Chương 14

Bên kia đại sảnh, Cố Quân Các cùng các nghị sĩ nội các trước mặt, trao đổi được một nửa, thì hắn chợt ngừng lại.

Trong nháy mắt, vẻ mặt của người đàn ông trông cực kỳ đáng sợ, như thể viên châu báu mà ác long tranh cướp được đang tỏa ra một vầng hào quang hướng về phía người khác.

“Quân Các?” Ôn Nạp Nhĩ cười hỏi: “Anh muốn nhảy một bài không?”

Cố Quân Các phớt lờ lời nói của y, cúi đầu nhấn thiết bị điện tử hai lần, sau đó lạnh lùng từ chối.

"Tôi không có hứng thú với những thứ này. Cậu có thể đi tìm một Alpha khác."

“Xin lỗi.” Người đàn ông quay người chuẩn bị rời đi: “Tôi cũng không nghĩ là người mà cậu muốn mời là tôi đâu.”

"..."

Ôn Nạp Nhĩ ngoan ngoãn buông cánh tay Cố Quân Các ra, khẽ cười:

"Anh nói phải, người tôi muốn mời... Lại không nhìn tôi."

Mãi cho đến khi xác nhận rằng Alpha sẽ không quay đầu lại nữa, Ôn Nạp Nhĩ vẫn mỉm cười lấy từ trong túi ra một chiếc khăn lau tẩm cồn dùng một lần, cẩn thận lau bàn tay vừa chạm vào Cố Quân Các.

"Nhưng nó sẽ đến sớm thôi."

Phía bên kia của bữa tiệc.

“Tôi có thể mời anh khiêu vũ không?” Ngu Hoài nhắc lại.

"Ừm, ừm, tôi..."

Cuối cùng Murray cũng tỉnh táo lại, ánh mắt của anh ta né tránh, cổ đỏ bừng, nhưng thân thể lại rất thành thật, đang định đưa đôi tay run rẩy của mình cho Ngu Hoài ——

"Xin lỗi."

Nhưng một bàn tay khác đã duỗi ra, đặt ở trong lòng bàn tay của Ngu Hoài trước.

Người tới là một cô Alpha xa lạ, cô gật đầu với Murray: "Tôi có cảm tình với vị này, có thể tặng cho tôi được không?"

"A..." Murray thật ra có chút bất đắc dĩ, nhưng anh ta đối với phụ nữ luôn tỏ ra là người lịch sự khiêm tốn cùng với việc anh ta sợ hãi Alpha, nên Murray lại theo thói quen rụt tay lại, thỏa hiệp: "Được. . . "

Tiểu thư Alpha cũng không có khách sáo, dẫn người đi qua một bên. Ngu Hoài nhất thời ở nơi công cộng nên không thể nói ra lời từ chối, nhưng sau khi đi một hồi, anh phát hiện đây tuyệt đối không phải là đang đi về phía sàn nhảy.

Ngu Hoài dừng bước, nụ cười trên mặt anh nhạt đi: “Xin lỗi, cô đi vào toilet khiêu vũ à?”

Không ngờ, tiểu thư Alpha lại cung kính cúi đầu: "Tôi chỉ là làm theo mệnh lệnh."

Theo lệnh? Theo lệnh của ai ... Không ổn rồi !

Trong nháy mắt, Ngu Hoài đột nhiên tỉnh ngộ, anh lập tức xoay người muốn chạy, nhưng động tác của người trước mắt lại nhanh hơn một bước, bắp chân của anh bị đối phương hung hăng đạp cho một cái, sức lực của Alpha nữ lớn đến kinh người, cô ta túm lấy cánh tay Ngu Hoài, đẩy mạnh anh vào phòng nghỉ bên cạnh.

Cạch--!

Ngu Hoài vội vàng nhảy ra ngoài, nhưng cửa đã bị đóng sập lại, anh ấn hai lần, nhưng nó vẫn không hề động đậy... Khóa mống mắt.

Cấp bậc người này ít nhất phải là hạng A, phương hướng tiến hóa gien hẳn là một loại năng lực...Chỉ với sức lực của mình thì tính là gì!

Giọng nói từ bên ngoài vọng vào nhẹ nhàng: "Cố tiên sinh nói, để anh ở chỗ này nghỉ ngơi thật tốt, ngài ấy sẽ nhanh tới thôi."

"..."

Ngu Hoài chậm rãi thở ra một hơi, xoay người, dựa lưng vào cửa phòng.

Trên tường bên phải phòng nghỉ được khảm toàn bộ tấm kính khổng lồ, anh nghiêng đầu nhìn lại, đôi mắt xám trong gương cũng yên lặng nhìn anh.

Gia huy đại diện cho gia tộc họ Cố trên ngực lóe lên một tia sáng lạnh lùng.

——Nhìn xem, cho dù chỉ là khiêu vũ, nhưng chỉ cần Cố Quân Các muốn, thì thậm chí hắn không cần phải tự mình ra mặt, là đã có thể dễ dàng gây rắc rối.

Lạ thật, tại sao mình lại không được phép ...

Chắc là do hắn không thích việc làm "Không đàng hoàng" của mình. Ngu Hoài thầm nghĩ. Về đời tư, Cố Quân Các quả thực là một Alpha nghiêm khắc đến mức gần như khổ hạnh, hắn ghét mọi thú vui, sự phù phiếm và hành vi lười biếng, cũng may là, hắn chỉ nghiêm khắc với bản thân và không áp đặt bộ tiêu chuẩn này lên người khác, lúc nghỉ phép gặp phải mấy thuộc hạ của quân đội chơi đùa ngoài trời với vài hạng người thấp kém, hắn cũng sẽ không thay đổi sắc mặt, sải bước đi qua.

Nhưng ngoại trừ Ngu Hoài.

Có vẻ như từ lâu Cố Quân Các đã không thích anh đi...

Ngu Hoài đang đắm chìm trong hồi ức, thì khóa mống mắt chợt phát ra một tiếng "Bíp" nhẹ, anh giật mình tỉnh giấc, dùng khuỷu tay đập mạnh về phía sau——

Người tới lập tức nắm lấy vai anh, động tác nhẹ nhàng nhưng lực tay lại rất mạnh. Tiếp sau đó, Ngu Hoài đã bị người đó ôm chặt lấy.