Chương 29

Những người cầm vũ khí đứng không vững, lảo đảo, còn thân hình của ông chủ thì bắt đầu phình to với tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy.

"Rút lui! Phòng thủ! Trước tiên là phòng thủ!" Người đàn ông đeo kính nhận thấy tình hình không ổn, vội vàng hét lớn.

Trong lúc mọi người nhanh chóng tản ra, bộ vest của ông chủ bỗng nhiên bị bung ra! Những vũ khí cắm trên người nó bị văng tứ tung, tiếng da thịt mọc lên khiến người ta rợn hết cả tóc gáy.

Khi ông chủ đầu heo cứ tiếp tục phình to, toàn bộ người nó biến thành một quả cầu thịt màu đỏ như máu, cả kính râm cũng vỡ vụn, sau đó, quả cầu thịt lại mọc ra bốn chi và thân hình, chỉ trong chốc lát, nó đã biến thành một con heo rừng khổng lồ thực sự!

Nhưng khác biệt so với những con heo rừng khác, "ông chủ" có sáu cặp mắt màu đỏ như máu trên mặt heo, hai chiếc răng nanh màu trắng dài hơn cả cánh tay người, bụng của nó trắng phau có hàng trăm chiếc tay đang phình ra và nhô lên -- nhìn hình dạng có vẻ như là tay người, đang điên cuồng vùng vẫy.

Mũi "Ông chủ" vẫn phát ra tiếng kêu khọt khọt, nhưng lẫn lộn thêm nhiều tiếng xột xoạt, nam nữ già trẻ đan xen, như tiếng muỗi vo ve ồn ào --

"Đau quá!" "Đừng ăn tôi!" "Ông chủ, xin ông đừng ăn tôi..."

Mọi người nghe mà tóc gáy dựng đứng, bỗng nhiên nghĩ đến một vấn đề.

Trước khi đến toa xe này, ông chủ đã đi qua bao nhiêu nơi để kiểm tra?

Và những người không hoàn thành yêu cầu của ông chủ thì số phận của họ ra sao?

Chàng trai trẻ có tàn nhang lặng lẽ mở chiếc ô ra lần nữa.

Tuy nhiên, đối mặt với ông chủ đầu heo hình người thì chiếc ô còn đủ rộng, nhưng đối mặt với một con heo rừng to béo thì anh ta nghi ngờ rằng khi ông chủ lao tới, lực va chạm sẽ khiến cán ô đâm thủng l*иg ngực mình.

Phải làm sao bây giờ, rút lui sao?

Chàng trai trẻ có tàn nhang chần chừ.

Phía sau anh ta còn có hơn hai mươi người...

Nhưng lại thấy ông chủ biến thành heo dùng ánh mắt đỏ như máu nhìn bọn họ vài giây rồi đột nhiên quay người đưa mông về phía họ.

Điều khiến mọi người ngạc nhiên là, trên mông nó lại có hai con mắt! Một bên trái một bên phải, mắt đầy gân máu dữ tợn.

Ông chủ định làm gì?

Cơ thể mọi người căng thẳng, sẵn sàng đối phó.

Trong đám người, Trần Thư Thư bỗng chú ý thấy rằng Thẩm Quyết không hành động theo kế hoạch hai mà người đàn ông đeo kính đã nói trước đó, một khi xảy ra sự cố thì lập tức chạy sang phía bên kia để tụ tập thành đội đối phó với ông chủ.

Cậu vẫn ngồi trên ghế ở góc, đầu gối đặt một chiếc ô màu hồng cán dài.

Và bây giờ, hướng mà ông chủ đối diện, chính là hướng của Thẩm Quyết.

Đúng rồi! Trần Thư Thư bỗng nhiên nhận ra, so với việc đối mặt với một nhóm người, Thẩm Quyết đơn độc chắc chắn là con mồi dễ bắt hơn nhiều!

"Anh trai! Cẩn thận!" Trần Thư Thư không kìm được mà hét lớn.

Cậu ta không lên tiếng thì thôi, vừa lên tiếng đã trực tiếp chạm vào dây thần kinh nhạy cảm của ông chủ heo.

Chỉ thấy ông chủ heo cọ xát móng lợn trên mặt đất vài cái, giây tiếp theo, cả mình heo lao về phía Thẩm Quyết với tốc độ như mũi tên!

Trong tầm mắt của Thẩm Quyết, mô hình tính toán AR được triển khai.

Dòng dữ liệu màu xanh huỳnh quang lướt qua.

-- Tốc độ một trăm tám mươi kilomet trên giờ, trọng lượng ước tính hai mươi mốt phẩy ba tấn, thời gian va chạm dự kiến một giây... Lực va chạm khoảng một triệu không trăm sáu mươi lăm nghìn Newton.

Vượt quá giới hạn chịu đựng của cơ thể người.

Bắt buộc phải tránh!

[Nhanh, tránh sang bên trái! ]

Giọng nói lo lắng của hệ thống cũng đồng thời truyền đến.

Thẩm Quyết khẽ thở dài.

Ban đầu, cậu ném bật lửa ra để giúp chàng trai trẻ có tàn nhang tránh khỏi hình phạt, nhằm giảm bớt rắc rối.

Không ngờ, cậu vẫn xem thường thể chất đặc biệt của Trần Thư Thư.

Thẩm Quyết không tránh.

Cậu chỉ vươn tay nắm lấy chiếc ô trên đầu gối.

Bàn tay cậu thon dài và đẹp đẽ, các khớp xương rõ ràng, trông như một bàn tay rất giỏi làm thí nghiệm.

Nhưng khi nắm lấy cán ô, ngón tay cậu đẹp đẽ, kiên nghị nắm chặt lại, không giống như chỉ đang nắm một chiếc ô.

Càng giống như đang cầm một thanh kiếm có thể chém đứt màn sương mù vô tận.