Chương 17

Vẫn là váy hai dây, vải vóc phía trước được xếp rất cầu kỳ, khéo léo che đi khuôn ngực phẳng lì, chỉ để lộ ra một chút làn da trắng ngần và hai xương quai xanh thẳng tắp, nhưng phần sau lại xẻ gần đến tận xương cụt, hơi xẻ tà. Nhìn thoáng qua có thể thấy xương sống lõm xuống, nhìn không sót chút nào, còn mang theo mồ hôi vừa rồi khiêu vũ đọng lại, dưới ánh trăng chậm rãi theo xương bướm từ từ nhỏ xuống.

"Quân các?" Alpha trẻ tuổi quay lại nở một nụ cười dịu dàng, chiếc váy đỏ rực của anh nhẹ nhàng bay bổng.

Đợi khi Cố Quân Các phản ứng lại, thì một bàn tay đã đặt lên trên vai anh, Ngu Hoài cầm lấy bàn tay bị trói bằng máy ghi nhịp tim của người đàn ông và để hắn vịn vào eo mình.

"Giúp tôi che lại, đừng để bọn họ nhìn thấy."

Ngu Hoài ngượng ngùng cười cười, thân hình của anh còn đang ở giữa thanh niên và thiếu niên, tay chân anh thon dài, thân thể mềm dẻo, sống lưng thoạt nhìn còn có chút đơn bạc. Nhưng Cố Quân Các biết khi nó phát lực sẽ có sức mạnh đáng sợ như thế nào, nó giống như một sợi dây cung chứa đầy năng lượng. Ngu Hoài kéo khoảng cách xa hơn một chút, váy đỏ đung đưa, trên đùi thấp thoáng bóng đen - Anh còn đeo vòng ở chân.

Với tư thế thân mật này, Ngu Hoài từ từ bắt đầu khiêu vũ.

Mặc dù Cố Quân Các đều không mấy quan tâm với tất cả các môn nghệ thuật nhưng điều đó không có nghĩa là hắn không biết gì về nó, từ thời thơ ấu hắn đã quen thuộc với những điệu nhảy truyền thống của gia đình họ Cố. Chỉ là hắn chưa từng xem Ngu Hoài khiêu vũ, nhìn anh khiêu vũ rất tùy ý, động tác cũng không tính là quá khó, nhưng không hiểu sao nó lại... Có gì đó rất gợi cảm.

Kiểu giống như là đang rúc vào trong vòng tay của một người đàn ông và quay lại để quyến rũ người đó vậy.

Ngu Hoài xoay eo, một bên vai dây buộc lỏng lẻo, yên lặng rơi xuống. Anh ngước cổ lên, như thể đang nhìn Cố Quân Các, hay chỉ tình cờ nhìn chằm chằm vào yết hầu đang nhô ra trên cổ nam sinh.

"Cậu cũng không cười một chút sao?"

Khóe mắt Ngu Hoài cong lên, anh có một đôi mắt bị các bạn cùng lớp gọi đùa là "Ánh mắt nhìn chó cũng thâm tình", lúc này, anh nhìn Cố Quân Các với tình cảm chân thành: "Cậu mỉm cười một tiếng, tôi sẽ tiếp tục nhảy nữa."

Đó có vẻ là một lời hứa rất chân thành, nhưng lại giống như chỉ thuận miệng nhắc tới: "Được rồi ... Sau này tôi sẽ chỉ khiêu vũ cho cậu nhìn."

"..."

Yết hầu của Cố Quân Các cuộn lên xuống hai lần, với tốc độ rất chậm.

Giây tiếp theo, đột nhiên Ngu Hoài ngửi thấy mùi pheromone của người bạn tri kỷ toả ra.

——!

Mùi khói thuốc súng kèm theo mùi rỉ sét xộc thẳng vào mặt anh, bên tai anh đột nhiên vang lên tiếng ù ù, pheromone của Cố Quân Các mạnh đến mức gần như có máu. Vào lúc đó, Ngu Hoài hoàn toàn không thể thở được, hai mắt anh tối sầm, lập tức quỳ xuống bày tỏ sự thần phục...Đột nhiên, vai anh đau nhói.

Đó là bàn tay của một nam Alpha trưởng thành, năm ngón tay đâm sâu vào làn da mát lạnh, bờ vai trắng nõn trong nháy mắt hiện lên vết đỏ.

Cả người Ngu Hoài căng thẳng, suýt chút nữa còn tưởng rằng Cố Quân Các sẽ bóp nát bả vai của mình. Anh theo phản xạ có điều kiện nhắm mắt lại, ngay sau đó, dây đeo tuột xuống bị người kéo trở về và ấn mạnh ở trên mép xương quai xanh.

Những đầu ngón tay thô ráp lướt trên làn da trần. Ngu Hoài không khỏi rùng mình một cái.

Bàn tay đó dừng lại, sau đó nhanh chóng di chuyển ra xa, bao lấy tuyến sau gáy, và ấn xuống một phần thịt mềm chết người nhất——

“—Hahahahaha!”

Thiết bị đầu cuối đeo trên cổ tay hai người đồng thời bật cười: " Ngài Cố, cậu thua, cậu thua rồi! Nhớ nấu cơm cho tôi!"

Ngu Hoài như người từ trong mộng tỉnh lại, nhẹ nhàng lật người, khoảng cách giữa hai người trong nháy mắt mở ra. Anh che đi vị trí của tuyến thể, cười nịnh nọt: "Tôi... Chỉ là tò mò không biết cậu có đúng là sẽ cười hay không..."

"..."

Cố Quân Các nhìn xuống những ngón tay của mình, im lặng một lúc rồi khẽ "Ừm" một tiếng. Ngu Hoài vừa định nhân cơ hội lẻn đi, thì một cái áo khoác đã ném vào trong ngực anh.

Xắn ống tay áo sơ mi, Cố Quân Các nói: "Đi thôi. Đừng quên những gì cậu đã nói, Ngu Hoài."

Lúc đó Ngu Hoài không kịp phản ứng lại là mình đã nói cái gì, mãi cho đến một năm sau đó khi buổi biểu diễn đêm giao thừa diễn ra, một số Alpha đã đến thảo luận với Ngu Hoài về việc lần này anh muốn nhảy điệu múa cấp hạn chế gì và làm sao để một lần có thể bắt được trái tim của đám Omega nhỏ kia.

Ngu Hoài cười cười, đang định đi theo bọn họ thì đột nhiên phát hiện Cố Quân Các đang ngồi ở một bên đang dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm vào mình.

“…Quân Các?” Ngu Hoài nghi ngờ là mắt mình bị hỏng rồi. Anh nghẹn một lúc lâu, cố gắng điên cuồng tìm kiếm trong đống rác ký ức nhớ lại và sau khi cân nhắc kỹ lưỡng, anh chỉ có thể quy cho "Cố Quân Các là một người Alpha quá bảo thủ", nên cuối cùng anh vẫn khéo léo từ chối lời mời khiêu vũ của họ, còn nói bậy rằng.

"Ừm, tôi quyết định trở thành một Alpha tuân thủ đức hạnh và về sau tôi sẽ chỉ khiêu vũ cho bạn gái của tôi thôi!"