Chương 9

Triệu Kích hoài nghi chủ trọ có mưu đồ khác với hắn nhưng lại sợ tự mình đa tình nên thẹn thùng không dám để lộ quá rõ. Theo lý mà nói trước đây hắn đã làm chuyện kia không ít, thậm chí còn được chứng kiến mấy cảnh táo bạo hơn nhiều, lẽ ra không nên ngượng ngùng mới đúng.

Nhưng khi chủ trọ buộc dây tạp dề cho hắn, cảm nhận tay đối phương đυ.ng vào đuôi xương cụt của mình thì hắn đột nhiên tê dại.

Sự kí©h thí©ɧ này không giống lúc phát tình đơn thuần trước kia, nhưng Triệu Kích cũng chẳng biết khác nhau chỗ nào, trong ngực hắn phát ra tiếng thình thịch như có người đang đánh trống.

Khoan đã, tình thế bây giờ hơi vi diệu!

Mặc dù hắn chỉ là công qua đường nhưng ít nhiều gì cũng có tên tuổi, chưa bao giờ thử nằm dưới cả!

Triệu Kích háo hức trông mong chủ trọ có thể dùng bàn tay thon gầy với những khớp xương nổi rõ kia tuốt súng cho mình, nhưng hình như đối phương chẳng có chút hứng thú nào với chim to mà hắn vẫn lấy làm tự hào, sau khi buộc xong dây lưng còn vỗ mông hắn một cái.

"Ớ, anh." Triệu Kích bám chặt thành ghế salon rồi quay đầu nhìn soái ca đứng đắn sau lưng mình, nuốt nước miếng nói

"Đây không phải thế giới cấm dục à, sao anh mua được loại tạp dề này thế......"

"Còn cái này nữa."

Chủ trọ không giải thích mà lấy ra một cái vòng cổ màu đen đυ.c lỗ, Triệu Kích chưa kịp phản ứng thì vật kia đã tròng vào cổ hắn. Triệu Kích nắm vòng cổ trố mắt nói:

"Ớ ớ, anh..."

"Tôi bảo là mua cho chó nhà mình."

Chủ trọ vỗ đầu hắn nói

"Quả nhiên rất hợp với cậu."

Triệu Kích cứng đờ, cảm thấy mông mình sắp thất thủ đến nơi. Nhưng hắn nghĩ lại đây là thế giới cấm dục chỉ có nhân vật chính mới phát tình, dù chủ trọ muốn cᏂị©Ꮒ hắn thì chắc cũng không có công cụ gây án đâu nhỉ?

Hắn vững tâm lại, khi mặc tạp dề đi rửa rau thì đột nhiên cảm thấy qua lớp vải mỏng có vật gì đó chĩa vào khe mông mình.

"Thế giới chỉ có nhân vật chính mới phát tình, hửm?"

Chủ trọ nghe hắn lẩm bẩm thì đè nghiến hắn xuống ghế salon rồi nói

"Triệu Tiểu Tiểu Kích, chẳng lẽ chỉ có mình cậu được làm nhân vật chính thôi ư?"

----------------

Triệu Kích bị chủ trọ sờ soạng mấy lần đã toát mồ hôi, hoảng hốt che mông mình lại, còn cố ý khoe ra chim to của mình để mong soái ca sau lưng đổi ý.

Hắn chỉ có mỗi sở trường này thôi, không dùng chẳng phải tiếc lắm sao! Hơn nữa thể trạng hắn cường tráng hơn chủ trọ, hai người ở bên nhau rõ ràng hắn phải làm công chứ!

Quan trọng hơn nữa là hắn không biết nằm dưới!

“ Ớ, anh… anh!"

Hắn đang định nói thì quay đầu nhìn xuống lại chửi bậy một tiếng, hai mắt càng trừng to hơn, vội vàng xoay người đưa tay sờ vật khổng lồ bên dưới của chủ trọ, khϊếp hãi đến mức cà lăm

"Mẹ ới, …Anh, anh đúng là thâm tàng bất lộ mà..."

Hắn cứ tưởng chim to của mình đã lợi hại lắm rồi, nhưng khi hai người đυ.ng nhau qua lớp tạp dề mỏng, chim to của hắn lập tức biến thành chim nhỏ, còn sợ hãi rúc trong lùm cỏ dưới bụng hắn run lẩy bẩy.

Triệu Kích phơi chim trong nhà chủ trọ lâu như vậy mà đây là lần đầu tiên tận mắt thấy chim của đối phương. Hắn cứ đinh ninh đối phương không có bộ phận này!

"Vì cái gì mà tôi không có bộ phận này!?"

Chủ trọ bóp eo hắn nói

"Triệu Kích, cậu nhìn cho kỹ đi, tôi không chỉ có mà còn cứng được nữa!"

Triệu Kích ờ đẫn gật đầu rồi tiếp tục nhìn chằm chằm món đồ chơi kia, nhịn không được duỗi hai tay ra nắm chặt...

Mẹ ơi mẹ ơi mẹ ới...

"Anh, anh zai! Hay là để em ở trên đi!"

Triệu Kích giãy dụa nói

"Em cực kỳ giàu kinh nghiệm, thể lực còn tốt nữa, tình nguyện làm máy đóng cọc không ngừng nghỉ..."

Chủ trọ nói:

"Vậy lát nữa tự giác vặn eo đi."

Triệu Kích nói:

"Anh thấy không, em vạm vỡ thế này đâu thích hợp nằm dưới..."

Chủ trọ xoa bóp cặp mông trắng mịn của hắn rồi nhìn chằm chằm mặt hắn nói:

"Vạm vỡ nằm dưới càng dai sức hơn chứ sao nữa?"

Đệch!