Chương 63: Phiên ngoại 1: Chuyện mà cô không biết (1)

Edit: Smile" (Smilinggg02)

Người đã biến mất khỏi ký ức của cô mười ba năm trước

—— Từ Hoàng

Tiêu Tiêu từng cho rằng con người sau khi chết sẽ tan thành mây khói, những dấu vết còn tồn tại sẽ theo thời gian mà biến mất hoàn toàn.

Cho đến khi cô tham gia tang lễ của chính mình.

Đó là một buổi tang lễ đau thương đối với những người có mặt ở đây, những người tham dự lễ tang không có ai là không đau buồn cho cô vì còn trẻ như vậy đã qua đời, cha mẹ cô một đêm đã bạc trắng đầu.

Nhìn cảnh tượng như vậy, cô vốn nghĩ rằng bản thân sẽ đau khổ, nhưng lại không có, trong lòng cô trống trải, không tồn tại bất kỳ loại cảm xúc nào.

Tức giận, đau khổ, sợ hãi, tuyệt vọng, vui mừng, dường như lúc cô chết đã không còn.

Cô chỉ biết lặng thinh chứng kiến buổi tang lễ này từ lúc bắt đầu đến khi kết thúc.

Có lẽ, cái gọi là chết đi chính là như vậy, không còn cảm giác giống như còn sống.

Đối với kẻ phản bội kia, lúc đầu cô không tức giận, cái loại người này không đáng để cô tức giận.

Cô lẳng lặng nhìn kẻ phản bội ôm quan tài cô gào khóc, biến bản thân thành con người vô cùng thâm tình, thậm chí còn ngất đi một lần.

Cô muốn cười, cười người đàn ông này diễn quá tốt, lừa cô 10 năm, còn muốn tiếp tục lừa cha mẹ cô. Nhưng mà cho dù cô cố gằng mấp máy môi thế nào, cặp mắt kia cũng trống rỗng, không chuyển lời tới được.

Thi thể đưa vào lò thiêu, lửa lớn đốt cháy cơ thể cô.

Không biết qua bao lâu, lửa cuối cùng cũng dập tắt, người của nhà tang lễ đưa hũ tro cốt cho cha mẹ cô.

Cha mẹ cô khóc đến chết đi sống lại, dù đau khổ đến vậy, nhưng trước sau vẫn ôm chặt tro cốt của con gái mình, không muốn buông tay.

Bọn họ biết, đây là vật duy nhất chứng minh cô còn tồn tại trên đời.

Ngày đặt tro cốt vào mộ huyệt, cha mẹ vẫn như cũ cảm xúc không thể ôn hòa như lúc cô chưa qua đời, lúc cha chuẩn bị đem tro cốt đặt vào một huyệt, mẹ ôm chặt hũ tro cốt, khóc đến mức ruột gan như đứt thành từng khúc, không muốn an táng cô.

Dường như chỉ cần hạ táng, bà sẽ thật sự mất đi đứa con của bà, sau đó phải cưỡng ép bản thân chấp nhận sự thật rằng con gái bà đã rời xa trần thế.

Cứ như vậy vật lộn một lúc lâu, cha mới miễn cưỡng thuyết phục được mẹ.

Bầu trời rộng lớn đổ cơn mưa phùn, nước mưa rơi trên tán ô, phát ra những tiếng "lộp bộp".

Hôm hạ táng, người đến không nhiều, nhưng có một người khiến cô chú ý.

Đó là một người mặc âu phục màu đen, người đàn ông để râu quai nón

Nhìn hắn tiều tụy, đôi mắt hằn những tia máu, hắn đứng ở hàng cuối cùng, sau khi tất cả rời đi, hắn vẫn còn đứng ở đó.Người Ngồi Sau Tôi Là BẠN CŨNG SẼ THÍCHNgười Ngồi Sau Tôi Là 𝐒𝐓𝐀𝐈𝐍𝐄𝐃 ▷ 𝐥𝐢𝐥 𝐦𝐨𝐬𝐞𝐲

21K478

"He"s taught me things that I will never forget, and for that I"m forever grateful to have got to know him on a deeper level." ••• cover by me!! published// ja...Người Ngồi Sau Tôi Là Devil for a husband

38.4M1.4M

Highest ranking| 1st in Romance on 23/05/18 "You can"t force something like this upon me!" I firmly restated my point. This man was hard to figure out. He was...Người Ngồi Sau Tôi Là [song tính RE-UP/ hoàn] Khống chế em trai

86.5K2.3K

Tác giả: Nhiễm Nhĩ Tên gốc: Ngự đệ Thể loại: Nguyên sang, danmei, chính kịch, cao H, ấm áp, HE, 1x1, sinh tử, niên thượng, song tính Người kể chuyện: An Văn án: Bí mật c...Người Ngồi Sau Tôi Là Ace

56.5M1.5M

[COMPLETE][EDITING] Ace Hernandez, the Mafia King, known as the Devil. Sofia Diaz, known as an angel. The two are arranged to be married, forced by their fathers, join...Người Ngồi Sau Tôi Là [HOÀN-CAOH] CHỜ MỘT TIA SÁNG

14.6K794

Tác giả:DCTN Tình trạng: Hoàn thành Edit: Đậu Xanh Nguồn: Vespertine Des bìa: Lumière Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại , HE , Tình cảm , H văn , Đô thị tình du...Người Ngồi Sau Tôi Là [Hoàn] [Edit] Tráng phu lang nhà tú tài - Nh...

351K21.2K

Tên gốc: 秀才家的壮夫郎 Hán Việt: Tú tài gia đích tráng phu lang Tác giả: Nhật Lệ Phong Hòa - 日丽风和 Edit: Yuuki, Rú (Đào Hố Team), Mũm, Lợn, Thanh Yến Beta: Yuuki, Rú Tình trạ...

Cô không biết sau khi chết phải làm thế nào mới có thể xuống địa ngục hoặc lên thiên đàng, vì thế quyết định ở lại chỗ này, chờ đợi người được gọi là "Quỷ Sai" hay "Thiên Sứ" tới đón cô đi.

Từ sáng sớm tới tối muộn, thời gian như vậy trôi qua, vẫn không thấy ai đến đưa cô đi, mà người đàn ông kia vẫn đứng đó.

Mưa càng lúc càng lớn, cô nhìn rõ người đàn ông kia thở ra khói, cô biết, trời càng lúc càng lạnh.

Đây là ai? Hình như cô không quen biết người này.

Trong đầu nhanh chóng nhớ lại những người có ngoại hình tương tự người đàn ông này, nhưng vẫn không tìm ra một chút thông tin nào

Chậc, cô là một linh hồn, nghĩ nhiều như vậy làm gì.

Trong đầu vừa nghĩ trấn an bản thân, cô thấy người đàn ông đứng như tượng động đậy, hắn đi tới, đứng trước bia mộ cô, ngón tay tái nhợt nhẹ nhàng sờ lên tấm ảnh trắng đen trên bia mộ.

Hắn ở trong mưa nói mấy câu, nhưng tiếng mưa quá ồn, cô không nghe rõ.

Kỳ lạ chính là, từ khi sinh ra đến khi chết đi lần đầu tiên trong lòng cô xuất hiện gợn sóng.

Nghi hoặc.

Đúng vậy, nghi hoặc.

Cô tò mò nhìn người đàn ông này.

Người đàn ông đang sờ tấm ảnh trắng đen trên bia mộ, liền đứng dậy đi vào phần đất mới lấp trên mộ huyệt không lâu.

Hắn muốn làm cái gì?

Cô tò mò, ngay sau đó, liền nhìn thấy tay hắn đào bới lớp bùn đất bởi vì nước mưa mà nhão nhẹt đó, từng chút một, đào bới bùn đất, lấy hủ tro cốt đã an táng ra.

Người đàn ông này bị điên sao? Vì sao lại lấy tro cốt của cô ra?

Sự nghi hoặc trong lòng tựa như một quả cầu lửa, càng lăn càng lớn

Người đàn ông sau khi đào tro cốt cô ra, coi như trân bảo mà ôm vào lòng, hắn dùng âu phục của mình để che chắn nước mưa.

Hắn vẫn duy trì vẻ mặt tươi cười, nước mưa làm ướt nhẹp mái tóc đen của hắn, hắn vừa chật vật, vừa cảm thấy thỏa mãn.

Sau đó, cô nghe được hắn nói, "Tiêu Tiêu, anh tới đón em về nhà."

A, người đàn ông này, thật sự quen biết cô.

*

Cô bị nhốt lại bên cạnh người đàn ông vào cái ngày mà hắn đào hủ tro cốt của cô lên.

Lại là một buổi sáng đẹp trời, người đàn ông ở trong phòng bếp vụng về làm bữa sáng, thỉnh thoảng loại nghe tiếng chén dĩa vỡ loảng xoảng.

Cô nghĩ, tên này này rõ ràng là một người có tiền, vì sao không trực tiếp thuê giúp việc làm bữa sáng cho hắn?

Ánh mắt lơ đãng liếc mắt nhìn hủ tro cốt trên bàn ăn, chậc, mỗi ngày đều cùng hủ tro cốt nói chuyện, không chừng người giúp việc nhìn thấy sẽ bị dọa cho mất hồn.

"Tiêu Tiêu, anh làm bữa sáng rất ngon, em đói bụng không?"

Lại nữa rồi, hắn lại làm những thứ đen thui đó.

Vừa mới chửi thề xong, người đàn ông mặc âu phục bưng dĩa nhanh chóng đi ra từ phòng bếp, giống như thật sự sợ cô chờ đến sốt ruột, trên mặt chảy đầy mồ hôi

Trên bàn là một thứ gì đó màu đen, theo hắn nói, là cháo thịt nạc trứng Bắc Thảo.

Nguyên liệu nấu ăn sau khi vào tay người này, quả thực là bi kịch.

Linh hồn cô lắc đầu.

Hắn cẩn thận múc cho cô một chén cháo, đặt trước hủ tro cốt, cười nói: "Tiêu Tiêu ăn nhiều một chút, trong bụng em còn đang có một đứa nhỏ."

Mỗi ngày đều ăn cái thứ này, nhất định sẽ sinh non.

"Tiêu Tiêu, anh tìm người thiết kế phòng cho trẻ con, chờ lát nữa anh đưa em đi xem coi có thích không." Hắn múc một muỗng cháo lên ăn, mày nhăn lại, nhưng rất nhanh đã khôi phục lại bình thường.

Không phải không cảm nhận được, vậy mà còn không nhổ ra sao? Liên tục mấy ngày nay hắn đều ăn cái này "cháo thịt nạc trứng Bắc Thảo" đã bị tiêu chảy ba ngày.

Lần thứ hai cô cảm thấy tức giận.

"Không được ngon lắm, nhưng anh sẽ học, anh báo danh lớp nấu ăn, qua một thời gian nữa sẽ nấu những món ăn ngon cho em, anh sẽ nuôi mẹ con các em trở nên mập mạp."

Người đàn ông vô cùng tự tin, giống như mình chính là người viết ra Mãn Hán toàn tịch.

Cô lại một lần nữa lắc đầu.

"Tiêu Tiêu, sao hôm nay em không mang nhẫn?"

Hắn hoang mang mà nhìn hủ tro cốt.

Nhẫn? Nhẫn nào? Cô là người đã chết, sao có thể mang nhẫn?

"Ha, làm em sợ rồi." sắc mặt hắn biến đổi, từ trong túi móc ra một cái hộp màu đỏ, mở ra, bên trong là chiếc nhẫn kim cương.

Không phải quá lớn, nhưng cũng không nhỏ, nhìn kiểu dáng giống như nhẫn của những năm đầu.

Hắn cẩn thận đặt nhẫn lên trên hủ tro cốt, "Tiêu Tiêu về sau phải cẩn thận, không thể ném nhẫn lung tung, chiếc nhẫn này đã ngưng sản xuất, bên ngoài không mua được."

Giọng nói hắn hạ thấp xuống.

"Kỳ thật, vẫn luôn không nói cho em, cái nhẫn này anh mua lúc mới vài đại học, lúc đó chơi cổ phiếu kiếm tiền. Giai đoạn trước thật sự rất khó khăn, gần như đem số tiền lì xì 20 năm của anh đổ vào hết."

Hắn dừng lại một chút lại nói tiếp: "May mắn sau này kiếm được lời lại, bằng không... Anh không có tiền mua nhẫn cho em."

Chơi cổ phiếu, một khi không cẩn thận có thể táng gia bại sản xem anh làm thế nào.

Cô tiếp tục chửi thề.

"Tiêu Tiêu, hôm nay là ngày kỷ niệm 5 năm chúng ta kết hôn." Giọng hắn đang hạ thấp lại chuyển sang vui mừng.

Kỷ niệm ngày kết hôn? Từ từ, hôm nay là ngày 3 tháng 9? Nếu lời này là nói ngày kỷ niệm kết hôn của cô, thì quả thật cô đã kết hôn 5 năm, nhưng người cô kết hôn không phải là hắn.

Cho nên, hắn tự biến mình thành tên khốn kia sao?

"Tiêu Tiêu, anh yêu em."

Hắn thâm tình nhìn hủ tro cốt.

Linh hồn luôn chửi thề với mọi lời nói của hắn, lúc này trở nên trầm mặc.+

Cô không biết lại có một người, ở đằng sau lặng lẽ yêu cô nhiều năm như vậy...