Chương 57: Bị anh hiểu lầm
Bảo mẫu vừa đi, tôi ngồi bệt xuống giường, thống khổ vùi dầu vào giữa hai chân, hai tay bối rối dứt tóc. Làm sao bây giờ? Đêm nay Hoa Thần sẽ đến. Nếu những vệt hôn ngân trải rộng khắp người tôi bị Hoa Thần phát hiện ra thì chết là cái chắc.
Trong đầu càng lúc càng hỗn loạn, không biết làm như vậy là đúng hay sai. Tôi cóthể để anh nhìn thấy được nhưng vết hôn kia, sau đó chấm dứt quan hệ với tôi, nhưng mà bây giờ mới được nửa năm, trong hợp đồng viết một năm sáu mươi vạn, tiền kia đã trả hết viện phí cho mẹ ở bệnh viện rồi, tôi thực không thể kiếm ra được nhiều tiền như vậy để trả cho anh.
Nhưng mà những dấu hôn ngân trên người tôi phải làm thế nào mới che giấu được? Sao cuộc đời của tôi lại gặp nhiều khó khăn đến vậy? Diễn trò ở Mộ Phong đã đủ mệt mỏi rồi, chẳng lẽ tôi không thể có một vài ngày bình yên sao?
Ngâm mình một lúc lâu trong bồn tắm, nhưng mà những vệt hôn trên người vẫn không biến mất hết được, tôi với cái áo ngủ bên cạnh mặc vào người, chỉ cần đèn bật lên, Hoa Thần sẽ nhìn thấy, đột nhiên có ý nghĩ muốn đập vỡ cái đèn này luôn cho xong chuyện.
Bật đèn thật mạnh, sau đó lại tắt một cái thật mạnh, thử đi thử lại gần hai mươi lần mà một chút phản ứng cũng không có, không biết là do chất lượng cái đèn này tốt quá hay là do phương pháp của tôi vô dụng. Hận không thể đập nát nó cho xong, mắt thấy đã hơn chín giờ, nếu cái đèn này không hỏng thì tôi quả thực không còn cách nào khác. (=> về sau không nên mua đèn quá xịn nha chị )
Tắt đèn, trong phòng một mảnh tối đen. Suy sụp ngồi dưới mặt đất, hiện tại tôi không thể chấm dứt quan hệ với Hoa Thần được. Nhưng mà việc tôi qua lại với Tử Kiềm Hoa Thần còn không cho phép, huống chi Hạ Mộc Lạo và tôi đã phát sinh cái quan hệ kia.
Không biết qua bao lâu, nghe được một tiếng “ Hoa tiên sinh”, tôi đột nhiên đứng dậy, bật đèn thật mạnh, chỉ thấy ánh đèn vừa sáng liền vụt tắt.
Ông trời, ông cuối cùng cũng giúp tôi một lần. Dựa vào cảm giác bò lên giường. Cửa bị mở ra, thân ảnh cao ngất của Hoa Thần xuất hiện ở cửa, bởi vì bị bóng đen che khuất, cho nên tôi không nhìn rõ vẻ mặt của anh.
“ Tại sao không bật đèn?” Trong giọng nói không lấy một chút cảm tình, tôi hoàn toàn không thể nghe ra cảm xúc .
Ở trong tình huống không biết là anh đang giận hay đang vui, dè dặt nói một câu:” Đèn bị hỏng rồi.”
“ Sao không tìm thợ tới sửa?”
Nếu đêm nay thợ điện mà đến sửa, tôi không chết mới là lạ:” Lúc nãy mới hỏng, mai sẽ đi tìm thợ.”
“ Tôi hy vọng ngày mai không phải mò mẫm trong bóng tối nữa.” Chờ hắn tắm xong đã qua nửa giờ.
Giây phút anh đóng cửa phòng ngủ lại, giây phút anh đi tới bên giường, trong lòng càng lúc càng nhảy mạnh, không thua gì đêm đầu tiên.
May mắn là anh không phát hiện ra cái gì.
Mây mưa qua đi, hai người nằm ở trên giường, im lặng không nói .
Nhịp tim còn chưa hồi phục lại bình thường, bởi vì trước kia, sau khi triền miên xong, thời gian anh ở lại trên giường luôn không quá năm phút, hiện tại hẳn đã hơn nửa giờ, một chút ý tứ rời đi cũng không có, khiến tôi cảm thấy bất an.
Dè dặt hỏi một câu:” Hoa tiên sinh, đêm nay anh ngủ ở đây sao?”
Anh hứng thú hỏi lại;” Sao thế? Muốn tôi ngủ ở đây à?”
Tôi thực không biết phải nói gì, nếu anh qua đêm ở đây thì sẽ có rất nhiều rắc rối:” Em không có ý này, em nghĩ anh còn bề bộn nhiều việc.”
Anh nghiêng mình, cả người đè lên tôi:” Đúng là đồ ngốc, nửa đêm rồi tôi còn vội cái gì nữa đây?”
Ngoan ngoãn tựa vào trong l*иg ngực anh, im lặng không lên tiếng, tôi sợ nếu mình nói sai cái gì, anh sẽ không bao giờ qua đêm ở đây nữa.
Trầm mặc hồi lâu, anh mới thản nhiên hỏi:” Cô cố ý đặt hộp bαo ©αo sυ ở tủ đầu giường đúng không? Cô nghĩ rằng nếu tôi và Tô Ngưng chia tay thì cô sẽ có cơ hội gả cho tôi?