Chương 3: Ta Khương Minh Hàn ,không Có Từ Hôn

Tô Minh Nguyệt mặc bộ đồ trắng, dáng người mảnh mai, khuôn mặt xinh đẹp.

Lông mày đẹp như tranh vẽ, nước da trắng nõn, thanh tú không tỳ vết, ba ngàn sợi tóc đen lóng lánh, giống như bước ra từ một bức họa.

Tuy rằng bây giờ không có nửa phần cơ trí tu luyện, nhưng cũng khó có thể làm giảm đi phong thái của thánh nhân từng một thời đỉnh cao.

"Minh Nguyệt gặp qua phụ thân, các vị trưởng lão..."

Sau khi đến đại sảnh, Tô Minh Nguyệt trước tiên chào hỏi Tô gia gia chủ và các trưởng lão trong nhà.

Sau đó nàng nhìn về phía Khương Minh Hàn ở trước mắt, trong mắt cũng có chút kinh ngạc.

Người đời nói rằng Khương Minh Hàn, thiếu gia của ẩn thế Tiên tộc Khương gia, có một vẻ đẹp của tiên nữ ,quả là thật.

Áo trắng hơn cả tuyết, không dính khói bụi trần gian, tư thế và phong thái của thần tiên, có một loại cùng với thiên địa kết hợp cảm giác.

Vào lúc này, cho dù là tính cách không quan tâm thế sự của nàng ,thì trong lòng của nàng có chút gợn sóng không thể giải thích được .

Nếu là nàng không có gặp được chuyện cổ quái như tu vị bị phế.

Thì người đàn ông như tiên này ,hẳn là phu quân của nàng .

"Minh Nguyệt gặp qua Khương thiếu gia."

Tuy nhiên, Tô Minh Nguyệt không phải là một người bình thường, rất nhanh lại điều chỉnh tâm trạng của mình, sau đó mở miệng hướng Khương Minh Hàn hành lễ nói.

"Tô cô nương không cần đa lễ."

Nghe vậy, Khương Minh Hàn cũng thu hồi ánh mắt, khẽ mỉm cười nói.

Chỉ có thể nói nàng không hổ là khí vận chi nữ, vẻ bề ngoài quyến rũ cùng với phong thái này quả thực không tầm thường.

Trên thực tế, vừa rồi Khương Minh Hàn đã tìm hiểu rất nhiều thứ về Tô Minh Nguyệt.

Khi còn bé nàng liền hiện ra thiên phú kinh người, liền xông ra một cái tên tuổi, và được mọi người ca ngợi là năm ngàn năm mới có một vị thiên tài.

Về sau bị đại trưởng lão của Bổ Thiên Thần Giáo dọc đường bắt gặp , liền thu làm đồ để ,mang về môn phái để tu hành.

Nàng bị nghi ngờ là sở hữu một loại đặc thù Tiên thể nào đó, tốc độ tu luyện của nàng có thể nói là tiến triển cực nhanh.

Mặc dù sinh ra tại gia tộc nhỏ bé như Tô gia ở thành Kinh Tuyết, vốn sinh ra đã kém cỏi , nhưng bằng với tốc độ kinh hoàng, nàng đã đuổi kịp được một đám đệ tử của các đại gia tộc ,một mình áp đảo hết chúng thiên kiêu ,trở thành thánh nữ của Bồ Thiên Thần Giáo.

Sự tích của nàng được lưu truyền ở rất nhiều nơi và gây ra một chấn động không nhỏ.

Nhưng ba năm trước, Tô Minh Nguyệt bằng cách nào đó đã mất hết tu vi trong vòng một đêm và trở thành phế vật.

Sư phụ của nàng nghi ngờ nàng bị người mưu hại, thậm chí còn điều tra kĩ lưỡng toàn bộ Bổ Thiên Thần Giáo, nhưng tất cả đều vô ích, không có tìm ra được nguyên nhân.

Sau đó, để tìm hiểu lý do tại sao cơ sở tu luyện của Tô Minh Nguyệt đã suy thoái và tiêu tan, sư phụ của nàng đã bỏ đi nơi cấm địa, từ đó không có tin tức gì đến, chưa biết còn sống hay đã chết.

Vừa không có tu vi vừa không có chỗ dựa, Tô Minh Nguyệt tự nhiên mất đi tư cách thánh nữ, rời đi Bổ Thiên Thần Giáo, trở về gia tộc.



Khuôn mẫu lập tức phản kích trở thành phế nhân ,thật là khí vận chi nữ.

Tiếp theo những cái gì có thể xảy ra, Khương Minh Hàn thực sự có thể đoán được.

Đầu tiên là giải quyết vấn đề tu vi bị mất, hoặc là cùng với kim thủ chỉ lão gia gia ,hoặc có thể là những kỳ ngộ khác.

Tóm lại so với ban đầu càng có tốc độ kinh khủng hơn ,đánh mặt tám phương và lấy lại tất cả thân phận địa vị thuộc về nàng.

Sau đó sinh tử chưa biết ,sư tôn của nàng bình yên vô sự trở về , thậm chí đột phá cảnh giới ,làm chỗ dựa cho nàng.

Mà mình là bị vị hôn thê đánh mặt, chuyện gì sẽ xảy ra , không cần nghĩ đến cũng biết.

Cho nên vì sao lại muốn ly hôn?

Không thoái hôn, không chỉ kiếm được một vị hôn thê khí vận chi nữ.

Mà mình cũng có thể ràng buộc Tô Minh Nguyệt với hệ thống để lấy cơ sở tu luyện và phản hồi thu hoạch của mình.

Làm thế nào để chọn cái này ,người bình thường có đầu óc thì sẽ biết?

Nhìn Khương Minh Hàn dáng vẻ dễ gần và hiền lành, hắn ta không có cao cao tại thượng như mong đợi.

Tô Minh Nguyệt sửng sốt trong chốc lát, có chút kinh ngạc.

Nàng nghĩ rằng vừa rồi nàng đã nói với nha hoàn rằng đó chỉ là tin đồn, nàng ngược lại có một chút xấu hổ, đối với Khương Minh Hàn ,nàng không hiểu sinh ra một ít cảm tình.

Nghĩ vậy, Tô Minh Nguyệt đã lên kế hoạch chủ động nói chuyện và đáp trả lại cuộc hôn nhân giữa hai người.

Bằng cách này, nó cũng có thể tránh mang lại cho Khương Minh Hàn một danh tiếng xấu.

"Khương công tử hôm nay tới đây, phỏng chừng là vì hôn sự giữa ngươi và ta. Minh Nguyệt tự hiểu lấy mình hiện tại đã trở thành phế vật, tự nhiên sẽ không làm khó dễ Khương công tử..."

Nàng cân nhắc lời nói của mình và nói.

"Hôn nhân?"

Nhưng lời nói của nàng vẫn chưa kết thúc.

Khương Minh Hàn trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc vừa vặn, sau đó lắc đầu cười, "Tô cô nương quá lo lắng. Ta đây không phải ly hôn, ta đây thật sự không thể làm loại chuyện này."

“Cái gì?” Tô Minh Nguyệt sửng sốt.

"Thật ra, hôm nay ta đến đây chỉ để đến gặp Tô cô nương, nhưng ta không cố ý."

"Ba năm trước vì bế quan, trước tiên tại hạ có chút áy náy vì chưa có thời gian đi đến Bổ Thiên Thần Giáo.Cho nên bây giờ ta xuất quan ,liền muốn chạy đến Tô gia càng sớm càng tốt..."

"Ta hy vọng Tô cô nương có thể hiểu rằng không phải là ta bạc tình bạc nghĩa."

Khương Minh Hàn tiếp tục nói, vẻ mặt đúng là tội lỗi, ánh mắt ấm áp tự nhiên, lại có khí chất xa cách.

Ba năm trước khi tu vi của Tô Minh Nguyệt bị mất, thời điểm hắn thật là đang bế quan.



Nhưng không phải hắn quá bận rộn để có thể đến Bổ Thiên Thần Giáo, chẳng qua là hắn quá lười biếng để quản đến điều đó mà thôi.

"Cái gì?"

Sau khi nghe lời này, không chỉ Tô Minh Tư hoàn toàn ngây người.

Người nhà họ Tô ở đại sảnh cũng ngẩn ra, không biết có phải mình nghe nhầm hay không?

Hắn không phải đến để ly hôn à?

Trước đó, họ đều đã sẵn sàng ly hôn.

Dù sao hiện tại Tô Minh Nguyệt đều không xứng với Khương Minh Hàn ,làm sao có thể đi vào mắt của ẩn thế Tiên tộc?

Nhưng Khương Minh Hàn nói rằng hắn không đến đây để ly hôn, mà là sau khi xuất quan hắn chạy ngay đến Tô gia để gặp Tô Minh Nguyệt .

Lúc này, mọi người Tô gia ngu ngơ tại chỗ, bàng hoàng không thể tin được.

"Tiểu Vương gia......"

Lão già còng lưng trong đại sảnh hiển nhiên không ngờ Khương Minh Hàn lại nói lời này, vẻ mặt có chút sững sờ.

Bọn họ thực sự ở đây để ly hôn.

Nhưng Khương Minh Hàn xua tay, ra hiệu hắn đừng quá lo lắng.

Hắn tiếp tục mỉm cười nói: "Xem ra Tô cô nương có rất nhiều hiểu lầm đối với ta. Nhưng từ đầu đến cuối, tại hạ chưa từng có ý nghĩ từ hôn."

"Đương nhiên, nếu Tô cô nương cho rằng hôn ước này sẽ khiến cho cô nương gặp phiền phức,vậy thì cứ từ hôn. Mọi chuyện tùy theo Tô cô nương nói. Khương Minh Hàn ta tuyệt đối sẽ không khó xử cô nương."

Có phải là ngu ngốc hay không khi có được một vị hôn thê khí vận chi nữ ở trước mặt, cộng với các công cụ tương lai?

Tất nhiên, Khương Minh Hàn không muốn khiến bản thân cư xử quá bất thường, để không ảnh hưởng đến tỷ lệ thành công ràng buộc mà hệ thống đã đề cập và cái gọi là tỷ lệ ủng hộ của Thiên đạo.

Hắn cũng cực kỳ cao, giàu có và đẹp trai, tính tình tốt, đối với loại chuyện này có ấn tượng tốt.

"Khương thiếu gia..."

Nghe được những lời này, cho dù Tô Minh Nguyệt bình tĩnh vô cùng, bây giờ cũng vô cùng kinh ngạc.

Nàng khẽ mở miệng và đầu có chút ong ong, nàng còn chưa phản ứng lại lời của Khương Minh Hàn.

Chẳng lẽ là nàng thật sự nghĩ quá nhiều?

Vị hôn phu của nàng, thậm chí không nghĩ tới muốn cùng nàng từ hôn?

Hơn nữa, hắn định lắng nghe ý kiến

của mình chứ không phải ép buộc mình?

Là thiếu gia của ẩn thế Tiên tộc, hắn được sinh ra ở trên cao, coi thường mọi thứ.

Theo đạo lý là Khương Minh Hàn là không nên cân nhắc sự cảm thụ của một phế nhân như nàng .