Chương 2: Gặp Mặt Vị Hôn Thê

Cùng lúc đó.

Tại thành Kinh Tuyết ,ở trong hậu viện của Tô gia.

Hoàn cảnh ở đây vô cùng yên tĩnh, thấp thoáng vài khóm tre xanh.

Cầu vòm nằm, nước chảy róc rách, bên cạnh có một cái ao nhỏ có hoa sen nở rộ.

Một người phụ nữ mảnh mai trong bộ quần áo trắng đang từ từ luyện kiếm trong sân.

Động tác chậm rãi, nhẹ nhàng nhưng mang theo kiếm ý khó có thể bỏ qua.

Tiếng vo ve và run rẩy dường như xuyên thủng mọi thứ.

Nàng có khuôn mặt xinh đẹp, đường nét thanh tú, ba chùm tóc đen rối tung.

Bởi vì biểu hiện lạnh lùng, nàng trở nên bụi bặm và đẹp như tiên, lộ ra vẻ cô đơn vô hồn.

Cả người giống như tiên nữ bước ra khỏi từ cung điện Quảng Hàn, không dính khói bụi giữa trần gian.

Đó là tam tiểu thư của Tô gia ,Tô Minh Nguyệt.

"Cô nương, nghe nói người của Khương gia đã đến thành Kinh Tuyết, hiện tại họ đang đến nhà họ Tô của chúng ta."

"Gia chủ kêu ta đến gọi ngài, để ngài đi đại sảnh càng sớm càng tốt."

"Xem ra, người cùng ngài kết hôn, hắn cũng đã tới..."

Đúng lúc này, bên ngoài sân, một người nha hoàn đột nhiên lộ ra vẻ lo lắng, thở dốc.

Khi nói đến gia tộc họ Khương của ẩn thế Tiên tộc, trong mắt nàng hiện lên vẻ tôn kính cùng hưng phấn, nàng mới có vẻ hoảng sợ như vậy.

Đối với những tu sĩ bình thường mà nói, ẩn thế Tiên tộc là một người khổng lồ đứng trên đỉnh cao của thế giới này.

Thỉnh thoảng chỉ có thể nghe thấy một chút tin tức và tin đồn , căn bản không có cơ hội để tận mắt nhìn thấy.

Nhưng hôm nay, ẩn thế Tiên tộc thực sự đã đích thân đến thành Kinh Tuyết và đang hướng về Tô phủ, điều này ngay lập tức gây chấn động mạnh.

"Người của ẩn thế Tiên tộc?"

Tô Minh Nguyệt trong tay đặt thanh trường kiếm xuống khi nàng nghe được những lời đó.

Trên khuôn mặt lạnh lùng đó , biểu cảm không có nhiều thay đổi.

Như thể nghe được tin tức này, nàng không quan tâm đến nó cho lắm.

"Đúng vậy ,tiểu thư, rốt cuộc sao ngài không đi xem một chút, vị hôn phu của ngài liền từ bên kia chạy tới ,khoảng cách đó không thấp hơn 100 vạn dặm."

"Đó chính là thiếu gia của ẩn thế Tiên tộc gia tộc. Từ nhỏ người ấy đã được ca ngợi là Chân Tiên chi tử. Người ấy có sức mạnh khủng khϊếp nhất thiên hạ, đồng bạn trang lứa đều không thở nổi. Trong tương lai." , người ấy sẽ chấp chưởng toàn bộ sự tồn tại của ẩn thế Tiên tộc gia tộc. "

Vẻ mặt của nha hoàn chạy tới tràn đầy vẻ hưng phấn và phấn khích, huyên thuyên không dứt.



Tô Minh Nguyệt nhẹ nhàng lắc đầu và nhẹ nhàng nói:

"Hiện tại ta đã trở thành kẻ vô dụng, chuyện này đã là chuyện ai ai cũng biết, càng không nói đến thánh nữ."

"Song Nhi, ngươi cho rằng ẩn thế Tiên tộc vẫn sẽ đồng ý thiếu gia của bọn họ có hôn ước với ta sao?"

"Hơn nữa, một nhân vật như vậy há có thể ý đến ta bây giờ? Ta nghĩ hôm nay người của gia tộc đó đến đây ,thật ra là muốn ly hôn."

Giọng điệu của nàng rất bình tĩnh, nhưng nàng không chút nào oán trách.

Đó chỉ là một cáu tuyên bố rất rõ ràng và đơn giản về thực tế này.

Nghe vậy, nha hoàn tên Song Nhi cũng choáng váng.

Không ngờ nhà mình vị này cuồng ngạo tiểu thư có thể nói ra lời như thế.

Trong lúc nhất thời, mũi của nàng có chút chua xót .

"Nhưng mà tiểu thư, lúc đầu người thế nhưng là thánh nữ của Bổ Thiên Thần Giáo, thân phận vô cùng cao quý, siêu việt, cho dù là bây giờ..."

"Ban đầu nàng có thể bái nhập Bổ Thiên Thần Giáo, chính là bởi vì sư phụ tôn trọng gia tộc trưởng lão của nàng, cùng lúc đó nàng và thiếu gia của ẩn thế Tiên tộc định ra hôn ước, chính là sư phụ của nàng trong đó động tay tác hợp. "

"Bây giờ nàng đi lạc vào cấm địa, sống chết còn chưa chắc chắn, căn cơ tu luyện của ta cũng mất sạch, ẩn thế Tiên tộc làm sao có thể quan tâm đến một kẻ nhỏ nhen như ta."

Tô Minh Nguyệt xua tay muốn ngắt lời của nàng , khuôn mặt xinh đẹp tuyệt trần vẫn rất bình tĩnh.

Dù đây là một thực tế phũ phàng, nhưng nó thực sự là một bức chân dung chân thực về thế giới này.

Đã từng thiên phú kinh người của nàng đạt được sự coi trọng của ẩn thế Tiên tộc , và cảm thấy rằng trong tương lai của nàng có thể chấp chưởng Bổ Thiên Thần Giáo.

Sau đó mới đồng ý cuộc hôn nhân giữa nàng và thiếu gia của ẩn thế Tiên tộc.

Nhưng bây giờ ... nàng đã không còn gì cả.

Nàng làm sao có thể xứng đáng với điều đó?

"Thế nhưng là tiểu thư, nghe nói thiếu gia của ẩn thế Tiên tộc rất khiêm tốn và có danh tiếng rất tốt. Ngài có hiểu lầm gì về cậu ta hay không?"

Nha hoàn Song Nhi vẫn có chút không muốn từ bỏ, trong lòng còn ôm một tia tưởng tượng.

Tô Minh Nguyệt cười cười, đột nhiên bóp mũi của nàng nói: "Những lời đồn đại kiểu này, tai nghe là giả, nhìn thấy mới là thật, các người đứng đầu đại gia tộc, vì tạo nên thanh danh tốt,thật sự sẽ truyền ra lời đồn như thế này. "

"Nhưng ngươi phải biết rằng nếu hai người không cùng một thế giới thì làm sao có cơ hội được đối xử công bằng?"

"Làm thế nào một Chân Long thực sự có thể làm bạn với sâu kiến?"

Nếu là ba năm trước khi nàng còn là thánh nữ của Bổ Thiên Thần Giáo.

Đối với những chuyện này, chắc chắn hiện tại nàng không làm được một cách cởi mở và bình tĩnh ,không kinh ngạc.

Chỉ là trong ba năm qua, nhìn thấy rất nhiều hơi ấm của mọi người cùng với sự lạnh lẽo của thế giới, đã khiến cho trạng thái tinh thần của nàng tu luyện trở nên mạnh mẽ hơn bao giờ hết.



"Đi thôi , đi gặp vị hôn phu tin đồn của ta..."

"Nhắc mới nhớ, khi đính hôn, ta còn chưa gặp mặt hắn, bản thân hắn chắc cũng cực kỳ phản kháng."

Khóe miệng của Tô Minh Nguyệt nhẹ câu lên một vòng tự giễu.

Sau đó, nàng bước ra khỏi sân, dù sao người nên đến cũng sẽ đến.

Ba năm qua dạng gì nhục nhã cũng đã thấy qua, bị ly hôn kiểu gì, nàng đều có thể rất bình tĩnh giải quyết.

Bây giờ nàng chỉ tò mò về vị hôn phu chưa được tiết lộ của mình là như thế nào.

Nhưng lúc này bầu không khí trong nhà Tô gia thật nặng nề.

Tất cả các trưởng lão nhà họ Tô đều ở đây, và họ bị bao vây bởi một đám người ở bên ngoài.

Ở hội trường bên ngoài, một con quái vật man rợ với lớp vảy sáng lấp lánh và ánh hào quang chói lói, có thể nuốt chửng mây và sương mù, bị kéo bởi hàng chục tên kỵ sĩ.

Chỉ một tia hơi thở thôi cũng khiến người nhà họ Tô hoảng sợ.

Đây là lần đầu tiên họ tiếp xúc với một người khổng lồ ở cấp độ này của ẩn thế Tiên tộc.

Mọi người sắc mặt đều có chút tái nhợt, ngay cả một đám trưởng lão cũng đang run rẩy, vô cùng náo loạn.

Ai có thể ngờ hôm nay ẩn thế Tiên tộc như thế này sẽ đích thân đến nhà họ Tô.

Người trẻ tuổi đẹp như tiên nhân còn là thiếu gia của nhà họ Khương.

Thân phận này thật là đáng sợ.

"Ta đã ra lệnh cho nha hoàn gọi Minh Nguyệt đến, và ta mong rằng đại nhân không có trách móc."

Gia chủ Tô gia trên trán đổ mồ hôi lạnh, cẩn thận cùng hắn đi.

"Không sao, trong khoảng thời gian này ta có đợi, các ngươi cũng không cần lo lắng. Khương gia của ta tồn tại đã lâu, ta cũng sẽ không không có một chút dung túng này."

Một ông già khoảng sáu mươi hay bảy mươi tuổi, dáng người cong xuống, càng cố tỏ ra hiền lành càng tôt.

Nhưng cho dù nói như vậy, người nhà họ Tô vẫn run rẩy và sợ hãi, cảm thấy những kỵ sĩ trước mặt này có thể dễ dàng tiêu diệt thành Kinh Tuyết.

Trên mặt Tô gia gia chủ cũng lộ ra một nụ cười gượng gạo, hắn cẩn thận liếc nhìn đang ngồi ở chỗ kia thổi trà ,Khương Minh Hàn.

Trên thực tế, hắn đoán ra được mục đích lần này của Khương gia, nhưng hắn làm sao dám nói một chữ không.

Nếu không phải dựa vào quan hệ của sư phụ Tô Minh Nguyệt, nhỏ bé như Tô gia làm sao có thể lọt vào tầm mắt của ẩn thế Tiên tộc.

Hôm nay thiếu gia nhà họ Khương xuất hiện ở đây để ly hôn với Tô gia, thật ra đã cho Tô gia rất nhiều mặt mũi rồi.

Đúng lúc này, bên ngoài đại sảnh có tiếng ồn ào và tiếng bước chân.

Thân là người trong cuộc ,Tô Minh Nguyệt cũng đã đến rồi.