tình cảm cũng rất tốt.”Chị nói đi, có chuyện gì?”

“Này….Chị cũng không biết nói thế nào, thực ra cũng không có gì”.Có lẽ chỉ là cô suy nghĩ nhiều quá thôi.

“Chị, em vẫn nói lại câu nói kia, nếu chị không vui vẻ gì thì rời khỏi anh rể đi!”

Nghe em gái lại bảo mình bỏ chồng, Uông Tử Nhân chỉ có thể cười khổ.Từ khi cô kết hôn đến nay, Tử Thiên không biết đã nói câu này bao nhiều lần.Nhớ lúc trước ba mẹ sắp xếp cho cô đi xem mắt, lúc đó em gái còn đang học đại học, khuyên cô từ chối đám hỏi vì gia nghiệp này, rời nhà đi, làm việc tự nuôi sống mình.

Đừng nói tới chuyện cô chưa từng làm trái ý cha mẹ, sau khi gặp gỡ Duy Đình, cô càng không nghĩ tới hai từ từ chối.Mà em gái khuyên cô bỏ nhà không được, sau khi nó tốt nghiệp đại học xong cũng chuyển ra ngoài, tự kiếm sống, giờ nó đang làm tiểu thuyết gia viết các tiểu thuyết tình yêu.

“Thực ra cũng không có chuyện gì, là chị tự suy nghĩ nhiều quá”.Uông Tử Nhân cười cười.”Còn nữa, chị thực sự chưa từng không vui”.Cô chỉ là có chút tâm sự thôi mà.

“Chị, em biết anh rể đối với chị không tốt, mấy hôm trước báo chí còn đăng tin mập mờ giữa anh ta và bạn gái cũ, đó là thật à?”Thực ra cô cũng không muốn phá hủy hôn nhân của chị mình, nhưng người đàn ông như anh rể, mọi chuyện trong nhà lớn nhỏ đều vất hết cho chị, dù là về nhà chồng hay là nhà mẹ đẻ, lúc nào cũng chỉ mình chị đi, nói thẳng ra thì anh rể không quan tâm chị gì cả, giờ lại còn rùm beng chuyện xấu, đúng là làm cho người ta tức giận.

Cô sở dĩ tức giận như thế cũng là có nguyện nhân, chị và cô khác nhau, từ nhỏ chị luôn là một cô gái nhu thuận, gần gũi trong mắt mọi người, cô thực sự hi vọng chị hạnh phúc.Cho nên mới nói, lúc trước cô khuyên chị rời nhà trốn đi, chị lại không nghe, chị nên gặp một người đàn ông tốt biết yêu mình.

“Tối hôm đó chị cũng ở đấy, Duy Đình chỉ giúp đỡ sơ cứu thôi”.Việc chính cô cũng không xác định được, nhưng cô cũng không muốn là em gái chán ghét chồng mình, càng hiểu lầm anh nhiều hơn.

“Tốt nhất là như chị nói”.Chị lúc nào cũng đối xử với người ta quá hiền lành!Uông Tử Thiên nhìn đồng hồ.”Chị, em không ngồi lâu được, còn phải về công ty”.

“Về công ty?”Uông Tử Nhân hoang mang.

“Em quên nói với chị, giờ em đang làm trong phòng thiết kế ở công ty Lập Hàn, vừa làm vừa học”.Nhắc tới công việc hiện tại của mình, ánh mắt cô sáng hẳn lên.”Vừa rồi em nói với ông chủ là đi mua cà phê, cho nên không thể ngồi lâu, giờ phải về mới được”.

“Em tới phòng thiết kế vừa học vừa làm?”Nghe chuyện em gái vừa học vừa làm, cô thực sự quá kinh ngạc.”Vậy chuyện tiểu thuyết của em thì sao?Không viết sao?”

“Đương nhiên là tiếp tục viết, chị đừng quên em rất thích viết tiểu thuyết”.

Em gái từ nhỏ rất thích đọc tiểu thuyết, rồi trở thành tác gia cũng chính bởi vì muốn tìm nội dung của câu chuyện xưa đó, nhưng mà tìm không được, cho nên tự bắt tay vào viết.”Tử Thiên, vì sao em lại chạy tới đó làm?”

Thêm Bình Luận