An Chí Thành vào văn phòng tổng giám đốc, thấy anh đang thịnh nộ nắm chặt di động, như muốn bóp nát nó luôn.
“Tổng giám đốc, có chuyện gì sao?”Theo giám đốc nhiều năm, lần đầu tiên anh thấy giám đốc giận như thế.
Lúc Duy Đình âm u hơn ngày thường, lửa giận khiến anh không thể nào làm việc nổi nữa, chẳng lẽ cứ thế, con mèo nhỏ đó sẽ không bao giờ về lại bên cạnh anh nữa.
Rốt cục là chuyện gì?Trước kia cho dù Uông Tử Thiên nói gì, Tử Nhân cũng chưa từng trốn anh, chẳng lẽ cô thực sự muốn li hôn sao?
Nghĩ đến cô gái luôn bên cạnh mình, nghe lời mình giờ lại rời đi, bất an trong lòng lại dâng lên.
Phút chốc, thân hình cao lớn đứng lên.”Trợ lí An, tôi ra ngoài chút”.
“Tổng giám đốc, anh định đi đâu?Hội nghị chủ quản thì sao, chủ tịch không ở công ty, nếu anh lại ra ngoài hội nghị làm sao bây giờ?”
Đnags chết, Lục Duy Đình xanh mặt, khuôn mặt cứng ngắc.
“Tổng giám đốc?”
“Hủy bỏ hội nghị”Nói xong Lục Duy Đình đi ra khỏi văn phòng, An CHí Thành ngơ ngẩn đứng tại chỗ, không tin được giám đốc cuồng công việc lại có thể nói hủy hội nghị như thế.
Xem ra tổng giám đốc có việc rất gấp, xảy ra chuyện gì?
Uông Tử Thiên thấy Lục Duy Đình xuất hiện trước công ty, không ngờ rằng hắn còn tìm tới cửa.Sao nào, tới cho cô mắng sao?Vậy cô không cần khách khí nhỉ.
Trước kia cô đã muốn mắng cái tên khiến chị cô khổ sở rồi.
Uông Tử Thiên hùng hùng đi tới, vóc dáng thua người ta một cái đầu, nhưng khí thế thì không hề thua kém.
“Lục Duy ĐÌnh, anh tới đây làm gì?”
“Tử Nhân ở đâu?”anh nhìn qua nhìn lại vào văn phòng nhỏ, không thấy vợ mình ở trong.
“Không phải tôi đã nói sao, tôi giấu chị tôi rồi, anh có tìm cũng không thấy đâu”.
“Uông Tử Thiến!”Anh bị cô ta làm cho tức chết mất.
“Lục Duy Đình, anh kì quái quá đấy, rõ ràng là không coi trọng chị tôi, giờ chị tôi đã quyết định ly hôn với anh, anh sợ mất mặt mũi nên cứ tiếp tục dây dưa sao.Tôi nói cho anh biết, tôi không để chị tôi trở về đâu, cái loại mà luôn luôn để mình chị tôi về nhà mẹ đẻ còn mình thì bề bộn công tác suốt ngày”.
“Việc của chúng tôi sẽ tự mình giải quyết’.Anh thực sự không thể nói chuyện với cô ta được.”Nói cho tôi biết, cô ấy ở đâu?”
“Tôi sẽ không nói cho anh biết chị tôi ở đâu đâu, miễn cho anh lại kéo chị tôi đi, anh cứ mơ tưởng gặp lại chị tôi đi”.
“Uông Tử Thiến!”
“Tôi đứng ngay trước mặt anh đây, không cần kêu lớn thế”.Cho dù phải liều mình với hắn cô cũng phải bảo vệ chị.”Lục Duy Đình, anh buông tay đi, anh không thể trở về với chị tôi đâu”.
“Tôi không buông tay, cả đời cũng không buông”.Rống lên xong, Lục Duy Đình quay người rời đi
Tương Lập Hàn bước lên phía trước.Nhúng tay vào chuyện nhà người ta thì không tốt, nhưng ở trước cửa lớn tiếng như thế, họ không muốn nghe cũng không được.
“uông Tử Thiên, tôi thấy Lục Duy Đình không giống như cô nói”.Theo miêu tả của cô, anh rể cô là một tên đàn ông hư hỏng vô lương tâm, nhưng nghe họ nói chuyện, lại nhìn thái độ của Lục Duy Đình, hình như không như cô nói.
Thực sự không cần, thì sao có thể tìm tới đây?Chịu đựng Uông Tử Thiên châm chọc khıêυ khí©h, nếu là anh, cứ việc chỉnh cái cô nhóc tùy hứng này cho nhanh cho rồi.
“Lập Hàn, đó là bởi vì anh không biết hắn, cho nến mới nói thế”.
“Cô thực sự hiểu anh rể cô sao?”
Uông Tử Thiên nhất thời im lặng.”Tóm lại anh ta không cần chị em”.
“Nếu hắn không cần, vì sao lại bỏ cả công việc mà tới đây tìm chị em?”
“Việc này…. là vì hắn bị chị em bỏ, nên sợ xấu mặt thôi mà”.
“Tổng giám đốc tập đoàn Sáng Tiên có tiền lại tuấn tú, đàn ông như thế muốn phụ nữ nào chẳng được, nếu không cần, hắn sẽ không tới tìm tận cửa”.
“Tương Lập Hàn, sao anh cứ thay Lục Duy Đình nói thế?”Uông Tử Thiên đột nhiên kêu to, “Chẳng lẽ anh về phe anh rể trước của em sao?Trách không được chuyện em nói với anh, anh cứ từ chối, hóa ra là thế”.
Bốp!Anh không khách khí đánh vào đầu ai đó: “Cô rốt cuộc nghĩ cái bậy bạ gì thế hả?Giờ tôi đang nói chuyện chị cô và anh rể, sao lại chuyển thành chuyện tôi và cô rồi!’
“ĐÓ là vì anh vẫn từ chố em, giờ em mới biết, hóa ra anh thích anh rể em.
“Uông Tử Thiên, không phải như em nói!”
“Nếu muốn chứng minh anh không phải đồng tính luyến ái thì qua lại với em đi”.
Anh đúng là bị cô đánh bại rồi!”Đầu tôi còn chưa ngốc, sao có thể qua lại với đứa quái quỷ như em?Hơn nữa, em mà giống con gái sao”.
“Em sẽ cho anh thấy em là con gái”.
Uông Tử Nhiên đưa tay ra, nhanh chóng cởϊ áσ trên người, Tương Lập Hàn hoảng quá, vội ngăn cản cô không để cô tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ, hóa ra cô còn mặc một áo không tay bên trong nữa.
“Tử Nhân cô làm cái gì thế hả.Cởϊ áσ quần mình để chứng minh, sao còn mặc áo trong làm gì?”Giọng có chút mất mát.
Cô cũng kinh ngạc.”Hóa ra buổi sáng em chưa cởϊ áσ ngủ, mặc đồ đi làm rồi đi luôn, hèn gì em thấy hôm nay thật nóng”.
Đồng nghiệp nghe cô nói cười ha hả, Uông Tử Thiên cũng cười ngây ngô.
Rõ ràng cô và bạn tốt với tổng giám đốc Lã Duẫn Hàm, gia thế tốt, nhưng nhìn cái dạng này, sao có thể giống thiên kim hào môn chứ!
Mà anh vừa rồi còn sợ cô tiếp tục chứng minh, xem ra đầu anh đầu toàn bã đậu rồi.
Ba ngày sau.
Uông Tử Nhân trở về Đài Bắc, tới chỗ em gái lấy lại di động.
“Có người gọi cho chị sao?”
“Không có”. Cô đã xóa lịch sử rồi.
“Thật sao?”Xem ra Duy Đình vẫn bận rộn như trước.
“Chị à, chị thấy không tốt sao?”
Uông Tử Nhân cười cười.”Ừ, vẫn nên giải quyết chuyện chị và anh rể em, chị sẽ đi tìm luật sư”.Có lẽ anh cũng không có thời gian tìm luật sư đâu, nhưng cô tìm cũng được, đến lúc đó anh chỉ cần tới kí tên thôi
Một ngày nào đó, hai người sẽ xa nhau, níu kéo hay không cũng không còn ý nghĩa.
“Chị, em hi vọng chị có thể nhanh chóng tìm được người yêu thương chị”.
Cô không trả lời.Đời ngày, cô không biết mình còn có thể yêu người đàn ông khác hay không…
Trong lòng không buồn được, nhưng cô vẫn sẽ bắt đầu cuộc sống mới.
Lục Duy Đình nhận được điện thoại của luật sư Uông Tử Nhân ủy nhiệm, anh tức giận từ chối thẳng thừng.
Sau đó lập tức gọi cho phòng làm việc của Lập Hàn tìm Uông Tử Thiên, cuối cùng cũng có người nhận máy, lại là giọng của cô.
“Xin chào, tôi là Uông Tử Nhân”.
“Em thực sự muốn ly hôn với anh sao?”
“Duy Đình?”
“TRả lời anh!”
“….Dạ”.Uông Tử Nhân cúi đầu trả lời.
“Em ở công ty chờ anh, giờ anh qua tìm em ngay”.
“Duy Đình..”.Định nói anh đừng sang tìm cô, nhưng đầu dây đã tắt máy.
“Chị, là anh rể trước sao?”uông Tử Thiên vừa lúc đến lấy đồ đi tới bên cạnh cô.
“Ừ”.
“Anh ta muốn cái gì?”
“Xem ra luật sư mới gọi điện thoại cho anh ấy, giờ anh ấy định sang đây tìm chị”.Vừa nghe Duy Đình muốn tới tìm mình, tâm trạng cô lại cuống lên.
“Luc Duy Đình rốt cuộc muốn làm gì, sao lại cứ gọi cho chị chứ?Sao chứ, anh ta mà tới em nhất định đuổi đi”.Uông Tử Thiên nói.
Uông Tử Nhân kinh ngạc.”Tử Thiên, lúc chị đi công tác Duy Đình gọi cho chị sao?”
Nói dối bị lộ, cô ho khụ khụ.”Vâng, anh ta gọi nhiều lần nhưng bị em mắng, sau đó có tới chỗ trọ tìm chị, cuối cùng còn chạy tới công ty, em đuổi về, muốn hắn dẹp lòng đi”.
Nghe em gái nói, Uông Tử Nhân càng đau lòng hơn.
Cô biết em gái nhất định sẽ không nói cho anh nghe gì hay ho, nhưng anh sao cứ gọi tới, để bị mắng chứ?Anh thậm chí còn tới nhà trọ, công ty tìm cô, rồi còn bị đuổi đi, rốt cuộc vì sao lại tìm cô?”
Cô nhóe lời chủ nhiệm Trương lần trước đã nói, cho dù muốn lu hôn, cũng nên nói cho rõ, vậy cô có phải cũng nên nói với anh chuyện Lăng Dao không?