Chương 10

Đương nhiên Triệu Kích muốn làm chuyện kia với chủ trọ, nhưng hắn vẫn chưa chuẩn bị tâm lý để nằm dưới nên khẩn trương đến nỗi lưng và gáy rịn mồ hôi, nam nhân lại đưa tay sờ soạng giữa bắp đùi hắn, chỗ đó thế mà cũng toát mồ hôi.

Đúng...... Đúng rồi!

Trong tiểu thuyết tình cảm nhân vật chính phải có hai người mới đúng. Nhưng hắn hoàn toàn không cảm thấy mình đang yêu đương trong tiểu thuyết!

Triệu Kích giới tính nam, hai mươi sáu tuổi, từng chăm chỉ làm công qua đường ở thế giới Hải Đường một thời gian, được chứng kiến đủ mọi cảnh tượng hoành tráng.

Ở đó họ quan niệm rằng: Tìиɧ ɖu͙© không cần tình yêu. Mọi người quan hệ theo nhu cầu, lên giường cũng chẳng cần trò chuyện tam quan để hiểu nhau.

Hắn từng nghe nói đến đời sống tình ái ngọt ngào của những đôi tình nhân bình thường, nhưng rõ ràng sự ngọt ngào kia và người qua đường tên họ bình bình tướng mạo tầm tầm như hắn chẳng có chút liên quan nào.

Hắn chỉ là một nhân vật nhỏ nhoi không có ý nghĩa gì trong thế giới hoang đường này.

"Triệu Kích."

chủ trọ luồn tay vào dưới tạp dề bóp mông hắn mấy cái rồi nhét ngón tay xinh đẹp vào tiểu cúc của hắn,

"Còn thất thần nữa à?"

Triệu Kích hơi đau nên thốt lên một tiếng mẹ nó.

Chủ trọ: "..."

Chủ trọ cảm thấy chỗ ngón tay nhét vào vừa chặt vừa nóng không tiện rút ra đâm vào nói:

"Chẳng phải cậu nên "ư ưm a a" hoặc rêи ɾỉ à? Sao lại là mẹ nó?"

Triệu Kích nắm cánh tay chủ trọ xuýt xoa một tiếng rồi bảo đối phương:

"Mẹ nó đau quá, anh, anh... Anh thêm chút dầu bôi trơn đi......"

Chủ trọ ngừng tay rồi nói:

"Không có thứ này đâu."

Triệu Kích nói: "Hờ."

Nghĩ lại hình như cũng đúng, theo tính chất của thế giới này hẳn là không có dầu bôi trơn...... Nhưng đâu thể làm khơi khơi vậy chứ! Hắn cúi đầu nhìn cảnh trí hùng vĩ bên dưới của soái ca, eo cũng bắt đầu run lên, chỉ hận chim mình không thể biến thành máy bay trực thăng đem mình bay khỏi đây.

Không được, vật này hoàn toàn không vào được đâu! Chủ trọ cầm Tiểu Kích đang phát run của hắn qua lớp tạp dề rồi nhìn chằm chằm mặt hắn:

"Vậy cậu bắn trước một lần để bôi trơn đi."

Triệu Kích chưa bao giờ nghĩ mãnh hán qua đường như mình lại biến thành "dân nam" trong "trắng trợn cưỡng đoạt dân nam".

Trước đây chủ trọ cột vật kia của hắn, hắn liều mạng năn nỉ đối phương cho mình bắn, giờ đối phương muốn hắn bắn thì hắn lại khẩn trương không bắn được. Mà sao chủ trọ lại rành thế chứ! Điêu toa!

"Bắn không ra à?"

Chủ trọ lại vỗ mông hắn nói,

"Chẳng phải bình thường luôn ở trong nhà tôi làm chuyện này sao?"

Triệu Kích đỏ mặt lắp bắp:

"Em đâu có, đâu phải luôn luôn..."

Bình thường hắn toàn trốn trong toilet vừa tán gẫu với chim to của mình vừa trìu mến vuốt ve nó, khác xa với bây giờ bị đè xuống ghế salon tuốt mạnh.

Chủ trọ nói:

"Vậy cậu có muốn làm với tôi không?"

Có cơ hội làm với soái ca đời nào hắn lại bỏ qua! Mặc dù Triệu Kích hơi lo âu về tương lai mờ mịt của mông mình nhưng vẫn gật đầu lia lịa rồi cầm tay chủ trọ nói:

"Anh, em muốn, em siêu muốn luôn!"

"Vậy cậu ráng chịu đi"

chủ trọ nói

"Để tôi nới lỏng cho cậu, lát nữa là ổn thôi."

Triệu Kích cảm nhận được ngón tay đối phương lại cắm vào bên trong đâm thọc khắp nơi, hắn nhắm tịt mắt kêu rên, bấu chặt thành ghế salon trước người.

Hắn nhớ cái mông những mỹ nhân thụ mình gặp trước kia đều rất lợi hại, chỉ sờ soạng mấy lần là có thể chảy nước, cởϊ qυầи ra trực tiếp đi vào chứ hoàn toàn không cần bôi trơn. Nếu mông họ là ruộng nước thì mông hắn chính là hoang mạc.

"Hoang mạc gì hả?"

Chủ trọ nói với hắn

"Chẳng phải bên trong cậu cũng chảy nước sao? Thả lỏng chút đi, tôi mát-xa tuyến tiền liệt* cho cậu."

*Mandy : Điểm G

Triệu Kích cố gắng chịu đựng, cảm giác ngón tay đối phương chậm rãi ấn vào chỗ nào đó làm toàn thân hắn như bị điện giật, nhịn không được thốt ra một tiếng "mẹ nó".

Chủ trọ vừa sờ nắn chỗ thịt mềm kia vừa nhíu mày bảo hắn:

"Triệu Kích, tôi đã bảo cậu lúc abcxyz đừng chửi bậy cơ mà."

"Xin lỗi anh..."

Sống lưng Triệu Kích mềm nhũn, đùi cũng run lên. Hắn chưa bao giờ có cảm giác này, trong đầu chỉ toàn một màu trắng. Khi chủ trọ từ từ đi vào, Triệu Kích ướt sũng mồ hôi nhớ lại lời thoại kinh điển mình từng nghe, khàn giọng nói với chủ trọ:

"Ớ ớ, anh dừng lại! Chim anh lớn quá... Em sợ mông mình sẽ rách mất... cảm giác như nó đâm xuyên từ dưới lên trên vậy, còn đội lên bụng em nữa......"

Chủ trọ cúi đầu nhìn tính khí nở to của mình rồi bảo Triệu Kích:

"Cậu mà còn kí©h thí©ɧ nó thêm mấy câu nữa thì không chừng mông sẽ bị đâm rách thật đấy."

============================================

Mandy : Há há há