Chương 16: Cá cược 2

Kỳ thật nếu so sánh với thực tế, Cố Quân Các nói cũng không sai, bởi vì mùi pheromone cùng đẳng cấp có liên quan mật thiết đến mức độ. Ví dụ, nếu pheromone của ai đó là "Táo" có cấp độ D thì chỉ có thể có mùi táo rất nhẹ, cấp độ C có mùi táo bình thường và cấp độ B sẽ cho thấy sự thay đổi tâm trạng của chủ nhân từ xanh xao sang thối rữa với các mùi khác nhau, nhưng riêng với cấp độ A... Nó có thể toả ra mùi pheromone của vị táo bốn mùa.

Pheromone của Ngu Hoài là "Nước mưa", nếu xét trong đám Alpha thì quả thật là mùi vị hiếm có, nó không có tính công kích, đã vậy mùi hương cũng biến hoá đa sắc thái, quả thật cao cấp hơn rất nhiều so với người Omega hạng B có mùi pheromone "Dâu tây" kia. Nhưng, đó là một Omega, hiếm có, vừa thơm vừa mềm lại còn chủ động nhào vào lòng hắn, đúng là chỉ có Cố Quân Các mới có thể không hiểu phong tình như vậy.

“Trừ phi có thể tìm được một Omega cấp S, hoặc là điện hạ Omega trong cung kia.” Một người bạn cùng lớp vỗ vỗ vai Alpha tóc lam: “Hay là, không ấy để Ngu Hoài cởi trần dụ người ta!”

"Vừa rồi không phải Ngu Hoài cũng có khiêu vũ hay sao, nhưng cậu nhìn xem Cố Quân Các kìa, cậu ta thậm chí còn chẳng thèm cười."

"Dĩ nhiên không thể nhảy như vậy!" Người nói vô tình người nghe hữu ý, Alpha tóc lam nhìn chằm chằm vào lông mi thật dài dưới đôi mắt màu xám của Ngu Hoài, đột nhiên nảy ra một ý nghĩ: "Các anh em, tôi có một ý kiến

hay."

Mấy Alpha độc thân cùng nhau nhỏ giọng thảo luận một hồi, sau đó đều đồng loạt "Hắc hắc"phát ra tiếng cười xấu xa, Alpha tóc lam kéo Ngu Hoài nói nhỏ vài câu, chỉ thấy nụ cười của Ngu Hoài trong phút chốc trở nên cứng đờ, lập tức nhìn Cố Quân Các, trầm ngâm một lát, nhưng rồi cũng gật gật đầu, từ trước đến nay mặt mày của anh vốn rất ôn hòa, nhưng giờ lại hiếm thấy toát ra chút ác ý.

“Tôi có việc, tôi đi trước.” Ngu Hoài chào Cố Quân Các, sau đó xoay người chạy đi.

"..."

Cố Quân Các khẽ nhíu mày, vừa định đứng dậy đã bị Alpha tóc lam đẩy ngã: "Ngài Cố, chúng ta bàn chút chuyện."

Anh ta buộc một sợi dây mảnh quanh cổ tay Cố Quân Các: "Máy ghi nhịp tim, lát nữa chúng ta tới một nơi, tới đó chỉ đơn giản là xem người ta khiêu vũ thôi."

"Đánh cược đi, nếu như cậu có thể giữ cho nhịp tim không tăng nhanh, thì tôi sẽ... Ừm, học kỳ sau tôi sẽ nhường Ngu Hoài làm trợ lý cho cậu và nếu như cậu có thể giữ im lặng, thì tôi cũng sẽ cho cậu ấy ở bên cạnh cậu thêm một tháng nữa."

"Nhưng ngược lại, nếu tim cậu đập nhanh, thì cậu phải cho tôi thời gian của cậu; nếu cậu cười, thì phải nấu ăn cho tôi."

Đối với Cố Quân Các mà nói, cười là chuyện sẽ không thể nào xảy ra, nên hắn suy nghĩ một chút rồi đồng ý: “Nếu thua thì cậu phải nấu cơm cho Ngu Hoài.”

"Được, được. "Alpha tóc xanh liếc nhìn thiết bị điện tử: "Đi thôi!"

Hai người từ cửa sau của giảng đường rời đi. Cách đó không xa, có một vùng trồng bông gạo biến đổi gien rộng lớn, hoa nào cũng to hơn đầu người, nhìn thoáng qua là biển lửa khắp nơi, là thánh địa hẹn hò của các cặp đôi… Nghe nói chỉ cần đi dọc theo con đường này một đường đi tới đầu, nếu không bị hoa gạo đập trúng đầu, hoặc là đập trúng nhưng không bị choáng váng, thì tình yêu đó có thể trường tồn mãi mãi.

Đây là nơi mà Cố Quân Các sẽ không bao giờ đặt chân đến, hắn bước được hai bước thì đột nhiên dừng lại.

Một bóng người mặc váy đỏ đứng dưới gốc cây trước mặt hắn.